Người ta thường nói lưng tựa đại thu chắc chắn được hưởng bóng mát, người sáng lập công ty Thanh Chanh quản lý của Bối Thu Thu nhận được lời đề nghị góp vốn của tập đoàn Ân thị, đương nhiên là sẽ không cự tuyệt.

Kiểm kê tài sản, kiểm tra đối chiếu các trướng mục, thanh toán nợ nần này đó lưu trình phải dùng một khoản thời gian dài mới hoàn thành xong, nhưng đối với người đầu tư tương lai yêu cầu, ông chủ của Thanh Chanh cũng cố hết sức mà thỏa mãn.

Văn phòng người đại diện.

"Quản lý Lư, chúng ta lại gặp rồi." Mạc Vân Sam cong mắt cười, thân thiết mà vươn tay ra.

Quản lý Lư thuận thế bắt tay nàng, biểu tình trên mặt là một mảnh vi diệu.

"Mạc lão sư mời ngồi." Cô ấy nói.

Mạc Vân Sam cùng trợ lý Tề Dĩnh Nhi ngồi xuống sô pha tiếp khách.

"Con người của tôi không thích dùng tiền giải quyết vấn đề, nhưng Thu Thu là một bảo vật như vậy, phải khai quật thật tốt mới được." Mạc Vân Sam đi thẳng vào vấn đề nói, "Hiện tại quản lý Lư có thể cho Thu Thu đảm nhận vai nữ chính của tôi chưa?"

Quản lý Lư mỉm cười ngượng ngùng, "Chu tổng của chúng tôi rất vui vì Thu Thu có thể được Mạc lão sư thưởng thức, trước đó là do tôi thiển cận suy xét không chu toàn, Chu tổng đã nói lại với tôi rồi, sau này còn mong Mạc lão sư chỉ giáo nhiều hơn."

Trước đó quản lý Lư có thể nắm chắc như vậy nhất định là có lão bản bày mưu đặt kế, cô ấy nhưng thật ra cũng rất biết làm việc, biết giúp ông chủ của mình thu lợi.

Cũng đúng thôi, có thể làm được đến vị trí này, hoặc nhiều hoặc ít đều có chỗ hơn người.

Mạc Vân Sam vỗ vỗ vai tiểu trợ lý Tề Dĩnh Nhi bên cạnh, "Chim cánh cụt nhỏ này rất là có bản lĩnh, tôi và Chu tổng của các cô đã nói qua rồi, để em ấy làm người quản lý của Thu Thu. Chim cánh cụt nhỏ còn chưa có kinh nghiệm làm người đại diện bao giờ, còn mong quản lý Lư chiếu cố hỗ trợ."

Không riêng gì quản lý Lư kinh ngạc, nhìn qua Tề Dĩnh Nhi, ánh mắt đồng dạng cũng kinh nghi.

Mạc Vân Sam cười nói: "Không phải em luôn muốn làm người đại diện sao? Đây là cơ hội tốt, đi theo quản lý Lư học tập thật tốt, sau này Thu Thu chúng ta hồng biến đại giang nam bắc, tôi cũng có thể đi theo ăn thịt ăn canh."

Trong lòng Tề Dĩnh Nhi nóng lên.

Em ấy từng nói qua kế hoạch tương lai của mình, Mạc lão sư đều ghi tạc trong lòng, hơn như nhanh như vậy liền cho em ấy một cơ hội mà nhiều người mơ còn không được.

Chỉ là phải làm người đại diện của Thu Thu.....

Tề Dĩnh Nhi do dự một lát, cũng không yên lòng Mạc lão sư, nói: "Em qua bên chỗ Thu Thu rồi, chị Vân Sam phải làm sao bây giờ?"

Mạc Vân Sam xoa xoa đầu Tề Dĩnh Nhi, "Còn biết luyến tiếc chị, chị rất vui, em đi rồi tôi lại tuyển thêm người mới."

Nếu không phải nghe qua mộng tưởng lúc ban đầu của Tề Dĩnh Nhi, nàng nhưng thật ra rất muốn giữ cô gái nhỏ này bên người làm trợ lý, sau này có lẽ cũng sẽ là một nhà sản xuất xuất sắc.

Nhưng mộng tưởng không phải bất luận tiền tài địa vị nào cũng có thể thay thế được, không có mộng tưởng, còn người tồn tại có khác gì con kiến.

Ngay lúc này, quản lý Lư đã ý thức được, một ngày nào đó trong tương lai, cô ấy sẽ bị điều khỏi đoàn đội của Bối Thu Thu. Một nhà đầu tư khâm điểm chấp hành quản lý đi theo bên cạnh mình, nói dễ nghe thì là học tập, nói trắng ra một chút, chính là tiếp quản.

Chịu khổ nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng có thể chờ được một nghệ sĩ đương hồng đến tay, một sớm thay đổi bất ngờ, tất cả những gì có được đều như phù dung sớm nở tối tàn.

Cố tình cô ấy lại không có cách nào thay đổi được.

"Quản lý Lư, sau này tôi có chỗ nào không tốt, còn mong chỉ giáo nhiều hơn." Tề Dĩnh Nhi đứng dậy, nhẹ cúi đầu hướng về quản lý Lư, thái độ kính nhiên.

Quản lý Lư kéo khóe miệng cố gắng cười cười, "Hoan nghênh gia nhập đoàn đội của Thu Thu, chút nữa phát bao lì xì cho em."

Mạc Vân Sam đứng lên, "Vậy chim cánh cụt em cứ tâm sự với quản lý Lư đi, tôi có việc đi trước, chờ hợp đồng soạn xong rồi, em lấy đưa cho quản lý Lư là được." Khóe môi cong lên, "Trước khi em chính thức trở thành quản lý, em vẫn phải làm trợ lý cho tôi."

"Vâng, chị Vân Sam cứ đi làm việc của chị đi." Tề Dĩnh Nhi nhìn về phía quản lý Lư, "Tôi đưa chị Vân Sam ra ngoài trước."

Quản lý Lư đứng dậy, đi tới, "Mạc lão sư muốn đi sao tôi có thể mông dính ghế được chứ, để tôi tiễn cô ra ngoài."

Thái độ không biết so với lần trước cung kính hơn bao nhiêu.

Mạc Vân Sam đi ra khỏi office building, tài xế chờ ở cửa thay nàng mở cửa xe.

"Thái thái, lễ phục tối nay cô cần đã sửa xong đưa đến nhà, hiện tại tôi sẽ đưa cô trở về xem ạ." Tài xế cung kính đóng cửa lại, trở lại ghế điều khiển.

Mạc Vân Sam lấy gương ra, bắt đầu suy tư xem nên nhờ chuyên viên trang điểm trang điểm cho trang dung như thế nào.

Đêm nay phải làm phu nhân của tổng tài Ân thị tham gia tiệc tối, kinh diễm bốn phía, là mặc kệ thân phận gì cũng không thể chậm trễ.

.........

Bận rộn nhiều việc thời gian cũng dần trôi nhanh hơn, đảo mắt một cái đã một tháng trôi qua.

Hiện đại điện ảnh thành.

Ân Như Ly là người nhà của nhà sản xuất nhận lời tham gia buổi khởi động máy < Cõi mạt thế yên vui >, phóng viên đến rất nhiều, người và máy ảnh đông vô kể, cô ở xa xa bên ngoài đám người, lẳng lặng chờ đợi.

Nơi đứng của nhóm làm phim và diễn viên được chừa lại một mảnh đất trống rộng rãi, một cái bàn được trải khăn đỏ đặt trước mặt mọi người, phía trên đặt heo sữa quay, trái cây, hương nến chờ cống phẩm, cầu cho quá trình quay phim diễn ra thuận thuận lợi lợi.

Đây cũng là lần đầu tiên Mạc Vân Sam tham gia nghi thức truyền thống như vậy, khởi động máy ở Hollywood cũng có phân đoạn như thế, nhưng bởi vì văn hóa bất đồng, nghi thức cũng khác nhau rất nhiều.

Đang là mùa hè, mặc dù là buổi sáng nhưng ánh mặt trời cũng vô cùng gay gắt.

Thời gian vừa đến, nàng cũng đơn giản nói vài câu đối điện ảnh nguyện cảnh, liền phân phó bắt đầu dâng hương.

Diễn viên so với người bình thường càng sợ ánh mặt trời hơn, mắt thấy nhà sản xuất không có đọc diễn văn dài dòng, có thể nhanh chóng kết thúc, cả một đám người đều khóe miệng giương cao vài phần.

Mạc Vân Sam cầm trong tay ba nén hương, thành kính cúi người lạy ba lạy với bàn thờ.

Tuy rằng nàng cũng không tin vào chuyện thần linh ma quỷ, nhưng nếu muốn hạng mục hoàn thành thật tốt, thành kính không phải tôn kính riêng gì hướng về phía truyền thông, mà cũng là mong đợi đối với chính mình.

Chờ cho tất cả mọi người đều thắp hương xong, các phóng viên mồm năm miệng mười mà muốn nhóm các diễn viên nhìn về phía họ, trong lúc nhất thời tiếng "tách tách" vang lên hết đợt này đến đợt khác.

Buổi họp báo khởi động máy cũng đã được cử hành sớm từ mấy ngày trước, cho nên hôm nay cũng không có phân đoạn phỏng vấn.

Kết thúc nghi thức, Mạc Vân Sam liền thoát thân đi tìm hồ ly tinh.

"Chắc là chờ đến sốt ruột rồi hả? Sao lại không che dù lên?" Tay Mạc Vân Sam che trước trán Ân Như Ly, "Cậu thế này là muốn đồng cam cộng khổ với tôi sao?"

Ân Như Ly: "Ừm, nếu che dù thì phóng viên sẽ không thể chụp được tôi đội mặt trời đến thăm ban vợ mình."

Mạc Vân Sam: "Cậu cũng thật là hư vinh."

Ân Như Ly nắm tay vợ mình, "Chờ cho bộ phim này quay xong rồi, công chiếu trước khán giả, cậu liền sẽ trở thành loại máu mà nhiều con muỗi yêu thích, đến lúc đó lại có càng nhiều người thích cậu, cạnh tranh kịch liệt, tôi đương nhiên là phải tạo dựng hình tượng bạn lữ hoàn hảo trước rồi."

Mạc Vân Sam bật cười, "Cái miệng nhỏ này của cậu thật là, hôm nay cũng chỉ mới làm lễ khởi động máy mà cậu đã biết sau này sẽ thế nào rồi?"

Ân Như Ly vòng tay ôm eo nàng, môi đỏ nhẹ nhàng chạm lên vành tai bị phơi nắng đến nóng hầm hập của nàng, "Cậu vĩnh viễn vĩnh viễn là nhất."

Mạc Vân Sam thuận tay ôm cổ hồ ly tinh, nhỏ giọng nói: "Trưa nay tôi muốn mời giám chế Từ và đạo diễn Cao dùng bữa, cậu đi với tôi đi."

"Ừm."

Mạc Vân Sam tiếp tục nói: "Trước khi ăn cơm, tôi nghĩ là nên ăn khai vị trước đã."

Ân Như Ly cong môi, "Ân thái thái, túng dục quá độ sẽ thương thân."

Mạc Vân Sam nói: "Ai bảo cậu vừa rồi lại nói mấy lời gợi cảm chi, tôi khó mà không bị dụ hoặc."

Ân Như Ly bất đắc dĩ lắc đầu, "Khen cậu chính là gợi cảm, sao cậu có thể tự luyến như vậy."

"Không muốn thì thôi." Mạc Vân Sam đẩy Ân Như Ly ra.

Ân Như Ly dắt tay vợ mình đi về trước, trêu chọc nói: "Cậu cũng thật không sợ bị paparazi chụp được, nơi này chắc chắc có rất nhiều."

"Vừa rồi cậu mới là người chủ động ôm tôi, sao giờ lại hất ngược lại rồi." Mạc Vân Sam làm như không sao cả nói, "Hơn nữa paparazi chụp chúng ta chắc chụp cũng chán rồi, khi nào mà để lộ ra chuyện đánh tiểu tam gì đó thì mới có thể khiến cho người ta cảm thấy hứng thú thôi."

Đúng thật là như vậy, từ lúc công bố tin tức kết hôn, tất cả những gì mà hai người bị chụp được cũng đều là hình ảnh tú ân ái, trừ bỏ ngược cẩu ra, không có bất luận bạo kính nào.

Người được hưởng lợi lớn nhất trong chuyện này chính là fan CP của họ, mỗi khi có ảnh của hai người tung ra, trong ánh mắt tất cả đều là đường, quả thật là đập đến ngất đường luôn.

.........

Vì để cho nử chính Bối Thu Thu có thể nhanh chóng tiến vào trạng thái, đạo diễn Cao liền chỉ đạo đẩy suất diễn không nhiều lắm của Mạc Vân Sam lên trước, Mạc Vân Sam một bên phải theo dõi quá trình quay phim, một bên lại phải đóng phim, bận rộn vô cùng.

Thành phố điện ảnh ở Z thị, từ thành phố A đến đó phải ngồi máy bay hai giờ, lại đi xe thêm một giờ nữa.

Mạc Vân Sam ở đoàn làm phim nửa tháng, nửa tháng này, chỉ có buổi tối sau khi kết thúc công việc mới có thể video call nói chuyện với hồ ly tinh một lát, nói không được vài câu đã phải nhanh chóng tắt máy đi ngủ, nhằm bảo trì thật tốt làn da của mình.

Trong một studio màn xanh.

Nữ nhân môi đỏ gợi cảm một thân tây trang đen tuyền, chân mang giày cao gót đỏ thẫm, chậm rãi tiến gần đến một nam nhân mặc tây trang mang giày da, trên mặt mang gọng kính tơ vàng.

Ánh mắt của nam nhân dán chặt lên người nữ nhân đó, tràn đầy si mê.

Nữ nhân đi vòng ra phía sau lưng nam nhân, một bàn tay nhẹ nhàng đáp lên vai hắn, thì thầm bên tai hắn cái gì đó.

Nam nhân đột nhiên che lại trái tim ngã trên mặt đất.

Trên mặt nữ nhân không có nửa điểm gợn sóng, đi một vòng quanh nam nhân đang nằm sõng soài trên đất, đi đến một địa phương cách hắn một bước yên lặng đứng đó.

Tay của nam nhân liều mạng bắt về trước, muốn nắm lấy cổ chân mang đôi giày cao gót đỏ thẫm kia.

"Ngươi....Ngươi.... Tại sao....." Hô hấp của hắn càng ngày càng dồn dập, "Cứu.... Gọi xe cấp cứu....."

Nữ nhân lùi về sau một bước, đôi lông mày nhẹ nhướng lên, môi dưới nhẹ nhàng trề ra, biểu tình vô tội lại bướng bỉnh. Chỉ một giây sau, trên mặt lại chỉ có vẻ hờ hững.

Nàng lắc đầu, xoay người rời đi.

Camera tiến gần đặc tả đôi giày cao gót đỏ đó, dần dần kéo xa.

"CUT!"

"Phi thường hoàn mỹ!"

Mạc Vân Sam xả vai, một lần nửa trở lại trước mặt diễn viên nam kia, nửa ngồi xổm xuống quan tâm nói: "Vừa rồi lúc ngã xuống tôi nghe âm thanh rất lớn, cậu có ổn không?"

Nam diễn viên đứng dậy, vỗ vỗ bụi bẩn bám trên người, thụ sủng nhược kinh, lắc đầu: "Không có việc gì, cảm ơn Mạc lão sư quan tâm."

Mạc Vân Sam lễ phép nhẹ gật đầu. Xoay người, vỗ vỗ tay, cười nói: "Mọi người vất vả rồi, chờ một chút nữa sẽ có kem giao tới, trước tiên cứ nghỉ ngơi một lát đi."

Nhân viên công tác đồng thanh hô: "Cảm ơn Mạc lão sư!"

Ánh mắt Mac Vân Sam lơ đãng nhìn, nhìn thấy sau máy quay có một gương mặt quen thuộc.

Trên mặt nàng lập tức nở rộ như đóa hoa, bước nhanh qua, vòng ôm lấy eo người kia, mặt chôn trên cổ vai đối phương, "Sao cậu lại tới đây? Tới cũng không nói trước một tiếng!"

Nửa tháng rồi không được ôm vợ, Mạc Vân Sam nhớ đến không chịu được.

Ân Như Ly nhẹ giọng nói: "Nhớ cậu, liền tới đây."

Mạc Vân Sam ôm hồ ly tinh luyến tiếc buông tay, cũng mặc lệ bên cạnh có người hay không, kiều đà nói: "Lão bà của cậu có phải đặc biệt mê người không!"

"Ừm, tôi cũng không dời mắt được." Bên môi Ân Như Ly treo cười, ôn nhu sủng nịch.

"Buồn nôn, ngại muốn chết." Mạc Vân Sam buông hồ ly tinh ra, đi đến trước màn hình theo dõi xem lại đoạn diễn vừa rồi.

Sau một lúc lâu, cảm thán nói: "Tôi diễn thật tốt!"

Ân Như Ly buồn cười, lấy tay che miệng.

"Cậu cười cái gì, chưa thấy qua mỹ nữ tự luyến a!" Mạc Vân Sam nhăn mũi làm mặt quỷ, nắm lấy tay vợ mình đi ra ngoài, "Tôi được hơn mười phút nghỉ ngơi, liền lật thẻ của cậu, đỡ phải cậu cảm thấy bị vắng vẻ."

Ân Như Ly: "Tôi là cười có người giả đáng yêu, phản lão hoàn đồng."

"Cậu nói ai già, nói ai già!" Mạc Vân Sam vừa nói vừa giơ tay vỗ liên hoàn chưởng lên vai cô.

Camera phụ bên cạnh đã quay lại được toàn bộ một màn này, sau này có tung ra video hậu trường ngoài lề, đoạn tương tác gập đường này của hai người cũng đủ đồ sát một mảnh cẩu độc thân a.

...........

Vừa tiến vào phòng xe, Mạc Vân Sam liền câu cổ hồ ly tinh hôn sâu.

Trong không gian nhỏ hẹp, khó xoay người, Ân Như Ly ôm lấy eo Mạc Vân Sam, bước từng bước nhỏ, đi đến mép giường.

Nơi này điều kiện vệ sinh không tốt, Ân Như Ly sẽ không tiến thêm một bước thâm nhập sâu vào, chỉ dựa vào một cái hôn đã rút cạn đi toàn bộ hô hấp và sức lực của người khác.

Mạc Vân Sam nắm lấy cổ áo hồ ly tinh, không ngừng thở dốc.

Sau khi nghỉ ngơi một lát, nàng hờn dỗi nói: "Sao cậu có thể giỏi như vậy!" Trong mắt tràn đầy khát vọng, nhưng cũng không khỏi cố gắng kìm nén.

Nàng không muốn đầu đề ngày mai sẽ là "Ảnh hậu tình cảm mãnh liệt làm rung cả xe khiến đoàn làm phim khó lòng quay tiếp."

Ân Như Ly vỗ về mặt nàng nói: "Bởi vì nhớ cậu."

Mạc Vân Sam rũ mắt, hai má nhẹ ửng hồng.

Ân Như Ly cười xoa nắn lỗ tai vợ mình, "Dễ thẹn thùng như vậy, giống hệt như khi còn nhỏ."

Cửa phòng xe bị gõ vàng, "Mạc lão sư, chuẩn bị bắt đầu quay."

"Tới ngay!" Mạc Vân Sam đáp xong, ôm lấy hồ ly tinh, "Khi nào thì cậu đi?"

"Tối nay bay."

"Vậy không phải là tôi vừa mới xong việc là cậu đã đi sân bay rồi sao!" Trong mắt Mạc Vân Sam ẩn ẩn hiện lên ánh nước.

"Lừa cậu thôi, tôi ở cùng cậu mấy ngày." Ân Như Ly hôn hôn trán của tiểu ủy khuất, "Mau đi đi, tôi đứng sau máy theo dõi xem cậu diễn."

"Người xấu!" Mạc Vân Sam căm giận đẩy cô ra, lau vội khóe mắt đứng dậy.

- ----------

Editor:

Còn ba chương nữa là hoàn rồi nhé.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play