Hoàng Vệ Bình không từ chối đề nghị đưa mình về của Lâm Thâm, chủ yếu là bởi vì khu biệt thự này của hắn ở nơi hoang vu, quả thật không dễ bắt taxi. Sau khi suy nghĩ thông suốt, một chút thời gian cũng không muốn lãng phí, chỉ muốn nhanh chóng đến cục cảnh sát kiểm tra hồ sơ, nhanh chóng viết từng chút từng chút một những thứ liên quan H mà mình đã đọc được thông qua email, nhanh chóng tra được nơi ẩn náu hiện tại của hắn ta. Lâm Thâm vừa lái xe vừa nhìn Hoàng Vệ Bình một lần nữa khôi phục lại, cảm thấy có chút buồn cười.
Sau khi đến cục, các đồng nghiệp không khỏi ngạc nhiên khi thấy hai người quay lại, sau đó mọi người đều sửng sốt trước tốc độ của Hoàng Vệ Bình, nhìn anh chốc lát lại chạy ba lần bốn lượt mang một chồng hồ sơ cao nghều từ phòng lưu trữ về. Còn Lâm Thâm thì chỉ lặng lẽ ngồi ở góc phòng gõ laptop của mình, thoạt nhìn là đang viết báo cáo gì đó.
Hoàng Vệ Bình lật xem hồ sơ mười năm trước phát hiện, năm đó sau khi anh trúng đạn và hôn mê, nơi ở của H đã bị một trận hỏa hoạn thiêu rụi sạch sẽ, không tìm thấy xác hay bất kỳ thông tin hữu ích nào từ đống đổ nát, nơi ở của H được mua dưới danh nghĩa của người khác, người đại diện trước pháp luật của công ty cũng là một người vô tội không liên quan, lãnh đạo tập đoàn S bị bắt giữ năm đó đã thú nhận, H là con riêng của cựu chủ tịch công ty và chưa bao giờ lộ mặt trước mặt người khác, lúc xuất hiện cũng chỉ có một lão quản gia đến thay, mà lão quản gia này sau khi tập đoàn xảy ra chuyện đã tự tử. Hiện giờ đã qua mười năm, muốn tìm thấy anh ta chẳng khác nào mò kim đáy biển. Tuy nhiên, xét từ vị trí ném xác của mười một nạn nhân, H đã hoạt động ở thành phố A ít nhất nữa năm.
Mãi xem hồ sơ thẳng đến khi Lâm Thâm đi tới vỗ vai anh, Hoàng Vệ Bình mới phát hiện đã muộn lắm rồi, lúc này trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ và một đồng nghiệp đang làm nhiệm vụ. Lâm Thâm đưa cho anh một cái bánh mì kẹp thịt để anh ăn đỡ đói trước, Hoàng Vệ Bình cũng không khách khí mấy miếng liền ăn xong. Khi Lâm Thâm hỏi anh tiến triển thế nào, Hoàng Vệ Bình cười gượng, "Không có manh mối." Lâm Thâm vuốt mái tóc hơi vểnh của anh và nhẹ nhàng nói: "Không sao, chúng ta sẽ từ từ tìm. Anh có thể cho tôi biết thêm chi tiết về email của anh và H, như vậy tôi có thể lập hồ sơ chính xác hơn, tôi có thể giúp anh tìm ra hắn ta." Hoàng Vệ Bình nhìn anh và gật đầu, ngay sau đó ý cười trong mắt Lâm Thâm càng sâu hơn.
...
(còn tiếp)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT