"Đi ngủ?" Lam Hi Thần đột nhiên hưng phấn nói: "Được được được, đi ngủ!" Y bắt đầu cởi y phục, ngoại bào, thắt lưng dồn dập rơi xuống.
Giang Trừng nhảy lên: "Lam Hi Thần ngươi làm gì!"
Lam Hi Thần cau mày, một mặt bất mãn.
Giang Trừng phản ứng lại, "Lam Hoán Lam Hoán, ngươi chờ chút, chờ ta đi rồi ngươi lại cởi!"
Lam Hi Thần vội vàng túm tay hắn nói: "Vì sao phải đi? Không cho đi! Nghỉ ngơi đi ngủ!" Nói xong đem hắn kéo về phía giường.
"Ta đi cách vách ngủ a! Ngươi buông tay!"
Lam Hi Thần quay đầu đối hắn nở nụ cười xán lạn, "Cùng nhau ngủ!" Nói xong một bên kéo hắn một bên giúp hắn cởi y phục, cho dù là uống say, tay của Lam Tông chủ vẫn là rất khéo, không khó khăn chút nào cởi thắt lưng Giang Tông chủ, chặn ôm ngang eo cùng ngã xuống giường.
Giang Trừng kinh hãi, sợ Lam Hi Thần lại làm ra cử động kinh thiên động địa gì, nếu vậy mặc kệ say hay không cũng phải liều chết một trận!
Ngoài dự liệu, Lam Hi Thần chỉ ôm chặt lấy hắn, cũng không còn động tác. Giang Trừng bị ôm vào lồng ngực y không thể động đậy, bên tai đều là tiếng trái tim Lam Hi Thần đập thật mạnh. Lam Hi Thần khẽ ngửi trên đỉnh đầu hắn, lại siết chặt hai tay, nhắm mắt nói: "A Trừng...thật mềm..."
Không bao lâu liền truyền đến tiếng Lam Hi Thần hít thở đều đều, thật sự là ngủ đi rồi. Giang Trừng trừng mắt nhìn lồng ngực trước mặt, đến ngủ rồi cũng không buông lỏng ra một chút, đây rốt cuộc là ai tìm ai tính sổ a!
Giang Trừng trước nay một mình đã quen, ngủ cũng thích một mình nằm trên giường lớn không bị ràng buộc, bây giờ đột nhiên bị bó tay bó chân mà ôm vô cùng không dễ chịu, lại không làm gì được. Chưa từng cùng người thân cận như vậy, cũng không có người dám thân cận hắn như vậy, những đêm tối cô linh tịch liêu, gió lạnh hiu quạnh hắn sớm đã quen thuộc khắc cốt rồi.
Tay Giang Trừng không tự chủ siết chặt y phục trước ngực Lam Hi Thần, nơi nào đó trong lòng trầm xuống, cho dù đã quen rồi, cũng vẫn sẽ tham luyến hơi ấm cùng quan tâm của người khác, đặc biệt người này còn không hề có quan hệ huyết thống.
Ý nghĩa bao hàm dưới những hành động này của Lam Hi Thần, Giang Trừng không phải là không hiểu được một chút nào, nhưng hướng sâu hơn, hắn không dám nghĩ.
Lam Hi Thần y sao có thể?
Lam Hi Thần cũng nhất định sẽ không.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT