Rắc Rối!!!
Hiện giờ,ngay tại lớp nó,chính chỗ nó đang ngồi là chỗ mà mọi người chú ý nhất,là tâm điểm của cả lớp và kéo theo sự chú ý cô giáo ngay từ khi vừa bước vào lớp.Cô giáo đang phải đứng hình ngơ ngác không biết sử trí ra sao,còn những nhân vật chính thì lại thản nhiên tỉnh bơ như không phải việc của mình.
- Các...các..em...giờ...giờ sao..._mặt cô giáo biến sắc theo từng giây nhìn bọn nó khó xử.Sự việc là hiện tại hắn muốn ngồi cùng nó nên chuyển xuống chỗ nó ngồi cạnh luôn,Khang cũng sợ ngồi nghe Nhi lải nhải như hôm qua nên cũng nhanh chóng dọn xuống ngồi cạnh Quân,hiện là bàn nó 5 người liền còn bàn Nhi chỉ mỗi mình cô bơ vơ nhìn nó tức giận.
- Cô ơi...hừ...Long...anh...anh nỡ đối xử với em thế sao..chỉ vì...chỉ vì 1 nhỏ tầm thường...này...em không phục...huhu_nhỏ Nhi tức giận lắp bắp nhìn hắn rồi lại nhìn nó thấy chẳng ai quan tâm mình nói liền giở chiêu "chí phèo ăn vạ bá kiến" ra để lấy lòng thương hại của lớp và cô giáo.
- Woaa...như Like thần chưởng_Linh thấy nhỏ Nhi khóc được ngay thì thán phục giơ kí hiệu Like ra trước mặt Nhi thể hiện cảm xúc.
- Unbelievable (không thể tin được)...OIMEOI..like điên đảo...cứ thế bạn sẽ đạt giải oscar tài năng mất...bắt thân từ giờ thôi bạn mày_Quân cũng đần mặt rồi vỗ đùi nói đầy ngạc nhiên nhưng trong giọng nói đầy vẻ trâm trọc,nghe thế nó thì cứ ngồi cười còn nhỏ Nhi thì cứ ngồi khóc.
- Im đi..ồn lắm đấy.cô cứ giảng đi_hắn không chịu nổi tạp âm này nhăn mặt lên tiếng khiến nó đang cười chảy nước mắt liền ngừng cười im bặt như chưa hề xảy ra (kẻ tức thời là kẻ khôn ngoan) còn nhỏ Nhi thấy hắn bắt đầu để ý mình thì càng được thể khóc to hơn.
- Nín!_nó thấy mặt hắn ngày càng đanh lại sợ hắn sẽ đánh Nhi mất đành nhét kẹo mút vào mồm nhỏ Nhi mong nhỏ ngừng phát thanh mặc dù cũng tiếc kẹo đứt ruột.
- Tôi không cần...cô nghĩ tôi là đứa lên 3 ấy mà dỗ kẹo_nhỏ Nhi thấy nó coi mình như 1 đứa trẻ tức giận ném mạnh kẹo về phía nó (may né được) đứng lên quát nó.
- Thôi đi...Nhi..đừng thế nữa,đừng động vào Trang..dù chỉ một lần_hắn đứng dậy thì thầm vào tai Nhi rồi lại ngồi xuống quay sang xem nó thế nào thì thấy mặt nó cứ đần đần thẫn thờ nhìn cái kẹo.
- Ơ...đi tong cái kẹo...không ăn bảo tao 1 câu.hx.tiền cả mà!_nó nhìn cái kẹo nằm lạnh lẽo dưới đất tiếc rẻ.
- Anh...anh khác quá rồi (trước thế,sau thế,giờ vẫn thế mà kêu khác)...huhuhu_nhỏ Linh thẫn thờ ngồi phịch xuống ôm mặt khóc nức nở thầm sẽ làm cho anh phải rời xa nó...mãi mãi.Cô giáo thấy thế cũng đành mặc bọn nó thà không quan tâm còn giữ được việc lâu dài.
- Hêy...nói thật đi,mày kiếm đâu ra cái kẹo thế_Linh thấy cái kẹo quen quen liền huých tay nó hỏi nhỏ.
- Thì...cái kẹo mày vừa mút giở vẫn gói giấy để dưới ngăn bàn tí ra chơi ăn tiếp ấy...hihi..tí...tí tao mua cái khác đền,nhá_nó thấy mặt Linh thộn ra liền giở giọng nịnh nọt làm hoà.
- Này vợ! Dưới kia đông vui quá,mình ở đây như cách li ấy,chẳng ăn câu chuyện được í gì...hay chuyển đi..đi..đi!_Khang nhìn bọn nó cười đùa mà ánh mắt ước ao khuôn mặt trông đến tội quay ra hỏi Di.
- Chật rồi thây..hay muốn trèo lên cổ bọn nó ngồi.
- Được vậy hay quá..haha..
- Vậy thôi đi nha.bạn chuyển đi tớ ở lại.héng!_Di phải bác ngay ý kiến của Khang mặt tỉnh bơ quay đi luôn.
- Ấy.hay đổi thử với 2 bạn nữ bàn bên.nhá!_Khang cố vớt vát mong được sum vầy với bọn nó!
- Thử đi._Di cũng muốn được ngồi gần với bọn nó nên nhìn Khang hi vọng.
- Nhìn gì?? Ơ...vợ gạ đổi đi chứ,con trai ai lại....a.haha...hx.thôi để chồng..hx_Khang đành phải vác mặt dầy quay xuống hỏi đổi chỗ,may là nhờ có nhan sắc mà 2 bạn nữ kia mê tít đổi không ngần ngại.
- Vợ ơi..lets go_cả 2 chạy một mạch xuống luôn,kéo 2 bàn lại thành 1,chỗ ngồi như sau,đầu tiên là Quân,Khang,Di,Linh,nó,hắn và cuối cùng là Thiên ngồi trong cùng,tất cả đều hài lòng về chỗ ngồi mới riêng Quân thì nhìn Khang cay đắng ánh mắt hầm hè vì tự dưng ngồi vào giữa chia rẽ chỗ ngồi của anh và Linh,cả lũ đầy đủ nên không bận tâm việc học gì chỉ tập chung nói chuyện,ngày xưa vốn ồn ào nay còn rộn rã hơn.Chỉ tội nhỏ Nhi ngồi khóc thút thít cùng vài đứa con gái ở bên kèm theo lời an ủi giả tạo.