Chương 77

“Không cần giải thích, chỉ cần em giúp tôi chứng minh.” Hoắc Trì Viễn nói xong, đặt Tề Mẫn Mẫn lên trên tường, lập tức hôn nồng cháy, hôn lên hai má Tề Mẫn Mẫn, vành tai, gáy như tuyết………..Cuối cùng điên cuồng mà cắn nuốt cánh môi của Tề Mẫn Mẫn.

“Chú………Tôi muốn làm bài tập!” Tề Mẫn Mẫn cố gắng kháng cự sự xâm lược của Hoắc Trì Viễn, muốn cho bản thân bảo trì thanh tỉnh, lại phát hiện nụ hôn của anh dễ dàng làm cho cô mê loạn.

“Làm xong lại viết.” Hoắc Trì Viễn nói xong, dùng sức kéo đồng phục của Tề Mẫn Mẫn, chỉ thấy cái cúc thứ nhất bung ra, sau đó vừa hôn cô vừa cởi cúc áo sơ mi của bản thân.

“Không được……..” Tề Mẫn Mẫn đột nhiên cúi người xuống, từ dưới cánh tay Hoắc Trì Viễn chui ra, nhặt lên đồng phục liền chạy về phía phòng tắm. Cô mới không cần giúp anh chứng minh. Mỗi lần anh muốn cô đều mất hai tiếng, nếu bọn họ thực nhốt ở trong phòng hai giờ, cha mẹ chồng bọn họ sẽ chê cười cô như thế nào? Còn có em gái của chồng thấy rõ hết thảy Hoắc Tương, sợ là sẽ cười bể bụng. Cô mới sẽ không làm ra vẻ ta đây để người ta chê cười.

“Mở cửa!” Hoắc Trì Viễn dùng sức gõ cửa phòng tắm, bực mình mệnh lệnh, trong âm thanh có một loại hương vị gây ra áp lực.

“Chú đi ra ngoài tôi liền mở cửa.” Tề Mẫn Mẫn vừa mặc đồng phục vừa trả lời.

Dường như Hoắc Trì Viễn giận rồi, dùng lực đập vào cửa: “Em không mở cửa tôi sẽ đạp ra!”

Tề Mẫn Mẫn bị Hoắc Trì Viễn dọa cho sợ, Hoắc Trì Viễn thực ra là một người đàn ông bạo lực. Thế nhưng cô cũng không tính sẽ khuất phục, khiêu khích thêm: “Chú à, anh không sợ đau chân anh thì cứ đạp đi!”

Đột nhiên ngoài cửa trở nên yên tĩnh hơn. Tề Mẫn Mẫn áp lỗ tai vào cửa, nghe âm thanh bên ngoài.

Chẳng lẽ anh ta thật sự buông tha rồi hả?

Cô để tay trên nắm đấm cửa, do dự không biết có nên thừa dịp Hoắc Trì Viễn không ở đây mà lén đi ra ngoài không.

Lúc này, cửa phòng tắm lại bị mở ra, Hoắc Trì Viễn cầm chìa khóa đứng ở cửa, khí phách vểnh môi mỏng lên: “Nhà này là của tôi.”

“Chú à, tôi còn đau lắm. Chúng ta có thể không làm gì được không? Tôi đảm bảo sẽ để anh ở lại.” Tề Mẫn Mẫn thối lui đến bên trên gương, cơ trí đề nghị.

“Trừng mắt to mắt nhỏ với em? Tôi không có hứng thú!” Hoắc Trì Viễn nói xong, liền kéo áo sơ mi xuống, đi nhanh lên trước, cố định Tề Mẫn Mẫn giữa mình và gương.

“Chú à, tôi còn chưa khỏi ốm, sẽ lây bệnh cho anh.” Tề Mẫn Mẫn cố ý hắt hơi một cái, sau đó híp đôi mắt lại, suy yếu lần mò huyệt thái dương: “Chú à, đầu tôi rất đau, anh đừng làm loạn nữa.”

Hoắc Trì Viễn lấy một tay ấn lên đầu cô, ghé người đến gần: “Tiếp tục đi!”

“Chú à, đầu tôi thật sự choáng váng, không lừa anh!” Tề Mẫn Mẫn giơ tay phải lên, nhu thuận thề, dưới đôi mắt như chim ưng của anh, chột dạ lại buông mắt xuống.

Hầu kết của anh chuyển động, ánh mắt có chút tham lam say đắm nhìn đôi má ửng đỏ của cô, hận không thể dịu cô vào trong người mình. Anh phát hiện anh hoàn toàn không có sức kháng cự với thân thể này của cô, cả người đều đang kêu gào muốn có cô.

Anh điên rồi sao?

Đột nhiên anh ôm lấy eo Tề Mẫn Mẫn, bá đạo hôn cô.

“Chú, không cần… tôi sợ…” Tề Mẫn Mẫn bối rối nói.

Cô rất sợ bị đau tiếp.

Hoắc Trì Viễn như bị Tề Mẫn Mẫn làm mất hứng, cắn răng xoay người.

Tề Mẫn Mẫn khẩn trương nhảy xuống đất.

Hoắc Trì Viễn lập tức đi về hướng bồn tắm lớn, mở vòi hoa sen ra, để cho nước lạnh đập vào người anh.

Chương 78

Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt lao ra phòng tắm,

Hoắc Trì Viễn tắm sạch bằng nước lạnh qua nửa tiếng mới bước ra ngoài, anh đi đến trước tủ quần áo, từ bên trong lấy ra một chiếc áo sơ mi ném cho Tề Mẫn Mẫn đang xấu hổ ngồi ở bên giường: “Đi taắm rửa!”

Tề Mẫn Mẫn cầm lấy áo sơ mi, hốt hoảng chạy vào phòng tắm.

Dáng vẻ anh ta vừa taắm xong vô cùng hoàn hảo.

Cô dùng lực vỗ đôi má đang nóng cháy của mình.

Cô tắm rửa xong, mặc áo sơ mi của anh vào, đứng ở trước gương nhìn mình bên trong. Không biết là anh ta rất cao, hay là cô quá nhỏ xing, áo sơ mi của anh mặc trên người cô có vẻ lớn, vạt áo che hết mông của cô, vậy mà đẹp không nói nên lời. Cô thắt nút áo sơ mi của anh đến tận cổ, cố gắng để cho mình không nhìn ra được chút sơ hở nào.

Nhìn đến Hoắc Trì Viễn mặc áo tắm dài màu trắng đang ngồi ở trên ghế tựa gần cửa sổ nói chuyện với người khác qua video, Tề Mẫn Mẫn không nhịn được vụng trộm quan sát anh. Tóc của anh còn ẩm ướt rũ ở trên trán, áo tắm dài rộng mở để lộ ra một mảng cơ ngực lớn khỏe đẹp. lúc đó Tề Mẫn Mẫn còn tưởng anh là cá ngừ. Đó là cơ thể phải thích tập thể hình cỡ nào mới có thể luyện ra được?

Nghe được âm thanh của cô, Hoắc Trì Viễn chỉ là hờ hững ngẩng đầu liếc nhìn cô một cái, lại tiếp tục nói chuyện với người trong video, toàn bộ quá trình đều dùng tiếng anh, Tề Mẫn Mẫn chỉ có thể thỉnh thoảng nghe hiểu mấy câu, hình như là đang nói chuyện hợp tác với một người tên Smith.

Lúc đó Tề Mẫn Mẫn cảm thấy Hoắc Trì Viễn nói tiếng anh rất êm tai, âm thanh từ tính, còn mê người hơn tiếng gió của thần tượng âm nhạc mà cô thích nhất. Không biết anh hát có phải cũng rất êm tai hay không.

Cô mê muội quan sát Hoắc Trì Viễn.

Hoắc Tương hỏi có phải cô yêu Hoắc Trì Viễn hay không, vấn đề này vừa rồi cô không biết trả lời thế nào, kỳ thật cho tới bây giờ cô cũng không biết đáp án. Cô chỉ biết người đàn ông này rất có mị lực, muốn bắt được lòng phụ nữ rất dễ dàng. Cô chỉ là một con bé bình thường.

“Nhóc con, lại đây!” Hoắc Trì Viễn đột nhiên ngoắc tay hướng Tề Mẫn Mẫn.

Tề Mẫn Mẫn lặng đi một chút. Anh đang nói chuyện công việc với người khác, kêu cô đi qua làm gì?

“Lại đây!” Âm thanh Hoắc Trì Viễn có chút mềm nhẹ, hai con ngươi thâm thúy hình như chứa một chút giống như là “Tình yêu” gì đó.

Tề Mẫn Mẫn không kìm được lòng đi đến chỗ anh.

Lúc cô đi đến bên người Hoắc Trì Viễn hơi dùng lực túm cô tiến vào trong ngực, ôm đến trên đùi. Chỉ thấy vẻ mặt anh nở nụ cười hạnh phúc nói với người đàn ông ngoại quốc ở đối diện: “XiaoRan! Mywife.”

“Verybeautiful.” Người đàn ông ngoại quốc khen ngợi nói.

Bị một người đàn ông xa lạ nhìn chằm chằm thông qua máy tính, Tề Mẫn Mẫn đầy là xấu hổ. Sau khi cô khoái tay áo với đối phương, liền giãy dụa nghĩ muốn đứng dậy, lại bị Hoắc Trì Viễn ôm gắt gao.

Hoắc Trì Viễn hàn huyên vào câu với đối phương, liền gấp máy tính lại.

“Chú, vì sao chú làm như vậy?” Tề Mẫn Mẫn bất mãn kháng nghị.

“Vì cưới em, tôi thiếu chút nữa tổn thất một cái thị trường quan trọng. Smith là nhà cung cấp máy móc chữa bệnh lớn nhất nước Mĩ, có được rất nhiều khách hàng, là lá bài quan trọng của chúng ta khí xâm nhập vào thị trường nước Mĩ. Ngay ngày hôm sau chúng ta lên giường tôi nên đi nước Mĩ, sự thất ước của tôi khiến cho Smith tiên sinh rất bất mãn. Biết tôi vì muốn lưu trữ mỹ nhân mà không cần giang sơn, Smith cảm thấy rất hứng thú với em.” Hoắc Trì Viễn thản nhiên nói.

“Vậy….Hợp tác đàm xong sao?” Tề Mẫn Mẫn áy náy hỏi. Quỷ kế của mẹ kế chẳng những thương tổn cô, còn hại việc làm ăn của Hoắc Trì Viễn xảy ra vấn đề.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play