Chương 535

“Năm đó anh thi đỗ 8.8, ở Mỹ vài năm cũng không phải bỏ đi!” Hoắc trì Viễn dịu dàng vuốt tóc Tề Mẫn Mẫn, thản nhiên cười nói.

“8.8? Anh là người sao?” Tề Mẫn Mẫn khiếp sợ nhìn Hoắc trì Viễn. cô thật muốn mở đầu của anh ra, nhìn xem kết cấu bên trong thế nào. Tuy cô biết rằng anh rất lợi hại, cũng không nghĩ là đến trình độ này. Cao nhất là 9, anh đỗ 8.8, … trời ơi, thế nhưng đối với người chỉ mười lăm tuổi đã thi đỗ đại học Q như anh mà nói, có lẽ đây là bản lĩnh hết sức bình thường.

“Em có thể sùng bái anh, đồng thời, anh cũng là người đàn ông của em!” Hoắc trì Viễn cười nói.

Đột nhiên anh rất muốn làm một vị thần trong lòng cô, được cô sùng bái. Cô nhìn anh với đôi mắt giống như nhìn thần tượng, mở to thật lớn thỏa mãn kiêu ngạo của anh.

Anh không cần người khác sùng bái, thầm nghĩ chỉ muốn mình cô là đủ!

“Em có thể không đề cập đến không?” Tề Mẫn Mẫn đỏ mặt kháng nghị.

“Nhanh đứng lên đi! Anh muốn ăn rou!” Hoắc trì Viễn phủ bên tai cô, cười nói.

“Họ Hoắc kia, anh còn quấy rối thì cút ra ngoài cho em!” Tề Mẫn Mẫn dùng sức đạp Hoắc trì Viễn một cái, nhưng bởi vì mất trọng tâm, một cước này không hề có lực sát thương. Chẳng những anh không khóc mà còn cười đến hoan ái.

“Có thể đi, nhưng phải hai người cùng đi mới được!”

Tề Mẫn Mẫn nâng cằm, bắt đắc dĩ đảo mắt: “Cho anh vào làm giáo viên chính là một sai lầm lớn nhất!”

“Anh sẽ dạy em!” Hoắc trì Viễn lập tức kháng nghị.

“Anh chuyên môn đến quấy rối!” Tề Mẫn Mẫn chu miệng, bất mãn nói.

“Không quấy rối rữa, anh ngồi đây không nói gì cả, em có câu hỏi gì cứ hỏi anh.” Hoắc trì Viễn quàng tay lên vai cô, vây cô ở trong ngực mình, vô tội nói.

Tề Mẫn Mẫn ra vẻ nghiêm túc nói với Hoắc trì Viễn: “Không được quấy rối.”

“Tuyệt không quấy rối!” Hoắc trì Viễn giơ một bàn tay lên thề.

Tề Mẫn Mẫn cười tiếp tục làm bài: “Chú à, anh xem đề này đi, em nên dùng công thức bình thường hay là cách nào khác?”

“Hẳn là…” Hoắc trì Viễn bắt đầu nghiêm túc giúp cô. Lúc này, anh không có làm phiền cô.

Mệt chết em rồi!” Tề Mẫn Mẫn làm nũng với Hoắc trì Viễn.Tên miền mới của bên mình Truyen3.one. Cả nhà ủng hộ chúng mình để chúng mình có động lực ra chương mới nhé!

“Bảo em nghỉ ngơi mà em lại càng muốn tiếp tục. Là em tự hại mình!”

Hoắc trì Viễn đau lòng vừa quở trách Tề Mẫn Mẫn vừa giúp cô đeo thu dọn túi sách.

Thu dọn xong rồi, anh liền ôm lấy Tề Mẫn Mẫn trở về phòng ngủ.

“Anh đi xả nước, lát sau em sẽ có nước ấm để tắm.”

Tề Mẫn Mẫn nhoài lên trên giường, gật gật đầu.

Thật sự không còn một chút khí lực nào.

Một lát sau Hoắc trì Viễn từ phòng tắm đi ra, anh ôm Tề Mẫn Mẫn vào trong, giơ tay giúp cố cởi đồng phục:”Vì sao lại thiết kế khuy cài? Khóa kéo không phải sẽ đơn giản hơn sao?”

“Vậy chẳng phải sẽ quá thuận tiện cho anh sao?” Tề Mẫn Mẫn tuy rằng yếu ớt không sức lưc nhưng vẫn muốn trêu chọc Hoắc trì Viễn.

Nhìn anh loay hoay cởi khuy áo đồng phục, cô liền hiểu ra anh đối với chuyện cởi quần áp cho phụ nữ có bao nhiêu lạ lẫm.

Chồng cô đúng là một người đàn ông giữ mình rất tốt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play