Lên năm ba thạc sĩ, tôi đã trở thành “ánh sáng trong phòng thí nghiệm” được các đàn em cầu xin giúp đỡ.
Tôi sắp hoàn thành phần cuối cùng của khóa luận văn tốt nghiệp của mình.
Tại đây, tôi cảm ơn người hướng dẫn của tôi, bố mẹ, và cũng cảm ơn bản thân đã sống hết mình với tuổi trẻ.Tôi sắp hoàn thành phần cuối cùng của khóa luận văn tốt nghiệp của mình.
Cuối cùng, tôi viết đoạn này:
Cảm ơn một người đã xông vào cuộc đời tôi trong những năm tháng tôi bối rối khó khăn nhất, trở thành ánh sáng của tôi.
Vũ trụ bao la, biển người mênh mông, gặp được anh là duyên kỳ ngộ ba kiếp hạnh phúc.
Một bàn tay đưa ly sữa bò đến, “Uống một ít cho ấm bụng.”
Ánh đèn rơi trên đỉnh đầu anh, tôi ngẩng đầu, anh giống như một nguồn sáng.
Tôi mỉm cười, ánh mắt đầy hoài niệm: “Vâng.”
– Hết.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT