Một lượng lớn hàng hoá được chuyển lên xe ba gác cá vàng, Thời Dư lau mồ hôi trên đầu, rất có cảm giác thành tựu nhìn chiếc xe chất đầy, nhất thời có một loại cảm giác: “A, thì ra có thứ này mình thật sự không lỗ”.
Cũng chỉ vào thời điểm cần chuyển hàng này, Thời Dư mới cảm thấy xe ba gác cá vàng rất hữu dụng.
[Không ăn cơm tối đã rồi hẵng trở về bè nổi sao?] Mèo hệ thống nhỏ giọng lẩm bẩm: [Hiếm khi được lên bờ một chuyến mà, tôi muốn ăn xiên nướng.]
[Cậu còn ăn nổi nữa hả?] Thời Dư vừa quay lại vừa dành thời gian liếc mắt nhìn đồng hồ trên điện thoại di động, hiện tại cũng chỉ mới ba giờ chiều, nói: [Chúng ta ăn cơm trưa xong lúc một giờ, từ giờ đến tối vẫn còn lâu mà đúng không? Trên xe còn có đồ nữa, đậu xe ở đây cũng không phải là cách.]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT