Đưa thuyền ra biển thì cũng phải mất một khoảng thời gian, bác Cao suy nghĩ một hồi, đoạn đóng luôn cửa lớn, gọi bốn học trò tới giúp Thời Dư vận chuyển thuyền ra biển. Lúc rời đi, bác Cao còn chạy ra cửa treo hai dây pháo để lấy may.
Thời Dư thấy vậy bèn không có ý muốn đưa cậu trai này tới chỗ Thời Vượng, cậu gửi định vị cho Chu Nhất Minh, nói một tiếng với Thời Vượng rồi bảo Chu Nhất Minh đợi Thời Vượng ngủ dậy rồi hẵng qua.
Thuyền mới to hơn thuyền cũ của Thời Dư một chút, nom nó cực kì khí phách, chỉ là không có mái che nắng – sản phẩm của hệ thống mà thôi, nhìn cái đã biết là rất nóng. Có điều Thời Dư lại không hề lo lắng một chút nào, dù sao kẻ sử dụng mái che nắng nhiều nhất là mèo hệ thống, về sau nó mà thấy nóng thì tất nhiên sẽ nôn đồ… à không, nó sẽ ra nhiệm vụ mới cho Thời Dư, khi ấy thì mái che nắng nằm trong tầm tay rồi!
Thời Dư nghĩ đến đây, nụ cười trên gương mặt cậu càng thêm chân thành, cậu nói với bác Cao: “Bác à, làm phiền bác rồi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT