Vài ngày sau đó, Tề Hoan vừa làm bài luận văn tốt nghiệp vừa phổ cập khoa học về đời sống hằng ngày cho P, bận rộn đến mức chân cũng không chạm đất, vào một buổi trưa lúc Tề Hoan vừa ăn cơm xong thì đột nhiên thấy đầu óc choáng váng, một giây sau cậu liền tiến vào trong không gian tối đen mà cậu từng tới.
Tiếng nói máy móc vang lên từ trong không gian.
[Chào mừng người chơi Tề Hoan lần thứ hai bước vào trò chơi giải cứu, bây giờ sẽ tuyên bố phó bản cấp một ——-‘phát sóng trực tiếp kinh dị’]
[Người chơi có thời gian mười phút để chuẩn bị, sau mười phút sẽ truyền tống vào trong phó bản.]
Lần thứ hai vào trong trò chơi Tề Hoan đã không còn cảm thấy mờ mịt như lần đầu nữa, nếu không có trò chơi này thì cậu đã chết ở tòa nhà thí nghiệm rồi, trò chơi lần trước cậu giành được tổng cộng là 30 ngày thời gian sống, bây giờ vẫn còn hai mươi lăm ngày, nhiều thêm một tháng cũng là sống.
Tề Hoan nhớ rằng trong phó bản cậu nhận được đạo cụ, thầm nghĩ trong lòng một cái thì dao phẫu thuật đã xuất hiện ở trong tay.
Trong cửa hàng mua sắm cũng chỉ có gian hàng đạo cụ là được mở ra, không có cần mua gì nên Tề Hoan yên lặng chờ đợi thời gian mười phút trôi qua, sau đó vừa chớp mắt thì trước mặt đã xuất hiện thêm vài người.
Văn Tu tới sớm hơn cậu, vừa nhìn thấy cậu đã gọi một tiếng “Anh Tề” rồi lon ton chạy tới “Anh Tề, em còn đang lo rằng đạo cụ tổ đội của chúng ta không có hiệu quả đó, may là cuối cùng anh cũng tới rồi.” Dáng vẻ của Văn Tu vẫn giống như lúc trước, một đầu tóc màu hồng phấn rất nổi bật giữa đám đông, cậu nhóc chạy tới ôm lấy Tề Hoan làm ánh mắt của những người chơi khác cũng nhìn về hướng này.
Ngay lúc này bảng điện tử trước mặt Tề Hoan đã thay đổi.
[Bối cảnh phó bản: Đây là một công ty giải trí phát sóng trực tiếp loại nhỏ, chủ yếu là phát sóng trực tiếp kinh dị vào lúc nửa đêm, số lượng người xem trên mạng khá cao, mọi người là vì hâm mộ danh tiếng mà tới xin ký hợp đồng làm người phát sóng, nhưng ở nơi này có rất nhiều bí ẩn, nhất là sự mất tích đầy kỳ lạ của người phát sóng mới ký hợp đồng gần đây nhất.]
[Nhiệm vụ phó bản: Trong năm ngày phải khám phá được bí mật của phó bản, người đầu tiên thông quan sẽ giành được ba mươi ngày thời gian sống, những người chơi còn lại chỉ giành được một nửa.]
Tề Hoan bị Văn Tu đu bám trên người đang cố gắng đọc hết bối cảnh và nhiệm vụ của phó bản rồi đóng bảng điện tử lại.
Bọn họ đang đứng trước một tòa chung cư cũ kỹ, không gian xung quanh rất bẩn thỉu và dơ dáy, ở trước cửa còn có năm người chơi khác, ba nam hai nữ, trong đó có hai cặp đôi nam nữ đứng riêng ra hai bên, chắc cũng là tổ đội đi vào, còn có một chàng trai đứng lẻ loi, vẻ mặt hoảng sợ nhìn bọn họ, là người mới.
Tề Hoan là người cuối cùng đi vào, sau khi người chơi đã tới đông đủ thì rất nhanh đã có một cô gái trẻ từ trên lầu đi xuống.
“Các cậu là người tới ký hợp đồng phát sóng trực tiếp kinh dị phải không?” Cô gái hỏi “Tôi là HR, mọi người nhanh theo tôi đi lên tầng.”
Khu chung cư cũ nát này có tất cả sáu tầng, ở đây không có thang máy nên chỉ có thể đi thang bộ, cầu thang rất bẩn, dưới đất có đầy rẫy những loại rác rưởi sinh hoạt cùng với những chai lọ đang chờ bán đồng nát, trên tường bám đầy bụi và có cả những vết cắt, những tờ quảng cáo thông cống thoát nước, trên lan can cũng bám một tầng bụi mỏng, Tề Hoan khó mà tin được việc một công ty phát sóng trực tiếp lại đặt trụ sở ở nơi này.
Cô gái giống như nhìn là sự nghi ngờ của bọn họ nên giải thích “Công ty chúng ta có quy mô khá nhỏ, đây là nhà của tổng giám đốc, vì để giảm bớt tiền thuê mặt bằng, lấy tiền đó bù vào việc mua dụng cụ và chuẩn bị nội dung phát sóng, mọi người là người mới có thể ở lại nơi này để tiết kiệm tiền sinh hoạt, hơn nữa tiền lương ở công ty chúng ta cũng không tồi, thật ra cũng rất tốt.”
Vừa nói xong câu cuối thì cô gái cảm thấy không có ý nghĩa lắm nên không nói tiếp nữa.
Tới khi lên tới tầng ba cô gái liền lấy chìa khóa mở cửa, để bọn họ đi vào trước.
Nhưng khi cửa vừa mở ra Tề Hoan đã thấy một mô hình cơ thể đang chảy máu đầm đìa, người chơi mới bị dọa đến mức giật mình la to.
Cô gái nói xin lỗi “Ai nha, đây là đạo cụ được mua để phát sóng trực tiếp mà, sao lại ném ở đây, ai lại không cẩn thận như vậy.”
Cô nói xong liền đá đá mô hình qua một bên để mọi người đi vào.
Trong phòng làm việc khác xa so với hoàn cảnh bên ngoài, có mấy nhân viên làn da xỉn màu, mặt mày bóng dầu đang chăm chú làm việc trên máy tính, cũng không quan tâm tới mấy người mới tới làm người phát sóng như bọn họ.
HR dẫn họ đi qua dàn máy, đi thẳng tới gian phòng trong cùng, ngoài cửa treo biển ‘phòng tổng giám đốc’, cô gõ cửa rồi nói “Tổng giám đốc Lý, mấy người phát sóng mới tuyển đã đến rồi.”
Trong phòng vang lên một giọng nam trung tuổi, sau khi nghe được câu trả lời liền mở cửa rồi nói “Mọi người là được tổng giám đốc Lý tuyển từ trên website tuyển dụng, cụ thể hãy trao đổi với ngài ấy, sau khi ký kết hợp đồng tôi sẽ dẫn mọi người đi chào hỏi các đồng nghiệp khác.”
Chỉ là ký hợp đồng thì có lẽ cũng không có vấn đề gì to tát, Tề Hoan và Văn Tu dẫn đầu đi vào trong phòng trước tiên.
Mặt tường phía sau văn phòng là một loạt các giá sách, phía trên đặt rất nhiều sách, phía trước giá sách là một bàn làm việc rất lớn, tổng giám đốc Lý đang ngồi ở trên ghế da.
Tổng giám đốc Lý là một người đàn ông trung niên tầm bốn mươi năm mươi tuổi, bụng bia bự, khuôn mặt khá hung dữ, trên người mặc toàn đồ hiệu, chữ H màu vàng trên thắt lưng rất nổi bật.
Thấy đoàn người bọn họ đi vào, tổng giám đốc Lý giọng điệu hiền lành nói “Mọi người ngồi xuống đi, đừng khách sáo, cứ tự nhiên như ở nhà là được.”
Tám người vào trong phòng tổng giám đốc, văn phòng làm việc vốn rộng rãi cũng trở nên chật chội, Tề Hoan và Văn Tu bị xếp vào ngồi chung trên sofa, sau khi thấy những người khác cũng đều lần lượt ngồi xuống thì tổng giám đốc Lý cười híp mắt lấy hợp đồng đã được chuẩn bị sẵn từ trong ngăn kéo ra.
“Trên bản thông báo tuyển dụng đã ghi rõ công việc là phát sóng trực tiếp kinh dị vào đêm khuya, nội dung là dựa theo nhu cầu của khán giả trong phòng phát sóng, thời gian làm việc của mọi người là từ 12h đêm tới hai giờ sáng, công việc rất đơn giản, ban ngày không cần phải làm việc.”
“Nhưng mà người mới bắt đầu làm chúng tôi phải đào tạo một thời gian, vì vậy ở đây có một hợp đồng ngắn hạn mọi người xem trước một chút, nếu lúc kết thúc hợp đồng mà phản ứng của khán giả tốt thì tiếp tục ký hợp đồng dài hạn.”
Tề Hoan và Văn Tu nhận hợp đồng đọc qua một chút, thời gian thử việc là năm ngày, còn tiền lương thì mỗi ngày người phát sóng sẽ nhận được số tiền là một vạn.
Bọn họ đều là người mới phát sóng, buổi tối thời gian làm việc chỉ có hai giờ, sau năm ngày là có được năm vạn đồng, không ngờ rằng công ty này có chế độ cao như vậy, Tề Hoan cũng hơi kinh ngạc, nếu ở trong hiện thực thì đây đúng là một công việc có thu nhập cao.
Chỉ là ở cuối hợp đồng còn có thêm một điều khoản.
[Người phát sóng trong quá trình làm việc xảy ra sự cố ngoài ý muốn công ty sẽ không chịu trách nhiệm.]
Đây đúng là điều khoản ngang ngược nhất, trong lúc phát sóng trực tiếp phát sinh sự cố công ty sẽ không chịu trách nhiệm, Tề Hoan chắc chắn rằng việc phát sóng trực tiếp lúc nửa đêm có chuyện kỳ lạ.
“Mọi người đều là người mới, có điều gì không hiểu thì có thể hỏi tôi.” Tổng giám đốc Lý thấy mọi người im lặng không nói gì thì nở nụ cười nói, mỡ trên người đều rung rung theo điệu cười của ông ta.
Người mới lạc quẻ nhất trong đoàn vẻ mặt căng thẳng, gã run run hỏi “Điều khoản cuối cùng là có ý gì? Chúng tôi sẽ chết sao?”
Nụ cười trên mặt tổng giám đốc Lý đột nhiên biến mất “Chính là ý trên mặt chữ, đó chỉ là điều khoản kèm theo thôi, không cần phải lo.”
Nói xong ông ta hỏi tiếp “Còn có câu hỏi nào nữa không? Nếu không có thì có thể ký hợp đồng ngay, tiền lương bắt đầu tính từ ngày hôm nay, một ngày một vạn đồng đó.”
Rõ ràng là ông ta không muốn giải thích về điều khoản cuối cùng, còn lấy tiền lương ra để lấp liếm.
Người chơi đều biết trong chuyện này có điều kỳ lạ, sau khi ký tên xong thì tổng giám đốc Lý lại cười tươi “Được rồi, từ hôm nay trở đi mọi người chính là một thành viên của phòng phát sóng trực tiếp kinh dị, tối mai bắt đầu làm việc, nếu có thắc mắc gì về công việc có thể hỏi tôi hoặc là HR, hoặc cũng có thể hỏi ông Viên.”
“Mọi người thêm vào nhóm trước đi, công ty có một khách hàng yêu cầu tiết mục đặc biệt, công việc của mọi người là dựa theo yêu cầu của người này rồi bắt đầu trò chơi.”
Văn Tu nhỏ giọng cằn nhằn với Tề Hoan “Anh Tề, chẳng phải trong trò chơi không có tín hiệu sao? Vậy làm sao mà thêm vào nhóm được?”
Tề Hoan cũng lắc đầu tỏ vẻ mình không hiểu, điện thoại di động của cậu cũng không có tín hiệu, cũng là một dấu gạch chéo trên cột sóng, các phần mềm khác đều bị trò chơi khóa lại không khác gì lúc trước, chẳng qua là trên màn hình đột nhiên có thêm một cái biểu tượng màu xanh lá.
Trước khi vào trong trò chơi cậu chưa từng tải phần mềm này, mà Văn Tu cũng giống như vậy, trong điện thoại cũng có một biểu tượng phần mềm màu xanh lá.
Là trò chơi cưỡng chế đóng lại các phần mềm, giao diện chim cánh cụt cũng vậy, sau khi quét mã vào nhóm xong thì có thông báo hiện lên để mọi người đem tên thật đổi thành nickname.
Trong nhóm tổng cộng có chín người, ảnh đại diện của tổng giám đốc Lý là ảnh chân dung của bản thân ông ta, ảnh đại diện của người chơi đều là hình các con vật, người cuối cùng chính là nhóm trưởng, ảnh đại diện để trống, nickname cũng trống nốt.
Sau khi mọi người đổi xong nickname thì tổng giám đốc Lý khoát khoát tay để bọn họ rời đi.
HR dẫn bọn họ vào trong phòng tên là tiểu Vương vẫn đang đứng ở trước cửa chờ bọn họ “Trước tiên để tôi đưa mọi người đi làm quen với các đồng nghiệp một chút, sau đó lại giới thiệu cho mọi người nơi làm việc và quá trình làm việc.”
Chỗ này là nơi làm việc của những nhân viên lâu năm, nó chiếm diện tích khá lớn ở đại sảnh, tổng cộng có sáu máy tính, các nhân viên đều đang bận rộn làm việc trước máy tính, tiểu Vương dừng lại ở đại sảnh giới thiệu với mọi người “Đây là nơi làm việc của bộ phận hậu kỳ, bọn họ phụ trách việc chọn mua dụng cụ, tuyên truyền trên mạng, giao lưu với khách hàng và người hâm mộ, bảo trì và sửa chữa các loại máy móc, công việc của mọi người cũng không mấy khi tiếp xúc với bọn họ.”
“Đây là ông Viên, ông ấy quản lý các thiết bị phát sóng, thiết bị phát sóng nếu có vấn đề gì thì có thể hỏi ông ấy.”
Nhân viên làm việc được gọi là ông Viên ngẩng đầu lên từ màn hình máy tính, lặng lẽ nhìn họ một cái rồi nhẹ nhàng gật đầu.
Văn Tu nhịn không nổi nói nhỏ bên tai Tề Hoan “Anh Tề, làm nhân viên hậu kỳ thảm vậy sao? Mắt nổi quầng thâm như gấu trúc luôn.”
Sau khi tiểu Vương giới thiệu các đồng nghiệp xong thì lại tiếp tục giới thiệu không gian làm việc của công ty với mọi người, tầng ba ngoài văn phòng của tổng giám đốc và đại sảnh ra thì còn có nhà bếp, nhà ăn và hai phòng ngủ.
Tề Hoan không ngờ rằng loại tòa nhà cũ kỹ này lại là kiểu nhà duplex, lối rẽ ngay nhà ăn có một cầu thang đi lên tầng bốn, cầu thang rất nhỏ, chỉ đủ cho một người đi lên.
Tiểu Vương mang mọi người đi lên tầng bốn, trên tầng một mảng tối đen, tiểu Vương lần mò một lúc mới tìm được công tắc mở đèn, ánh đèn màu trắng sáng ngời suýt nữa chói mù mắt của tất cả mọi người.
Tầng bốn chất một đống các loại dụng cụ nhìn rất khủng bố, có búp bê vải ma ám thiếu cánh tay, mô hình cơ thể người bị đóng lên giá chữ thập, cái mũ dùng để ngụy trang khi cắt đầu người, còn có các bức tranh kinh dị cùng với sợi dây chuyền hình đầu lâu kinh khủng và các loại đồ chơi kỳ lạ.
Vừa mới bước chân vào còn tưởng là đi tới tòa nhà ma nào đó.
Tiểu Vương đá đầu lâu dính máu qua một bên, vừa mở đèn vừa dọn đường cho mọi người đi qua rồi nói “Tầng bống hơi lộn xộn, những cái này đều là dụng cụ phát sóng lúc trước, tất cả đều được ném tới đây.”
Cô mở hai căn phòng ngủ, nhìn cũng giống như ở tầng dưới, đều là nơi nghỉ ngơi của nhân viên, đi vào phía trong còn có thể thấy phòng phát sóng trực tiếp.
Phòng phát sóng là phòng kín, mặt tường đối diện là một cánh cửa được làm từ thủy tinh trong suốt, tiểu Vương lấy chìa khóa mở cửa ra. Trong phòng phát sóng được sơn màu đen tối tăm và huyền bí, trên tường còn dùng sơn đỏ phun lên bốn chữ trực tiếp kinh dị màu đỏ như máu, sơn đỏ chạy dọc theo kiểu chữ chầm chậm chảy xuống tạo nên hiệu quả hình ảnh như là máu đang văng tung tóe vậy. Trên trần còn treo một cái đèn màu đỏ, tiểu Vương bật đèn lên, tầm nhìn trong phòng tràn ngập màu đỏ máu mông lung kinh dị.
Dụng cụ dùng để phát sóng trực tiếp chủ yếu là để tăng thêm bầu không khí kinh dị, Tề Hoan cũng không cảm thấy sợ gì cả, ở chỗ cửa sổ thủy tinh còn dựng một cái giá ba chân và camera, còn có vài thiết bị mạng để kết nối lúc phát sóng trực tiếp, dây mạng được cột lại thành từng chùm chạy dọc theo bức tường.
Sau khi tiểu Vương dạy mọi người cách sử dụng các thiết bị xong thì nói “Không gian làm việc ở công ty chúng ta chính là như vậy, phòng ngủ mọi người tự bàn bạc phân chia với nhau, gần công ty không có bán gì cả nên đồ ăn mọi người cần phải tự nấu, chúc mọi người làm việc vui vẻ.”
Nói xong cô liền định đi xuống tầng làm việc tiếp, Tề Hoan chỉ chỉ một bên giống như là vô ý hỏi “Chúng tôi có bảy người mà, bên này còn có hai căn phòng phải không? không được ở sao?”
Tầng bốn tổng cộng có bốn phòng ngủ, nhưng Tề Hoan chỉ tới hai căn phòng mà tiểu Vương không giới thiệu với bọn họ.
Tiểu Vương nhìn về hướng mà Tề Hoan chỉ, vẻ mặt buồn bã nói nhỏ “Chỗ này mọi người ngàn lần không thể vào, tổng giám đốc Lý không cho phép vào.”
Sau đó giống như sợ bọn họ lại hỏi thêm gì nữa liền đem chìa khóa hai phòng ngủ đưa cho bọn họ rồi vội vàng xuống tầng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT