Isbel trợn mắt trắng ngắt lời Tiền Thế Kiệt : “ không giải thích gì hết á ! lão nương rủ lòng thương muốn đưa mi đi tới khu rừng băng phong . nhưng mi lại đánh ngất lão nương lén lén bỏ đi 1 mình , giờ còn dám vác mặt về đây nữa hả ?? lão nương sẽ chém chết mi !!”
Câu nói vừa dứt , cô ta đã thoát ra khỏi vòng tay của Haber , lại phóng tới liều mạng với Tiền Thế Kiệt . Gongro mang theo vẻ mặt vô cùng nghiêm túc , lạnh lạnh nói : “ Isbel , cháu hãy dừng tay lại mau .”
Isbel sửng người , đối diện với Gongro , cô ta tuyệt đối không dám hỗn láo . nên đã ngoan ngoãn đứng yên không nhào tới chém Tiền Thế Kiệt nữa , nhưng vẫn không quên mang theo vẻ mặt phẫn nộ nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào anh ta .
Nhìn thấy Isbel không đuổi chém mình nữa ,Tiền Thế Kiệt thầm thở phào nhẹ nhõm , nhưng vẫn không dám rời xa Gongro , tiếp tục đứng núp ở phía sau lưng ông ta .
Gongro quay người lại nhìn vào Tiền Thế Kiệt , vẻ mặt phức tạp của ông ta dần dần thay đổi thành vẻ kiên quyết , bỗng nhiên thở dài 1 tiếng , nhẹ nhẹ nói : “ lẽ ra lúc nãy ta còn chưa biết phải xử lý như thế nào . nhưng nhờ Isbel mà ta đã có quyết định rồi ….” Ghé sát bên tai của Tiền Thế Kiệt nhỏ tiếng nói : “ ngoại trừ ta và Pole ra , tuyệt đối không được tiết lộ việc cháu là ma thần cho bất kỳ ai biết , hiểu chưa .”
nghe xong câu nói của Gongro , Tiền Thế Kiệt đã sửng người . không ngờ …. Không ngờ cụ Gongro không những không trở mặt với mình , mà còn muốn bảo vệ mình nữa chứ , quả thật là …..
Gongro quay lại nhìn vào Isbel và đám Haber , nhẹ nhẹ nói : “ ta còn có chút chuyện muốn hỏi Thế Kiệt , các cháu hãy ra bên ngoài kia đợi chút nhé .”
mặc dù có chút miễn cưỡng , nhưng Isbel không dám cãi lời Gongro , nên đành ngậm ngùi bước ra khỏi nhà . còn Haber và Bill nhìn thấy Tiền Thế Kiệt tỏ ra vô cùng tôn kính ông già này , xem ra ông ta tuyệt đối không phải là 1 nhân vật đơn giản , nên đã tỏ ra thái lộ kính trọng , khẽ cúi người chào Gongro và Tiền Thế Kiệt 1 cái , sau đó quay người bước ra khỏi nhà cùng Isbel .
Sau khi cánh cửa nhà được đóng lại , Gongro dùng 1 giọng nói nhẹ nhàng hỏi : “ cháu có biết vì sao ta chấp nhận cháu không ??”
Tiền Thế Kiệt lắc đầu .