1 tiếng nổ vang động trời lở đất . chỉ thấy vầng sáng màu vàng kim sau khi bao phủ lấy Tiền Thế Kiệt , lập tức nổ tung . ở vị trí mà Tiền Thế Kiệt đang đứng lúc này đã sương khói mịt mù , bụi đá tung bay .
sau khi những sương khói dày đặc đó tan biến đi . đã không còn nhìn thấy bóng dáng của Tiền Thế Kiệt đâu nữa .
con rồng vàng đắc chí há há cười lớn , hắn tưởng rằng Tiền Thế Kiệt đã bị luồng đấu khí của hắn đánh cho tan tành mây khói .
nhưng trận cười của hắn không kéo dài được bao lâu . từ phía sau lưng của hắn bỗng nhiên vang lên 1 giọng nói mà hắn hoàn toàn không muốn nghe thấy : “ cười gì mà cười , tiếng cười của mi khó nghe quá đi . ta muốn mi khóc !!”
câu nói vừa dứt , con rồng vàng lập tức cảm nhận thấy 1 áp lực cực lớn đập thẳng vào lưng . hắn còn chưa kịp phản ứng , chỉ kịp thét lên 1 tiếng đầy đau khổ , đã trực tiếp bị hất bay về phía trước . rầm 1 tiếng , mang theo tư thế chụp ếch té mạnh xuống đất .
trong lúc hắn còn chưa kịp hoàn hồn , Tiền Thế Kiệt đã xuất hiện ngay bên cạnh hắn , từ từ quỳ xuống , dùng bàn tay vỗ mạnh lên má hắn , cười lạnh nói : “ thế nào ? vẫn chưa chịu khóc à ? ngoan đi nào, khóc 1 tiếng cho ta coi . khóc xong ta sẽ tha mạng i .”
con rồng vàng này chính là tộc trưởng của tộc rồng .không ngờ 1 người ngồi tít trên cao như hắn cũng có ngày bị 1 thằng nhóc miệng còn hôi sữa sĩ nhục . nên hắn không còn kềm chế được nữa . điên tiết lên , trực tiếp há to miệng ra , từ trong miệng phun ra 1 ngọn lửa khủng khiếp bắn thẳng về phía Tiền Thế Kiệt đang quỳ ngay bên cạnh mình .
do đang ở cự ly quá gần , anh ta không kịp né tránh . mà thực ra thì Tiền Thế Kiệt cũng chẳng cần né tránh làm gì nữa . trực tiếp để cho ngọn lửa đó phun thẳng vào cơ thể của mình .
khi ngọn lửa còn cách cơ thể của Tiền Thế Kiệt khoảng 2cm , lập tức xảy ra sự biến hoá . chỉ thấy ngọn lửa bỗng nhiên tan chảy ra thành những giọt chất lỏng , sau đó tựa như vô số hạt mưa li ti màu đỏ rực từ từ rơi rải xuống mặt đất .
con rồng vàng nhìn tới nỗi sửng sốt cả người . hắn thét lên 1 tiếng đầy phẫn nộ , há hốc run giọng nói : “ mi … mi …. Mi đã đạt tới đẳng cấp lãnh vực ??”
tròng mắt của Tiền Thế Kiệt quay tròn , mang theo 1 nụ cười giễu cợt trên môi , nghiêm giọng nói : “ lãnh vực ?? ta đã không còn là lãnh vực từ lâu rồi !!”