“ sau đó ở Katanga , lãnh thổ của tinh linh tộc , cho tới khu rừng băng phong . thực ra ông đều lén lén núp ở 1 nơi bí mật theo dõi tôi , đúng không ??”
Kadas lại ngật đầu .
“ tôi XX cái OO ông đấy , hãy nói thẳng ra đi . mục đích của lão giáo hoàng là muốn gì đây ?? phái ông đi theo để bảo vệ tôi ?? nói thì nghe cao thượng quá nhỉ , nhưng tôi không tin lão tốt bụng như vậy .” Tiền Thế Kiệt phẫn nộ quát .
“ tin hay không tin thì tuỳ cậu !” nói xong câu đó , Kadas đã quay đầu lại , định bỏ đi .
Tiền Thế Kiệt vội vã nhảy cẫng lên ,bất chấp cơn đau ở vết thương hành hạ , anh ta phóng tới kéo lấy vai của Kadas , giận dữ quát : “ này , ông lại định đi đâu đó ? lại định bỏ mặc tôi nữa à ?? nên nhớ rằng chính ông đã mang tôi tới cái nơi quỷ quái này , giờ lại định bỏ rơi tôi 1 mình nữa sao ??”
Kadas quay lại nhìn chằm chằm vào Tiền Thế Kiệt . trong đôi mắt của ông ta nhấp nháy những tia sáng phức tạp . nhìn anh ta hồi lâu sau , bỗng nhiên lắc đầu thở dài 1 tiếng ,nhạt nhạt nói : “ hiện giờ thực lực của cậu đã vươn tới đỉnh điểm của đại lục Aden , thậm chí còn mạnh hơn cả ta . nếu như không phải vì quá chủ quan , con quái vật kia tuyệt đối không phải là đối thủ của cậu …với thực lực của cậu hiện giờ , có cần tới sự bảo vệ của ta nữa đâu . vả lại , nhiệm vụ của ta chỉ là …..”
“ nhiệm vụ , nhiệm vụ , suốt ngày mở miệng ra là nhiệm vụ ! nếu như không phải vì muốn hoàn thành nhiệm vụ , ông sẽ chẳng thèm quan tâm tới tôi nữa sao ??” Tiền Thế Kiệt phẫn nộ ngắt lời của Kadas .
Kadas sửng người , im lặng không biết trả lời như thế nào .
Nhìn thấy Kadas không trả lời , Tiền Thế Kiệt cười lạnh 1 tiếng ,nhạt nhạt nói : “ tôi hiểu rồi , thế mà từ trước tới nay tôi cứ xem ông như 1 người bạn tốt nhất của tôi trong cái đại lục Aden này . thì ra trong mắt ông , tôi chỉ là 1 người xa lạ không hơn không kém . trước kia ông đối xử với tôi tốt như vậy , chẳng qua chỉ là vì trách nhiệm của mình . nếu như không phải vì được lệnh của lão giáo hoàng phải miễn cưỡng đi theo âm thầm bảo vệ tôi , lúc này ông vẫn còn qua cuộc sống sung sướng ở Đế đô , chẳng thèm quan tâm tới sự sống chết của tôi nữa , đúng không ! hiểu rồi , tôi hiểu hết cả rồi ….” Nói xong , đôi mắt của Tiền Thế Kiệt đỏ ngầu , 2 hàm răng cắn chặt lấy môi , có dấu hiệu sẽ bật khóc vì phẫn uất trong lòng .
Kadas thở dài 1 tiếng ,dùng tay vỗ nhẹ lên vai của Tiền Thế Kiệt , nhạt nhạt nói : “ cậu đừng có suy nghĩ tệ hại về người khác như vậy . đúng là ta đi theo bảo vệ cậu là vì nhận được nhiệm vụ của giáo hoàng điện hạ . nhưng ta không bao giờ xem cậu là 1 người xa lạ không hơn không kém cả . thực ra , nhiệm vụ của ta chỉ là an toàn hộ tống cậu tới khu rừng băng phong mà thôi . nếu như không quan tâm tới cậu , lúc này ta đã quay trở về Đế đô từ lâu rồi , còn có thể xuất hiện ở nơi này để cứu cậu nữa không .”
“ ha ha ! biết ngay là ông không phải dạng người vô lương tâm mà ! cuối cùng đã chịu thừa nhận rồi hả ??” Tiền Thế Kiệt thay đổi vẻ mặt 180 độ , há há cười lớn . thì ra nãy giờ anh ta giả vờ đóng kịch để khích lão Kadas thổ lộ sự thật lòng của mình .
nhận ra mình đã trúng kế thằng nhóc , Kadas có chút cười khóc không được . thằng nhóc này chẳng có gì thay đổi cả ,cứ tưởng rằng trải qua bao nhiều việc rồi , nó sẽ chín chắn hơn chứ , ai ngờ vẫn ranh ma láu cá như trước kia .
cười được 1 hồi , Tiền Thế Kiệt thu xếp lại vẻ mặt , lộ ra 1 nụ cừơi vô cùng chân thành , nghiêm giọng nói : “ cám ơn ông , Kadas ! cám ơn ông vẫn xem tôi là bạn , cám ơn đã cứu mạng tôi thêm lần nữa .”
Kadas khẽ lộ ra 1 nụ cười nghiêm nghị , nhẹ nhàng nói : “ không cần phải cám ơn ta . trên người cậu có mang theo 1 sứ mệnh liên quan tới sự sống còn của cả dân tộc Aden . bất kỳ người dân nào trong đại lục Aden này đều có nhiệm vụ và bổn phận phải bảo vệ sự an toàn của cậu .”
nghe xong lời nói của Kadas , trong lòng Tiền Thế Kiệt lập tức trầm xuống . sứ mệnh ?? chẳng qua chỉ là 1 lời dối trá của ả nữ thần ánh sáng mà thôi . nhưng Kadas lại không biết rõ điều này , cho dù ông ta âm thầm đi theo mình , nhưng tuyệt đối không thể bước vào thần điện của ma tộc . nên nội dung của cuộc đối thoại giữa mình và Ares chắc chắn ông ta không biết .
Tiền Thế Kiệt có chút do dự , có nên kể ra chân tướng của ả điếm thối tha đó cho ông ta nghe không nhỉ ? đắn đo suy nghĩ 1 hồi , anh ta thở dài 1 tiếng . không nên kể cho Kadas nghe , cho dù mình có kể , cũng chưa chắc ông ta tin , không chừng ông ta còn tưởng rằng mình đang bôi nhọi ả nữ thần ánh sáng của ông ta nữa chứ , vì trước nay ông ta biết rõ mình vốn có ác cảm với ả mà. Lúc này tốt nhất là nên ngậm miệng lại đừng nói gì thì hơn .
Nhận ra vẻ mặt do dự của Tiền Thế Kiệt , Kadas khẽ díu mày , lạnh lạnh : “ cậu đang suy nghĩ gì thế ???”