Trong không gian màu trắng mênh mông vô tận, Ngọc Văn và Agus đứng đối diện với nhau. Agus chắp tay sau lưng dáng vẻ bình tĩnh, lạnh nhạt. Ngọc Văn đặt tay lên chuôi thanh Kurogine, bất thình lình cậu xuất kiếm. Ánh sáng màu trắng tràn ngập khắp không gian quét như chớp về hướng Agus, chỉ thấy ông đưa tới một ngón tay điểm nhẹ vào luồng sáng.

Ting!...

Tất cả bị đình chỉ, sau đó thời gian và không gian như bị hút vào một điểm nơi ngón tay Agus.

Tích!.

Agus kinh ngạc nhìn vết xước trên đầu ngón tay, lần này mặc dù đã rất cẩn thận đối chiến, luồng năng lượng dư thừa đã được ông khống chế và hút và điểm trên ngón tay nhưng sức ép nén bên trong vẫn làm ngón tay của Agus bị tổn hại. Ánh mắt tán dương không hề che dấu, ông ôn hòa cười nói:

-Khá lắm thằng nhóc, lần này con lại làm ta bị thương.

Angler mỉm cười nói:

-Theo ước định thì ông thua rồi Agus, trong tháng tiếp theo toàn bộ thời gian dạy cho thằng nhóc của ông sẽ chuyển cho ta.

Agus hơi hậm hực:

-Chỉ tại ta bất cẩn thôi, đừng đắc ý quá thế.

Nói rồi Agus xoay người đối với Ngọc Văn nói:

-Chân Ngã kỹ thiếu khuyết chính là diện tích tác động quá rộng lớn, nếu so ra thì nó còn lớn hơn cả Diệt Thế kĩ, theo sức mạnh và cường độ của nó thì một khi thi triển con sẽ mất đi hai phần ba năng lượng trong cơ thể hiện tại.

Suy nghĩ một chút Agus nói tiếp:

-Con thi triển Hư Không kỹ cho ta xem.

Ngọc Văn gật đầu rồi không nói một lời cậu xuất kiếm. Vẫn quầng ánh sáng trắng mênh mông của Chân ngã kỹ, đến lần thứ tư thì.

TÊ!...............

Một tia sáng màu vàng tím mảnh tựa sợi chỉ phát ra tiếng rít phóng đi như sấm giật, nó kéo dài đến trước mặt Agus. Ông đưa tay búng văng nó ra xa, nhìn tia sáng bay mãi không tan và biến mất nơi chân trời Agus hơi chau mày suy nghĩ, Angler cũng nhíu mày thật sâu. Bỗng Agus rùng mình thất thố, bắt gặp Angler cũng có biểu hiện như mình Agus gật đầu với Angler sau đó nói:

-Ngọc Văn con hãy nhớ đến lời ta dặn đây, không đến bất đắc dĩ thì con đừng bao giờ thi triển Chân Ngã kỹ, nơi đây khác với bên ngoài, nếu con thi triển nó bên ngoài thì hậu quả đến ta cũng không khống chế được. Đến khi con tách được Chân Ngã kỹ và Hư Không kỹ làm hai thì con chỉ được phép thi triển ra Chân Ngã kỹ, không bao giờ, tuyệt đối không bao giờ sử dụng Hư Không kỹ.



Ngọc Văn nhìn vẻ mặt trầm trọng của hai người thì gật đầu, cậu cũng không thắc mắc về vấn đề này, Ngọc Văn hoàn toàn tin tưởng hai người thầy của mình.

Nhìn bóng lưng đi khuất của hai người, Ngọc Văn chuyển thân tiếp tục tập luyện cách sử dụng Chân Ngã kỹ và tìm hiểu đôi chút về Hư Không kỹ.



Bên ngoài tòa tháp trung tâm thành phố Clouds Peace, không khí trong quảng trường đông nghẹt người hiện đang vô cùng khẩn trương. Ngày hôm nay thành phố đã bị một nhóm hải tặc săn bắt Rắn San hô dưới đáy biển phát hiện, mặc dù bầy cá voi Nagu đã kịp thời tiêu diệt những tên này nhưng chúng vẫn truyền được tin tức về cho tổng bộ của tổ chức 100 băng cướp biển Nam, các thế lực đã điều động hơn 60 triệu tinh anh tập trung về giao tuyến của biển Nam và vùng đất chết Akamin.

Thành phố Clouds Peace hiện đang bị bao vây bởi rậm rạp quân địch, 60 triệu tinh anh đến từ các tổ chức phóng thích đủ loại nhẫn thuật về hướng thành phố nhưng đều vô dụng bởi trường phân hóa Chakra bao quanh. Nhìn bầy cá voi Nagu khổng lồ hơn bảy nghìn con đã được kéo vào trong thành phố phòng thủ khiến Minji – thống lĩnh của tổ chức 100 băng cướp biển Nam vô cùng khiếp sợ. Hắn không tưởng được là Ngọc Văn có thể thu phục loài động vật hùng mạnh bậc nhất trong biển này về dưới trướng, xoay người qua bên cạnh hắn hỏi:

-Các người có phương án nào để công phá thành phố này không?.

Một cô gái có mái ngắn màu xanh biển, hình dáng xinh đẹp, mạnh mẽ vận trang phục võ sĩ thoáng mát, trước ngực được quấn vải trắng, trên vai vác một thanh katana dài hơn 3 mét trên khắc đầy hoa văn cổ xưa, rút tẩu thuốc khỏi miệng cô nói:

-Băng đá triệu năm cửa biển Bắc, kết thành một tòa thành hùng vĩ thế này thật khiến người ta thán phục, có thể nói Ngọc Văn Tiên nhân đã đáng để chúng ta xưng là Tiên vương, đáng tiếc Người lại đối đầu với Tiên hoàng. Nghe nói trong trận chiến lần trước tại làng lá ở Hỏa quốc, Tiên vương đã đánh tàn phế một trong 9 thân thể của Tiên hoàng.

Một thanh niên dáng người cao gầy, đôi bắt được băng lại bằng tấm vải đen, trên người được quấn rất nhiều sợi xích đỏ rực, xoay người hướng Clouds Peaces nói lơ đãng:

-Chuyện này thì chúng ta không biết, tổ chức Ninja ẩn thế năm quốc gia do cô thống lĩnh mới biết rõ việc này nhất thôi, mà ta nghe nói trong trận chiến với Liên minh Samurai đại lục cô bị tên thống lĩnh Kindachi của đối phương đâm thủng ngực đúng chứ Iyora?.

-Câm miệng đi Mazuri, nếu ngươi muốn bị băm thành trăm mảnh như hắn thì cứ tiếp tục nói.

Cô gái tóc ngắn gầm nhẹ với người thanh niên. Bỗng một giọng nói trầm trầm vang lên:

-Các người yên tĩnh nào, hãy ra quyết định ra những ai sẽ đối đầu và dẫn dụ hai vị Tiên chủ ra xa nơi đây. Chiến thuật dùng biển người để đè bẹp Công hội của Tiên vương xem ra thất bại, ai ngờ được Người lại dùng loại băng đá này để kiến tạo tòa thành.

Từ trong bóng tối bước ra một người với gương mặt có rất nhiều hoa văn kì ảo trên trán, một thân trang phục kì dị. Nghe hắn nói thế thì hơn 33 người nơi đây trầm tư. Cô gái tên Iyora lên tiếng:

-Để dẫn dụ hai Tiên chủ đi rất nguy hiểm, ta yêu cầu được mang theo 12 Tiên nhân nữa cùng đi, bản thân ta dẫn dắt họ rời xa tòa thành, mười hai người khác bố trí kết giới để cầm chân hai người bọn họ.

Một cô gái khác dáng người yểu điệu nhưng khuôn mặt bị che kín không thấy rõ, cô lên tiếng một cách lạnh lùng:

-Ngươi cũng thật khéo chọn đấy Iyora, ai biết được đây liệu có phải cạm bẫy của Ngọc Văn Tiên vương nhằm một lưới hốt gọn tất cả chúng ta hay không, nếu muốn dẫn dụ hai vị Tiên chủ sao không để ta.



-Đủ rồi, để ta và hai người khác ở lại, 30 người các ngươi đi bao vây và giữ chân hai Tiên chủ, có thể Tiên hoàng cũng sẽ đến rất nhanh thôi, Mazuri và Minji sẽ cùng ta đi phá vỡ trường hòa tan Chakra của tòa thành, hy vọng đây không phải là một cái bẫy, bắt đầu đi.

Sau khi nghe ông lão gầy yếu còn nói thế thì tất cả đều đứng lên và đồng thời phóng nhẫn thật của mình vào tòa thành bên dưới.



Mikari và Gikuya hiện đang gối đầu lên ngực Ngọc Văn và ngắm nhìn cậu đang chìm trong giấc ngủ sâu. Cảm nhận được khí tức mạnh mẽ đang đổ xuống thành phố, Mikari biết đối phương đã có hành động. Hôn lên gò má của Ngọc Văn đầy yêu thương, Gikuya và Mikari biến mất trong căn phòng.

Đứng trên đỉnh tòa tháp, Gikuya truyền âm thanh của mình xuống toàn thành phố:

-Tất cả các thành viên trong công hội đều trở về chỗ ở của mình, 5 hội phó cũng phải đóng trú tại năm cứ điểm ngoài cùng, kính nhờ trưởng lão tộc cá voi Nagu thông báo cho năm hội phó của chúng tôi biết khi nào thì trường năng lượng không chịu đựng được sức công phá của các Tiên nhân.

Mikari trong lúc này cũng truyền âm cho riêng năm hội phó:

-Các người có nhớ thần thuật mà Hội trưởng dạy riêng cho mỗi người không?. Khi được trưởng lão tộc Nagu thông báo về trường bảo vệ không còn khả năng chịu đựng thì hãy đồng thời kích hoạt nó tại trung tâm mỗi trụ sở. Ta và Gikuya sẽ cố gắng dẫn đi càng nhiều Tiên nhân càng tốt, nếu sau ba giờ nữa không thấy hai ta trở về thì hãy bảo vệ Hội trưởng rời khỏi nơi này.

Sau khi dặn dò xong thì hai người bay ra khỏi Clouds Peace. Nhìn số lượng đông nghìn nghịt quân đội đến từ các thế lực lớn trên đại lục, Mikari lấy ra từ trong không trung trái tim mô phỏng của đại lục Akasai – một thanh trường thương dài hơn 2 mét có màu xanh biển trong suốt, Mikari cất giọng nói với hơn 60 triệu người phía trước:

-Mấy tên cắc ké các người ra đây nếu không muốn lũ nhóc này chết oan uổng.

-Ha ha ha, Tiên chủ chớ nóng giận, chúng ta chẳng phải đã ở đây rồi sao?.

Một người thanh niên trên người quấn đầy xích sắt – chính là Mazuri, bước ra từ hướng của quân đoàn những ninja vận trang phục màu đỏ có xích sắt cột trên hai tay. Nghe tên này nói thế thì Mikari lắc đầu nói:

-Còn tưởng Quân đoàn Ninja Hỏa Ngục là do tên thần bí nào cầm đầu, hóa ra là Ginkumaki Mazuri. Chẳng phải ở ngoài khơi Thủy quốc ngươi bị Gikuya đánh đến tàn phế rồi sao?.

Mazuri nghe Mikari nói thế thì mặt mũi tím ngắt lại. Cách đây 4000 năm, hắn vô tình gặp được Gikuya đến Akasai đại lục dạo chơi, ái mộ phong thái và vẻ mĩ lệ của cô, Mizuri tiến hành theo bám đuôi và theo đuổi. Gikuya sau nhiều lần xua đuổi con ong lả lơi này không thành đã nổi đóa, hậu quả là Mizuri đã mất đi cả hai tay, hai chân của mình sau khi đào thoát khỏi trận bão khủng khiếp từ cơn giận dữ của Gikuya. Hắn mặc dù nổi giận nhưng cũng chỉ có thể gượng cười nói:

-Xin Tiên chủ nên tự trọng, chúng tôi,….

-Câm miệng tên dê xồm, ngươi còn thốt lời nào thì ta đảm bảo cắt đi cả năm cái chân chó của ngươi đấy. Để hồi phục như bây giờ thì có vẻ ngươi đã đi liếm chân Lục Đạo nhỉ.

Gikuya rút ra chiếc roi có mười hai đuôi rực lửa vàng chói, quất mạnh nó xuống đất rồi cô chỉ nó vào Mazuri rồi nói với vẻ mặt tởm lợm. Mikari lúc này cũng nhẩn nha nói:

-Tâm tình chuyện xưa đủ rồi. Chiến nhau thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play