“Tòa số bốn?” Diệp Mặc giật mình, trong lòng lộp bộp.
Lại nhìn những thứ trong tay, rất nhiều thuốc bổ và đồ dùng cho trẻ sơ sinh.
“Ah..vậy thì ko xa.” Rất nhanh Diệp Mặc đã bĩnh tĩnh lại.
Hắn xách theo đồ đi theo hai người vào tòa nhà số bốn, sau đó mang đồ đưa đến thang máy rồi mới chào tạm biệt.
“Ai! Chàng trai này rất ko tồi, người đẹp trai hơn nữa còn rất nhiệt tình.” Trong thang máy, Người đàn ông trung niên thở dài.
“Đúng thế! Đúng là một chàng trai tốt, lại nhìn xe của hắn thì có vẻ như điều kiện gia đình cũng rất tốt.” Người phụ nữ trung niên cũng nói: “Nếu có người con rể như thế này thì thật là tốt.” Nàng nói xong thì lặng lẽ thở dài.
“Ai.” Người đàn ông trung niên cũng thở dài: “Còn hai đứa bé nữa! Coi như con gái mình có xinh đẹp như tiên thì người ta cũng sẽ ko chấp nhận. Sau này muốn tìm người con rể tốt như thế này cũng khó.”
“Ai! Đứa nhỏ này….bảo nàng ko sinh thì nàng lại càng muốn sinh…thật là ko nghe lời.”
“Có bao giờ nàng nghe lời chúng ta đâu! Sinh cũng đã sinh rồi, ko còn cách nào! Thôi sắp đến rồi, tươi tỉnh lên một chút.”
Đinh-----
Thang máy đến nơi.
Hai người xách theo đồ đi đến gõ cửa.
“Cha, mẹ.”
Qua một lúc thì cửa mở, người bên trong chính là Tô Ngọc Tình.
“Sao lâu thế.” Mẹ Tô nghi ngờ hỏi.
“Con đang dỗ bọn nhỏ.” Tô Ngọc Tình nói.
Thật ra, nàng đang kiểm tra xem Diệp Mặc có quên thứ gì trong nhà ko.
Mẹ Tô ừm một cũng, cũng ko nghi ngờ gì.
“Cha mẹ, hai người mang nhiều đồ như thế vậy làm gì, có xách nổi ko?”
“Mẹ con nhất định phải mua nhiều như vậy…lúc nãy may mắn gặp được một chàng trai rất đẹp trai lại còn rất nhiệt tình, giúp chúng ta mang vào thang máy, nếu ko thì đúng là ko cầm lên nổi.” cha Tô đi vào nhà, cười nói.
Hắn bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ vấn đề làm video ngắn, còn có live stream.
“Dù sao cũng phải tìm việc làm, hơn nữa cũng vì hai đứa nhỏ nữa.”
Rất nhanh hắn đã hạ quyết tâm.
“Đầu tiên phải tìm sân bãi, sau đó mua thiết bị….”
Diệp Mặc lên mạng tìm hiểu một chút, xem có phòng làm việc nào đang muốn chuyển nhượng hay ko, sau đó lại tìm hiểu những thiết bị tương quan, giá cả……..
“Cái này cũng ko tồi.”
Phòng làm việc muốn chuyển nhượng ko ít, hắn tìm một cái lớn nhát, liên hệ một chút rồi lập tức chạy đến.
Sau khi xem xong thì Diệp Mặc rất hài lòng, trực tiếp thuê luôn.
Tiếp theo chính là mua sắm các loại thiết bị và nguyên vật liệu.
Bận rộn đến xế chiều mới hoàn thành xong tất cả.
“Chế tác cho bọn nhỏ một cái Khóa Trường Thọ đi”
Diệp Mặc lên mạng tìm hiểu các kiểu dáng của Khóa Trường Thọ, nhưng ko có cái nào khiến hắn hài lòng.
“Phải đặc biệt một chút mới được.”
“Long phượng…long phượng…. Đúng rồi, chế tạo một cái Long, một cái Phượng!”
Diệp Mặc cầm một giờ trắng lên bắt đầu thiết kế.
Chỉ trong chốc lát, hai bản vẽ đã ra lò.
Vẫn là kiểu dáng truyền thống của Khóa Trường Thọ, nhưng một cái thì có hình dáng Cửu Trảo Kim Long, một cái thì là Kim Sắc Phượng Hoàng. Tất cả đều sinh động như thật, một cái uy mãnh bá khí, một cái thì mỹ lệ đến cực hạn.
“Không tồi!” Diệp Mặc hơi sửa đổi một chút rồi bắt đầu chế tác.
Tại thời điểm Diệp Mặc thu hoạch được kỹ năng Thủ Công, thì hắn đã nắm giữ các loại công nghệ của việc chế tác kim khí.
Diệp Mặc ko dùng phương pháp đúc khuôn, mà đem Vàng kéo thành những sợi tơ vàng nhỏ, sau đó bện lại với nhau.
Đây là công nghệ chế tác kim khí phức tạp nhất.
Ngay từ đầu, tốc độ của hắn còn hơi chậm, nhưng theo thời gian trôi qua thì Diệp Mặc càng ngày càng thành thạo, kỹ thuật tiến bộ rất nhiều.
Diệp Mặc biết, đây là độ thành thạo của kỹ năng đã tăng lên.
Diệp Mặc càng làm càng có tinh thần, một mực làm đến tận đêm, cuối cùng cũng làm xong Bàn Long Kim Tỏa(*).
(*) Khóa vàng Bàn Long
Diệp Mặc vẫn ko thấy buồn ngủ, tiếp tục làm cái khác.
Chờ khi làm xong hết thì đã hơn 4h sáng.
“Biên tập xong video rồi ngủ luôn một thể vậy.”
Diệp Mặc uống mấy lon Red Bull rồi bắt đầu biên tập video.
Việc này thì đơn giản hơn, bỏ ra hai tiếng, tất cả đã hoàn thành.
Diệp Mặc sáng tạo một tài khoản Tik Tok, up video lên.
Tiếp đó, hắn leo lên ghế salon nằm, ngủ say.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT