Sáng hôm sau, Thái hậu cùng Hoàng thượng và Quý phi long trọng trở về hoàng cung. Cuối chiều chạng vạng, trước cổng Thần Vũ Môn, đầy đủ quan viên cúi đầu nghênh đón, chúng tần phi cùng nhau quỳ xuống nghênh giá. Đỗ Thái hậu trên mặt vẫn mang theo nụ cười hiền lành, Hoàng hậu tiến lên dìu nàng xuống xe. Một bên, sau khi Vân Hiên đỡ Nhược Ly xuống xe, lập tức trở thành một con người khác. Y bước nhanh tới trước mặt Dương tài nhân, nâng nàng dậy, ôm nàng vào lòng đồng thời cùng mọi người trở về đại điện.

Nhược Ly, Hoàng hậu, Thái hậu cùng đồng hành. Các phi tần khác lại vô cùng bất mãn nhìn Dương Tài nhân phía trước, để ý nhất vẫn là cánh tay bên hông nàng.

Nhược Ly có chút nghi hoặc. Vân Hiên làm sao vừa vào cung liền biến thành một người khác, giống như lần đầu tiên nàng gặp hắn, vô cùng u lãnh, lạnh lùng như vậy. Hoàng hậu nhìn qua Nhược Ly cười nói: "Quý phi muội muội không cần khổ sở, Hoàng thượng mặc dù vô cùng sủng ái Dương Tài nhân, thế nhưng mưa móc rãi đều, luôn luôn công bằng."

Nhược Ly trong lòng sợ hãi. Cái gì mưa móc rãi đều, nghe tới câu này trong lòng nàng liền buồn nôn, bên ngoài nàng vẫn nét cười như hoa nói: "Hoàng hậu tỷ tỷ quá lời, muội muội không để ý chuyện này, muội nói rồi, Hoàng thượng mãi mãi là của tỷ tỷ."

Hoàng hậu lần thứ hai nghe được Nhược Ly nói lời này, trong lòng hết sức cao hứng, thế nhưng vẫn nghiêm túc đối với Nhược Ly có chút khiển trách: "Muội muội nói gì vậy, hầu hạ Hoàng thượng là chức trách của mỗi vị phi tần, muội muội làm sao có thể nói Hoàng thượng là của một mình bổn cung."



Trong lòng Nhược Ly cười nhạt, quả nhiên nữ tử đều là nói một đằng nghĩ một nẻo. Thế nhưng Nhược Ly biết rõ một điều, đó chính là nếu Hoàng hậu như lời đồn đãi thực sự ác độc, đầu nàng cũng chẳng cao minh mấy phần. Nếu nàng muốn lật đổ ngôi vị Hoàng hậu này, dễ như trở bản tay.

"Tỷ tỷ giáo huấn chí phải" Nhược Ly phụ họa, sau đó quay về phía sau Thanh ngọc nháy mắt, Thanh Ngọc lập tức đem một viên ngọc châu tinh mỹ tuyệt luân bọc trong vải đỏ nhét vào trong tay nha hoàn bên cạnh Hoàng hậu, thì thầm vào tai nàng vài câu.

Một đám người sau khi đi tới hậu cung, liền đường ai nấy đi..

Trong Phượng Loan điện Hoàng hậu một trận mừng rỡ, cầm lấy viên ngọc bội nhìn chung quanh, vô cùng vui mừng, thế nhưng vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng nhìn về cung nữ một bên: "Nha đầu Thanh Ngọc đã nói như thế thật sao?"

"Hồi nương nương, là nàng nói như vậy, Quý phi của nàng chính tai nghe được Hoàng thượng nói thích nhất là Hoàng hậu, mà Hoàng hậu lại đem Phương Lăng cầm tặng cho Quý phi thể hiện chức trách của hiền thê, Hoàng thượng tán thưởng hồi lâu. Quý phi nương nương cũng muốn tự mình tới cung tạ ơn, nhưng lại sợ phi tần khác bất mãn, liền đem ngọc bội này giao cho nô tỳ."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play