Chương 369
Không khỏi nhớ đến lần trước lúc bọn họ cùng nhau dỡ bom ở thành phố B.
Cô đã chuẩn bị tốt tâm lý sẽ chết nhưng cuối cùng lại không chết.
Còn bây giờ, người bên cạnh cô vào thời khắc sinh tử vẫn là Phong Thần Nam.
Thời Ngọc Diệp bị ôm chặt trong ngực, không có cơ hội ngẩng đầu nhìn Phong Thần Nam.
Nhưng cô vẫn không nhịn được mà bật cười.
“Không ngờ rằng chúng ta vẫn là phải chết vì tình.”
“Ngọc Diệp…”
“Hy vọng bọn nhỏ có thể tìm được chúng ta.”
“Đừng nói loại lời này, anh…”
Thời Ngọc Diệp có thể nghe ra được trong lòng Phong Thần Nam cũng không yên.
Bây giờ bọn họ giống như đang đánh bạc.
Nhưng nơi này đã là điểm cuối của hành lang.
Trừ phi là có thể hoá giải cơ quan, nếu không bọn họ chỉ có thể bị kẹp chết, đâm chết… Không biết Phong Thần Nam đang đợi điều gì.
Anh ôm Thời Ngọc Diệp đang run rẩy, giọng nói đã có chút không còn bình tĩnh.
“Đừng sợ, có anh ở đây.”
“Phong Thần Nam, em đã chuẩn bị xong. Có thể chết trong lòng anh thì Thời Ngọc Diệp em đời này không còn gì tiếc nuối nữa.”
Có lẽ những lời này của Thời Ngọc Diệp quá cảm động cho nên nó đã làm cho Phong Thần Nam rơi nước mắt.
Khoảng cách giữa hai bức tường chưa đến một mét, bọn họ có thể cảm nhận được lưỡi dao trên tường sắp đâm vào da thịt của mình.
Để tránh cho Thời Ngọc Diệp bị thương trước, Phong Thần Nam đã ôm cô chặt hơn và cố gắng lùi lại về phía sau một chút để anh chịu đựng phần lớn sức ép.
Đúng lúc cả hai đã chuẩn bị tinh thần để chết.
Giữa ánh chớp của đá lấy lửa.
Chuyển động của bức tường dừng lại.
Trong không khí tràn ngập sự im lặng bao phủ dày đặc mùi máu tươi.
Hai người họ đột nhiên ngẩng đầu lên và phải mất đến vài giây họ mới có thể xác nhận được rằng cuối cùng thì bức tường không còn di chuyển vào bên trong nữa.
Ngay cả lưỡi dao trên tường cũng tự động rút lại.
Thời Ngọc Diệp chạm vào bức tường, cô vừa mừng vừa sợ.
“Kết thúc rồi sao? Cơ quan đã được dỡ bỏ rồi?”
Phong Thần Nam cũng rất ngạc nhiên.
“Để anh đi qua xem.”
Thời Ngọc Diệp không yên tâm vì thế cô đi theo anh quay trở lại xem tình hình.
Cơ Tưởng Thừa đã chết.
ông ta chết trên hành lang chật hẹp.
Cơ thể ông ta loang lổ nham nhở vì bị đâm xuyên qua bởi lưỡi dao, máu tươi thấm đẫm, miệng ông ta mở to, nhãn cầu ửng đỏ lồi ra ngoài, trạng thái khi chết của ông ta thật khủng khiếp.