Chương 359

Hai tiếng đồng hồ trôi qua.

Cơ Tưởng Thừa cuối cùng cũng không kiềm chế được tính khí, phái người đi ra khắp nơi tuần tra.

“Có phải ông ta đã trúng kế rồi không?” Thời Ngọc Diệp nhịn không được lặng lẽ hỏi.

Phong Thần Nam bình tĩnh cười: “Không nhanh như vậy đâu, nhưng mà ông ta hiện tại quả thực có chút lo lắng.”

“Khi nào thì ra tay?”

“Trận này, đọ nhau về mặt ai nhẫn nại hơn, ai nóng lòng là người đó thua.”

Thời Ngọc Diệp cười lắc đầu: “Anh so với ông ta còn gian xảo hơn.”

“Anh đã học được điều này từ ông ta, ăn miếng trả miếng.”

Hai vợ chồng tiếp tục ở lại phòng thí nghiệm, bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc.

Nơi này căn bản không ai quan tâm hai người bọn họ đang làm cái gì.

Những người tuần tra bên ngoài không thể nhận ra họ, các nhà nghiên cứu bên trong mỗi người đều đang bận rộn.

Dựa theo chính xác lời nói của Phong Thần Nam: “Chỉ cần chúng ta không rời khỏi căn cứ, không chạm vào bất kỳ cơ quan nguy hiểm nào, Cơ Tưởng Thừa sẽ không thể tìm thấy chúng ta.”

Đây là cách chơi trò chơi trốn tìm.

Cơ Tưởng Thừa giống như một người hèn nhát, trốn trong văn phòng của mình, chờ họ chủ động nhảy vào bẫy.

Bây giờ họ không làm đúng ý với mong muốn của ông ta, lấy lại quyền làm chủ của ông ta.

Không ai có thể ngờ rằng, hai vợ chồng này lại trà trộn vào phòng thí nghiệm của họ, giả làm nhà nghiên cứu khoa học, nghiêm túc miệt mài nghiên cứu các loại thuốc hóa học.

“Ngọc Diệp, em đang nghịch cái gì vậy?”

“Thuốc độc, mang theo phòng thân, có lẽ sẽ có tác dụng.”

“Em còn biết làm cái này nữa hả?”

“Em còn giỏi kỹ thuật sâu độc, chế tạo thuốc độc có là cái gì?”

“Cũng đúng.”

Phong Thần Nam không giúp được gì nhiều, chỉ cầm một cuốn sổ bên cạnh giả vờ ghi chép.

Dù không phải là nhà nghiên cứu khoa học chuyên nghiệp nhưng anh vẫn rất giỏi giả vờ.

Không mất nhiều thời gian để Thời Ngọc Diệp làm xong.

Ba lọ thuốc độc, hai lọ bột độc, một hộp nhang làm từ bột nén độc, và còn một số lọ thuốc dễ cháy nổ.

Nhân lúc không ai để ý, hai vợ chồng lặng lẽ cất những thứ này vào túi.

Thời Ngọc Diệp không biết lấy từ đâu ra hai viên thuốc, nhanh chóng đưa cho Phong Thần Nam.

“Ăn nó đi.”

“Đây là gì?”

“Thuốc giải, ăn nó trước đi, ít nhất nó sẽ không xâm nhập trong vòng hai mươi bốn giờ.”

“Được.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play