Edit & beta: MeanChan

Sau khi thấy rõ mình mới nhắn cái gì, anh lại luống cuống tay chân thu hồi lại.

QN: Em không bận, chả bận tí nào, thật đấy.

QN: Vậy...... Thứ sáu tuần này?

Khâu Ninh đã lên kế hoạch cẩn thận.

Thứ sáu gặp mặt, thứ bảy tuần này có thể tiếp tục hẹn hò, quanh Kinh Giang có rất nhiều chỗ vui chơi, có thể đi ngắm hoa trong thành phố hoa, cũng có thể đi công viên trò chơi, nếu Hành Cẩn không thích mấy địa điểm đó thì bọn họ có thể đi du hồ.

Khu anh ở có một cái hồ nhân tạo rất lớn, dự báo thời tiết nói mấy ngày này sẽ có nắng, ánh mặt trời lúc chớm thu không quá mạnh, chiếu vào làn nước xanh lam trông rất đẹp mà cũng không làm người ta thấy oi bức.

Hơn nữa hôm nay mới là thứ ba, còn hai ngày để anh chuẩn bị một chút.

Hoàn mỹ.

Tất Dục Cẩn lật giở lịch trình công tác, trả lời.

Cẩn: Thứ ba tuần sau được chứ? Thứ sáu phải đi công tác một chuyến, thứ ba mới trở về.

Tuy rằng không phù hợp với sắp xếp thời gian của mình nhưng Khâu Ninh không hề thất vọng chút nào.

Anh sẽ gặp mặt Hành Cẩn sớm thôi, tất thảy những khổ sở đều không đáng nhắc tới, kế hoạch thì cứ sửa theo là được.

QN: Được nha [ đáng yêu ]

QN: Đến lúc đó em tới đón chị nhé?

Cẩn: Không cần, chuyến bay của tôi 3 giờ chiều mới về đến, em còn đang đi làm.

QN: Không sao, em có thể xin nghỉ!

Đuôi lông mày Tất Dục Cẩn nhiễm chút ý cười.

Cẩn: Em chờ mong như vậy làm tôi hơi sợ hãi.

Tốc độ đánh chữ của Khâu Ninh chậm lại một chút.

QN: Em dọa chị rồi ư?

Cẩn: Không phải.

Cẩn: Em sẽ thất vọng.

Có lẽ Khâu Ninh hơi thấu tỏ.

Điều có thể làm một cô gái để ý như thế, ngoại trừ cân nặng thì là giá trị nhan sắc, Hành Cẩn đang cảm thấy mình sẽ ghét bỏ vẻ ngoài của cô ấy sao?

Có lẽ do sự ảnh hưởng từ cha mẹ, anh thường quan tâm nhiều hơn tới tính cách và tính nết của người yêu hơn, vẻ ngoài thì chỉ được coi là thêm tí điểm cộng, không cần phải lựa chọn. Có thể thích Hành Cẩn là đã đủ hiểu vấn đề.

Nhưng tất nhiên anh cũng chờ mong, không ai là không thích cái đẹp.

Ngay từ đầu Khâu Ninh đã đặt giá trị chờ mong xuống tới vị trí siêu thấp, làm vậy thì sẽ không phải thất vọng quá nhiều.

Anh còn chưa kịp an ủi đối phương, Hành Cẩn đã gửi tin nhắn tới.

Cẩn: Thu Ninh.

Đây là lần đầu tiên Hành Cẩn chính thức gọi tên anh lúc nói chuyện, Khâu Ninh không khỏi hồi hộp theo.

QN: Em đây.

Cẩn: Dù em có cảm thấy mình đã bị lừa, thì xin em cũng nhất định phải tin rằng.

Cẩn: Tôi không hề trêu cợt em, tôi thật sự thích em.

Rõ rằng là một lời thông báo khiến người ta mặt đỏ tim đập nhưng không hiểu sao lại khiến Khâu Ninh thấy thấp thỏm.

Loại cảm giác này, nói sao nhỉ, tựa như người sắp chết, đã vào lúc dầu hết đèn tắt, đang bắt đầu chuẩn bị hậu sự cho bản thân.

Quyết tuyệt nhưng lại bức thiết hy vọng điều gì đó.

"......" Khâu Ninh giật mình một cái.

Mình đúng là bị dở.

Việc vui như này lại bị anh biến thành chuyện sinh ly tử biệt.

Khâu Ninh ép mình vứt hết mấy tư tưởng lung tung vớ vẩn ra ngoài, nhưng câu "Tôi không hề trêu cợt em" vẫn hiện hữu trong ánh mắt anh, làm thế nào cũng không rời ra được.

- -

Vì để tiện cho cuộc gặp vào thứ ba, mấy ngày này Khâu Ninh liên tục tăng ca thêm giờ làm phương án gặp khách hàng ở công ty, biến thành Tam Lang liều mạng* chốn văn phòng.

(Thạch Tú, ngoại hiệu Biện Mệnh Tam Lang (tiếng Trung: 拚命三郎: Chàng Ba liều mạng) là một nhân vật hư cấu trong tiểu thuyết cổ điển Trung Quốc Thủy hử. Ông là một trong 36 Thiên Cương Tinh của 108 anh hùng Lương Sơn Bạc.)

Hôm nay anh tăng ca đến 9 giờ, bầu trời ngoài cửa sổ đã đen thấu, trong văn phòng chỉ còn một chiếc đèn sáng lên.

Khâu Ninh gõ dấu chấm cuối cùng, thở phào nhẹ nhõm.

Đối tác lần này có tiếng là nghiêm cẩn trong nghề, không chịu được bất cứ tỳ vết gì.

Tưởng tượng như vậy, thật ra lại giống y sì tính ông chủ nhà mình.

Tắt máy tính, sảng khoái duỗi người, vừa quay đầu liền đối diện với một đôi mắt thâm sâu nặng nề.

Khâu Ninh: "......"

Nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến.

Linh nghiệm như vậy sao?

Anh đứng lên, chào hỏi với người đang đứng ngoài cửa: "Tất tổng."

Tất Dục Cẩn "Ừ" một tiếng, mắt nhìn mái tóc rối của Khâu Ninh: "Muộn vậy còn tăng ca."

Ngữ khí không hề thấy sự tức giận, cứ như trận giằng co giữa hai người từ mấy ngày trước không tồn tại.

Khâu Ninh chớp mắt, thu hồi chút cảm xúc riêng tư về lại đáy lòng, giọng điệu như thường: "Đúng vậy, giờ này rồi sao anh còn ở đây?"

"Chú ý sức khỏe, không cần tranh đua như vậy." Đầu tiên là Tất Dục Cẩn quan tâm anh một câu, sau đó tiếp tục nói trong ánh mắt kinh ngạc của đối phương: "Ngày mai đi công tác, tới văn phòng lấy chút đồ."

"À." Khâu Ninh gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu: "Khoảng thời gian này có rất nhiều người phải đi công tác."

Tất Dục Cẩn ngước mắt nhìn anh một cái: "Còn có ai?"

Khâu Ninh cũng không kiêng dè: "Bạn gái của tôi, cô ấy cũng giống như anh, phải bay đi bay về suốt."

Nghĩ đến điều gì, anh cười: "Mà cũng trùng hợp thật, trong tên của cô ấy cũng có chữ 'Cẩn', cũng đi công tác vào ngày mai..."

Chỉ mới nói hai câu, Khâu Ninh liền không nói nổi nữa.

Nếu liệt kê một cách nghiêm túc, tính tình Hành Cẩn cũng hơi giống tính ông chủ anh.

Lạnh lùng, không nhiệt tình.

Quen biết thì nói thêm được hai câu, không quen thì chỉ còn khí tràng lạnh băng.

(khí tràng theo mình tìm được trên gg thì nó có nghĩa như 'aura'- đề cập đến ảnh hưởng của khí chất của một người đối với những người xung quanh người đó.)

À, sinh nhật cũng giống nhau.

"......" Đệch.

Trùng hợp đến độ làm người ta hơi sởn tóc gáy.

"Đó là trùng hợp." Thanh âm Tất Dục Cẩn vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của anh: "Tôi đi trước."

Khâu Ninh xách ba lô trên bàn lên: "Tôi đi cùng anh luôn."

Thang máy đang ngừng ở tầng này, hai người đi vào, ấn xuống tầng hầm thứ nhất.

Trong không gian nhỏ hẹp, Tất Dục Cẩn người cao 1m9 đứng bên cạnh Khâu Ninh, giống như một ngọn núi.

Người đàn ông lúc nào cũng mang bộ dáng tinh anh, giỏi giang lại chín chắn, chỉ một ánh mắt là khiến cả toà nhà công ty đều phải run run ba cái.

Khâu Ninh liếc sang bên cạnh một cái.

Chỉ có thể thấy được hầu kết gợi cảm của ông chủ, hôm nay hắn thắt một chiếc cà vạt màu xám, thứ đồ vật nhỏ bé nào đó trên cổ áo sơ mi phản chiếu lại ánh sáng.

Cảm nhận được ánh mắt của anh, Tất Dục Cẩn nghiêng đầu nhìn qua.

Khâu Ninh thoắt cái chuyển ngay ánh mắt về đằng trước mặt.

Hai người ra khỏi thang máy, khí lạnh trong tầng hầm thổi một cái, đầu óc Khâu Ninh liền tỉnh táo hơn chút.

Tăng ca đến độ choáng váng.

Đầu tiên là giới tính của hai người không khớp, càng đừng nói đến âm thanh nữ thần độc nhất vô nhị của bảo bối nhà anh.

Đương nhiên, âm thanh Tất Dục Cẩn cũng dễ nghe, nhưng khác với kiểu dễ nghe của bảo bối nhà anh.

"Muốn tôi đưa cậu về không?"

"Không cần." Khâu Ninh cười một cái, thể xác và tinh thần nhẹ nhàng: "Tôi tự lái xe tới."

"Được." Tất Dục Cẩn vẫy tay với anh: "Tạm biệt."

Thứ bảy đông người, Thú Vị Nhưng Chỉ Là Sủi Cảo muốn cày lại đẳng cấp đấu trường, quyết định hẹn Khâu Ninh đánh 2V2 trước.

Lúc trước anh cày lên cấp giúp Hành Cẩn, tài khoản của mình Khâu Ninh cũng chưa đánh nên nhận lời.

Đấu trường mở lúc 12 giờ trưa, Khâu Ninh mở cùng lúc tài khoản Hành Cẩn, vừa làm xong nhiệm vụ phu thê thì âm báo từ kênh trò chuyện riêng tư đột ngột vang lên.

[ chat riêng ] Niệm Chi Hàn: Thu Thần chào cậu, nhận đấu đại diện* không?

(Niệm Chi Hàn: nhớ Chi Hàn)

(代打: tới/đấu thay cho một ai đó không thể tới được)

Đã lâu rồi Khâu Ninh không nhận được tin nhắn kiểu như này.

Trong thời gian khó khăn nhất, anh nhận được không ít yêu cầu đấu đại diện, thanh danh về thủ pháp sắc bén cũng được rèn luyện nhờ đó, nhưng bây giờ anh đã không cần sống nhờ vào những trận đấu đại diện nữa.

[ chat riêng ] Thu Ninh: Xin lỗi, không còn nhận đấu đại diện từ lâu rồi.

[ chat riêng ] Niệm Chi Hàn: Tôi ra giá gấp đôi.

[ chat riêng ] Niệm Chi Hàn: Gấp ba cũng được.

[ chat riêng ] Niệm Chi Hàn: Hoặc là cho cậu tự chọn giá?

...... Người này hơi cố chấp quá thì phải.

[ chat riêng ] Thu Ninh: Với cái giá này của cậu, cậu có thể tìm được người đấu thay tốt hơn.

[ chat riêng ] Niệm Chi Hàn: Tôi chỉ muốn nhờ cậu.

Khâu Ninh không khỏi nhíu mày, xem xét tư liệu đối phương một chút.

Quỷ Vu, cấp 120, trang bị tím treo đầy người, tuy rằng không phải cực phẩm nhưng cũng không hề tệ chút nào.

[ chat riêng ] Thu Ninh: Vì sao?

[ chat riêng ] Niệm Chi Hàn: Lần trước xem được video cậu PK trong phòng phát sóng của Vạn Thế Vô Cực, rất thích cậu.

[ chat riêng ] Thu Ninh:?

[ chat riêng ] Niệm Chi Hàn: Thủ pháp của cậu.

Khâu Ninh cười một cái, có chút lạnh lùng.

[ chat riêng ] Thu Ninh: Đánh chữ cho đàng hoàng.

[ chat riêng ] Niệm Chi Hàn: Cậu cần đồ đệ không? Tôi muốn bái cậu làm sư phụ.

[ chat riêng ] Thu Ninh: Không thu đồ đệ, phiền về sau đừng tìm tôi, vợ tôi sẽ ghen, rất khó dỗ, cảm ơn.

Rồi sau đó kéo thẳng người vào sổ đen không chút lưu tình.

Thả thính thả đến tận chỗ anh, không báo thù đã là sự nhân từ cuối cùng của anh rồi.

12 giờ vừa điểm, tin nhắn của Thú Vị Nhưng Chỉ Là Sủi Cảo lập tức gửi tới nơi.

[ chat riêng ] Thú Vị Nhưng Chỉ Là Sủi Cảo: Người anh em, cậu có nhóm 3V3 không? Nếu không thì tôi có người bạn này, chúng ta đánh 3V3.

[ chat riêng ] Thu Ninh: Có thể.

Vào đội, Thú Vị Nhưng Chỉ Là Sủi Cảo lập tức mở mic: "Cậu từ từ, bạn tôi đang điều chỉnh trang bị."

Sau đó lại thì thầm: "Là một em gái có âm thanh rất dễ nghe, anh em, hạnh phúc của tôi dựa hết vào cậu!"

Khâu Ninh bắt chéo chân, nói: "Gọi ba ba."

"Ba."

"...... Tiền đồ đâu."

"Thu ba ba," Thú Vị Nhưng Chỉ Là Sủi Cảo rất là không có chí khí, "Cậu với nữ thần suốt ngày ân ân ái ái, không thể nào nhẫn tâm nhìn tôi lẻ loi hiu quạnh đúng không?"

Thú Vị Nhưng Chỉ Là Sủi Cảo ưu thương nói: "Hôm nay Ánh Nến cũng đi gặp mặt Trừu Trừu, mùa xuân của tôi còn ở nơi nao?"

Khâu Ninh nhướng mày: "Ánh Nến gặp mặt Trừu Trừu? Sao cậu biết?"

"Cậu không biết? Trong diễn đàn ầm ĩ cả lên kìa, la hét bảo bọn họ gửi ảnh chụp, Ánh Nến bảo phải lát nữa mới đến, bây giờ còn đang ở trên xe."

"Tôi không xem tin trong diễn đàn." Khâu Ninh vừa nói vừa mở di động ra, tin chưa đọc từ Chú Thỏ Con Ngoan Ngoãn đã lên tới 999+.

Hai vai chính còn chưa kịp gặp nhau, bang chúng trong diễn đàn đã biếu tiền liên tục, một hàng dài toàn là bao lì xì.

Bình thường Lục Trừu Trừu thích nhất là hóng hớt, thế mà hôm nay lại chưa nói nổi hai câu, thỉnh thoảng sủi mất cũng thấy thục nữ hơn nhiều.

Thú Vị Nhưng Chỉ Là Sủi Cảo ghen tị cảm thán: "Thật là khiến người ta hâm mộ quá."

"Ừ."

"Cũng may còn có cậu ở lại với tôi, chờ tôi tìm được tình yêu rồi cùng gặp mặt nhá."

"Vậy có lẽ cậu phải thất vọng rồi."

"?"

Khâu Ninh có chút đắc ý nói, "Tôi với bảo bối đã hẹn ngày gặp mặt nhau."

Thú Vị Nhưng Chỉ Là Sủi Cảo sửng sốt: "Thiệt hay giả? Nữ thần cao lãnh như vậy mà lại dễ dàng đáp ứng gặp mặt cậu?"

"Lừa cậu làm gì," Khâu Ninh cố gắng làm mình đừng phởn quá, "Thứ ba tuần sau, ba ba mi sẽ hoàn toàn kết thúc tình trạng độc thân."

"......" Chó độc thân trúng liền hai phát trong hôm nay, suýt nữa thì mất cả cái mạng chó.

"Các cậu thật tàn nhẫn."

"Không tàn nhẫn." Khâu Ninh nhanh chóng xem hết tin nhắn trong diễn đàn: "Yên tâm đi con trai ngoan, hôm nay ba ba sẽ mang con và vợ tương lai của con vọt tới giai 10, được rồi chứ?"

"Cảm ơn ba ba!" Thú Vị Nhưng Chỉ Là Sủi Cảo nhận cha cực kỳ thuần thục: "Bạn tôi tới."

【 Niệm Chi Hàn gia nhập đội ngũ. 】

Vừa mới thề son sắt - ba ba: "......"

【 đội ngũ 】 Niệm Chi Hàn: Trùng hợp quá Thu Thần, lại gặp mặt.

"Quên không nhắc." Thú Vị Nhưng Chỉ Là Sủi Cảo nói: "Bạn tôi là fan cứng của cậu đó."

Khâu Ninh nhìn cái ID này, mặt mày vô cảm mở mic: "Tôi không cần fan."

"Tôi biết tôi biết, nếu không sao có thể yên tâm để cậu mang nhóm." Thú Vị Nhưng Chỉ Là Sủi Cảo nhìn trạng thái đồng đội, hỏi: "Tôi đi xếp hàng nhé?"

- ---------Hết chương 57----------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play