...

5 năm sau.

Tại Trinh Sát Đoàn, bầu không khí âm trầm chùm lên hơn mười người ngồi ở đây.

" Cứ quyết định như vậy đi, lần trinh sát này tôi sẽ đi cùng với đơn vị của Keith." Erwin đánh tan sự im lặng, sau đó liền cho mọi người giải tán.

Katherine chống cằm ngáp một tiếng, bên cạnh cô là Farlan và Isabel, hiện tại thì Levi không có ở đây, anh ta nói muốn dọn dẹp lại cái nơi quỷ quái này và không thể ngồi im dự họp nếu nhìn thấy bụi bẩn.

Và còn nhắc bọn cô họp xong cũng phải ra dọn dẹp.

Isabel và Farlan thì chắc chắn sẽ không từ chối... bọn họ quen rồi.

Còn Katherine?

Haha... cả cái Trinh Sát Đoàn này không ai không biết, binh trưởng Katherine... sợ binh trưởng Levi chứ.

Cực kì sợ luôn!

Dù ở bên ngoài người ta nói nào là...

" Binh trưởng Katherine rất tài giỏi, cô ấy có thể một mình tiêu diệt cả một đội quân titan!!"

Hoặc...

" Binh trưởng Katherine cực kì xinh đẹp, lại còn...rất trẻ! Cô ấy đã gia nhập quân Trinh Sát vào lúc 16 tuổi đấy, năm nay liền lên làm binh trưởng cùng lúc với binh trưởng Levi rồi, và quan trọng là... cô ấy và binh trưởng Levi đều không hề trải qua bất kì buổi huấn luyện nào!! Khủng khiếp thật!"

...

Nhưng cũng không phải là sợ theo kiểu thấy liền tái xanh mặt hay cụp đuôi bỏ chạy, mà là cái kiểu không dám phản kháng lại lời nói của Levi ấy.

Mọi người ở Trinh Sát Đoàn cũng không biết tại sao Katherine lại sợ Levi như vậy, cùng vào một đợt, cùng lên chức một đợt, nhìn ở góc nào cũng không thấy thua kém mà??

Tuy là câu hỏi chung của cả đoàn, nhưng mà chỉ có năm người biết chi tiết câu chuyện, là Isabel, Farlan, Erwin, còn lại đương nhiên là hai người trong cuộc: Levi và Katherine.

Thật ra trước khi lên làm binh trưởng, Katherine cùng với quân Trinh Sát trở về sau một cuộc viễn chinh nào đó.

Tới lúc này, Erwin mới phát hiện ra, Katherine... không biết dùng kiếm.

Cô thật sự rất vô tội! Bởi vì khi còn làm đội trưởng vệ binh, cô đều sử dụng súng hoặc là đại pháo, nhiều hơn thì có súng ống, liên thanh.

Nhưng hoàn toàn chỉ mấy loại tầm xa, để thuận tiện cho việc vừa chiến đấu vừa chỉ huy, ai lại cầm kiếm chứ!

Vốn muốn đem Katherine đưa vào trại huấn luyện, nhưng tình huống lúc đó khá căng thẳng, nên Erwin quyết định đem cô giao cho... Levi.

Và thế là ngày nào cũng bị anh ta hành cho mấy lần.

Ví như một ngày đẹp trời nào đó...

Katherine chém hụt con titan giả.

Levi liền trực tiếp đi tới đá vào chân cô thật mạnh.

Đau tới mức, đến tận bây giờ vẫn còn khắc sâu ấn tượng đấy.

Và sau trận huấn luyện đó, Katherine đã biết sử dụng kiếm, nhưng là... theo kiểu Levi, chính là một thanh lật ngược lại, chém titan theo chiều xoay vòng.

Khi trở về, Isabel hoàn toàn há hốc mồm nhìn cô nhảy lò cò đi, lúc đó cô ấy sợ khiếp luôn, lập tức đem đi vào khử trùng vết thương.

Mà Levi đánh người cũng rất có tâm, chỉ nhắm vào chân trái cô mà đạp.

May là không để lại thẹo, nhưng cho dù có đi nữa thì Katherine cũng không dám nói anh ta cái gì, ôn thần đó tốt nhất là phải tránh càng xa càng tốt, với lại sau khi trải qua chuyện kia, cô đã bị ám ảnh tâm lí, bản năng được khắc sâu trong tim chính là: Không thể đối nghịch với Levi, lỡ mà bị đạp cho phát nữa chắc què luôn.

Đó chính là một đoạn chuyện xưa nho nhỏ.

Mọi người trong Trinh Sát Đoàn hoàn toàn không hề được nghe kể về sự tích huy hoàng này, mà nếu có cũng chẳng ai dám nghe cả.

Lỡ bị binh trưởng Katherine giết người diệt khẩu rồi sao? Ai ngu thế?

" Katherine." Thanh âm lạnh nhạt quen thuộc vang lên bên tai, người nào đó vốn còn đang ngáp ngủ vừa nãy giờ lại mở to hai mắt nhìn người đứng trước cửa phòng họp:" Không đi dọn vệ sinh sao? "

"...Đi. " Katherine nhăn nhúm khuôn mặt, ánh mắt đó của anh ta rõ ràng là không đi không được mà!

" Mau lên." Levi hài lòng gật đầu, trực tiếp xách cổ áo cô ra ngoài.

Katherine cũng không hề phản kháng, ngáp thêm tiếng cuối cùng rồi cầm lấy cái khăn lau nhà:" Binh trưởng như ta mà lại phải lau nhà, thật mất mặt chết được. "

" Vậy cô đánh anh ta một cái đi." Tam U ở trong không gian khinh bỉ lên tiếng.

"... Cảm thấy vẫn nên dọn dẹp cho an toàn. " Cô tiếp tục dùng khăn phủi bụi dính trên cửa kính, Levi hiện tại đã đi qua chỗ Isabel kiểm tra hiệu suất công việc.

Katherine nằm lăn trên sàn nhà, chà cái khăn vào mấy khe hở lấp bụi, tay thuần thục kéo qua kéo lại, kĩ năng này cô mới luyện được ba năm trước, vừa sạch vừa hiệu quả vô cùng!

" Lần trinh sát tiếp theo gia cảm thấy cô nên ở lại đi." Tam U hiện lên vẫy đuôi bên cạnh cô.

" Giá trị sát nghiệp được tiêu trừ đầy rồi?" Katherine nhướn mày, đáy mắt xẹt qua ý cười.

"...Cô có vấn đề à, mấy tháng trước vừa báo mới tiêu trừ được 48/100, nghĩ sao mà vèo cái đã đầy?" Năm năm chỉ mới vượt một nửa, làm sao đầy nhanh thế được.

" Thế có chuyện gì?" Dáng vẻ như bong bóng xì hơi, cô tiếp tục lau khe cửa.

" Tường thành của quận Shiganshiga sắp bị phá, sẽ có hai loại titan do người biến thành, cô mà giết được hai đứa nó là được thêm 10% giá trị tiêu trừ đó." Cá nhỏ dùng ánh mắt mong đợi nhìn cô.

" Tam U này." Katherine đưa mắt nhìn vẩy cá sáng lấp lánh:" Nếu như ta lấp đầy nó, thì sẽ được cái gì? Đầu thai làm người?"

" Ồ, chuyện này gia chưa đề cập đến à." Tam U bơi một vòng trên không trung:" Giá trị tiêu trừ mà được lấp đầy thì cô không những có quyền ở lại bất kì thế giới nào tùy thích, mà còn được tặng thêm một điều ước."

"..." Cảm thấy có vẻ rất lời...

Bỗng nhiên sực nhớ ra cái gì đó, Katherine tiếp tục hỏi:" Vậy ngươi thì sao? Cũng không thể là giúp không công vậy chứ."

" Gia? Haha, đương nhiên là không thể có chuyện đó rồi, nếu như ngươi hoàn thành nhiệm vụ, sau đó ở lại thế giới nào đó, thì gia sẽ là Thiên Đạo của thế giới ấy, trật tự của nó sẽ toàn quyền gia sắp xếp." Nói tới đây, cá nhỏ khoái ý cười hắc hắc:" Cho nên, cô phải nhanh chóng lấp đầy giá trị sát nghiệp kia đi, để gia còn hưởng phúc nữa."

"..." Bây giờ lại thấy nó còn lời hơn.

Katherine vô cùng an phận lau chùi sàn nhà, sau khi hoàn thành liền trở về phòng nằm lên giường.

" Katherine." Cửa phòng cạch một tiếng mở ra, Levi bước vào quơ quơ cái khăn trắng trên tay:" Lần sau tiếp tục phát huy. "

Rồi nghiêng người rời khỏi phòng.

...

Katherine cảm thấy cô sắp bệnh tim với anh ta rồi, hù người cũng không cần phải như thế chứ! Sợ chết mất (╥_╥).

Một hồi giông tố qua đi, thiếu nữ lại tiếp tục ôm gối ngủ.

...

Hầu như những ngày sau đó cô đều rất nhàn nhạ, bởi vì chẳng có chuyện gì làm, đồng thời cuộc viễn chinh tiếp theo của Trinh Sát Đoàn do Levi dẫn dắt cô cũng sẽ nghĩ cách ở lại.

Ai ngu mà từ bỏ sát nghiệp được tiêu trừ chứ!

Thật ra Katherine chỉ lo một chuyện là...

Levi khi nghe được chuyện cô từ chối đi viễn chinh thì không biết sẽ có thái độ gì?

Thôi mặc kệ đi, nhiều lắm cũng đá một phát rồi nói:" Cô bị ngu à? "

Nếu không thì anh ta chắc cũng sẽ không từ chối đề nghị này của cô đâu ha, dù gì thì Levi cũng... rất dễ tính.

Nói mà nổi hết cả da gà.

Katherine vắt chân lên cổ cố gắng suy nghĩ một câu văn thật hay để tỏ bày cái mong muốn ở lại đoàn.

Sau đó là một màn độc thoại trong phòng trống.

" Levi, tôi muốn lưu lại căn cứ khi mọi người đi trinh sát." Như nhận ra cái gì đó không đúng, thiếu nữ lập tức đánh nhẹ vào tay mình.

Quên mất làm biểu tượng hiến dâng con tim.

Xém chết rồi.

Cẩn thận làm động tác tượng trưng xong, thiếu nữ mới lên tiếng:" Binh trưởng Levi, xin cho tôi nghỉ phép đoạn thời gian này."

Sau đó hình như lại sai chỗ nào, Katherine tiếp tục sửa lại...

" Levi..."

" Levi này..."

" Binh trưởng Levi..."

"..."

...

Trong hành lang hầu như đều là thanh âm của thiếu nữ, Tam U cảm thấy cô đang đọc kinh siêu độ cho anh ta thì đúng hơn, thiếu điều lập thêm vài cây nhan với cái bàn thờ nữa là đủ bộ luôn.

" Chị Katherine... " Isabel cẩn thận kêu lên một tiếng.

"..." Cô quay đầu nhìn người đứng trước cửa phòng, nhướn mày khẽ hỏi:" Sao em không gõ cửa?"

" Chị à, thật ra em đã kiên trì gõ cửa hơn nửa tiếng." Isabel cúi đầu, chỉnh chỉnh trang phục rồi uất ức lẩm bẩm.

Tam U:"..." Haha, mau cầm xẻng đào đất chui đi là vừa.

Katherine:"..." Xem như cô chưa nói gì đi.

Thiếu nữ trầm mặc một hồi liền bỏ chuyện đó qua sau đầu, vẫy vẫy tay kêu Isabel vào.

" Chị, em nghe loáng thoáng nãy giờ, hình như chị đang tập luyện đoạn đối thoại nào đó với anh giai?" Isabel tỉ mỉ chạm vào điểm kia của cô.

"..." Katherine thật sự cảm thấy bản thân mình sắp không trụ nổi cái dáng vẻ binh trưởng lãnh đạm này nữa rồi.

Hít một hơi thật sâu, cô lấy can đảm quay qua hỏi Isabel:" Em nói xem, chị không muốn tham gia cuộc trinh sát tiếp theo, thế nên nói với Levi thế nào? "

"..." Isabel giật giật khóe mắt nhìn cô:" Katherine, em cảm thấy... "

" Hình như chị quên mất bản thân mình là binh trưởng...?"

Thiếu nữ ngồi trên giường hơi khựng lại một chút, hình như cái gì nữa chứ, cô chính là quên mất mình là binh trưởng! Trước mặt Levi cô luôn quên mất bản thân mình là binh trưởng!

Uất nghẹn trong lòng được nén xuống nhanh chóng, Katherine chuyển chủ đề:" Em vào đây có chuyện gì?"

" A, trong đội mình có người mới, còn có một cô gái khá xinh đẹp, tên là Petra, anh giai kêu chị qua sắp xếp chỗ cho cô ấy. " Isabel nhớ tới chuyện này liền hăng hái vô cùng.

"..." Khiếp chưa, Levi lại đẩy việc cho cô!

Tam U ở trong không gian âm thầm cười trên nỗi đau của người khác, nó cảm thấy bản thân mình sắp thành fans cuồng chân chính của Levi luôn rồi.

Tại sao?

...Haha, bởi vì anh ta chỉnh kí chủ nhà nó thật đã mắt.

Katherine trầm mặc cùng với Isabel đi đến phòng tập trung.

" Binh trưởng, đây là người vừa mới gia nhập Trinh Sát Đoàn." Một người đồng nghiệp khẽ nói vào tai cô.

Thiếu nữ dùng tay xoa xoa thái dương, ngồi vào ghế chủ trì, xác định không có Levi ở đây, khí thế của cô lập tức bùng nổ.

" Cô là Petra?" Ừ, chính là cái dáng vẻ biết mà còn hỏi ấy.

" Vâng, binh trưởng." Petra dùng ánh mắt sùng bái nhìn người trước mặt, có lẽ thiếu nữ này nhỏ hơn cô vài tuổi, nhưng mà thân phận thật khủng bố.

" Sau này... " Katherine vuốt ngón tay trỏ của mình, con ngươi xẹt qua một chút ý cười:"...cô đi theo Levi luôn đi."

Isabel:"..."

Farlan có mặt ở đó:"..."

Petra:"..."

Trinh Sát Đoàn:"..."

Tại sao trong đầu bọn họ lại xuất hiện cái cảm giác yên bình trước giông bão thế này?

Binh trưởng Katherine...hoàn toàn là đang đùa người!

" V-Vậy sao được ạ?" Petra ngập ngừng lên tiếng.

" Mọi người có ý kiến?"

"..." Bọn người phàm chúng tôi làm sao dám!

" Im lặng chính là đồng ý, được rồi, chuyện này cứ quyết định như vậy đi. " Katherine gõ bút kí tên roẹt một cái nhanh chóng, sau đó vui vẻ trở về phòng.

Haha, này thì đẩy việc cho cô nhé.

Tam U âm thầm nuốt một ngụm nước bọt, be bé cái miệng:" Cô không sợ anh ta tới tìm à...?"

Katherine đang vươn tay định mở cửa phòng lập tức khựng lại:"...Hiện tại ta quay về có còn kịp không?"

Cá nhỏ hi hi ha ha vài tiếng rồi bỗng nhiên nghiêm túc:" Cô nghĩ xem. "

" Ta cảm thấy hôm nay nên trèo lên tường thành ngủ." Thiếu nữ không nói hai lời liền lập tức vọt vào phòng, sau khi đeo bộ Thiết bị cơ động lập thể lên người, thuần thục sử dụng nó bay lên tường thành.

Xem như hôm nay hẳn là còn sống.

Trời tối rất nhanh, Katherine quả nhiên quyết định ở trên tường thành qua đêm, trước khi ngủ cô còn 'lấy' được từ chỗ Tam U một viên thuốc dinh dưỡng lót dạ.

Thiếu nữ nằm trên tường thành cao 50m, gió thổi thật mạnh cũng không làm cho thân ảnh cô lung lay, ngược lại quân phục trên người còn phấp phới theo gió, khung cảnh vừa oai nghiêm vừa hùng dũng.

Đó chính là dáng vẻ của một binh trưởng... bất khả xâm phạm.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play