...
" Bùm. " Hồ nước mùa thu bắn lên tung tóe, may mắn nước trong hồ không sâu, thiếu nữ mình mẩy ước sũng bước ra.
" Tam... U." Miệng khẽ mấp máy vài tiếng, bên cạnh cô liền xuất hiện một con cá sáng bóng lấp lánh, nhưng bây giờ...
Haha, nó nhỏ chỉ bằng nắm tay, giúp được cái gì chứ.
" Nhóc con, ngươi kêu gia đấy à, nào, muốn anh đây giúp gì cứ nói." Tam U làm ra dáng vẻ ta đây vô cùng lợi hại nhìn cô, sau đó lập tức nhận ra cái gì đó, la lên một tiếng:" A, ta phá không nhầm chỗ rồi, haha, nhầm nhầm, lại lần nữa. Ngươi nhắm mắt lại đi."
"..." Katherine có cảm giác muốn cầm súng bắn nát cái não cá vàng này của nó nha.
Tuy nghĩ thì nghĩ như thế, cô vẫn gật đầu nhắm mắt lại.
" Bốp. " Đầu bị đập vào bức tường bên cạnh, thiếu nữ đau đến nhíu mày, mẹ nó, con cá lồng đèn chết tiệt này.
" A, xin lỗi xin lỗi, lựa không đúng địa điểm, đáng lẽ ngươi phải nằm ngang mới đúng. " Tam U liên tục trách móc bản thân mình khiến cô cũng muốn hoài nghi nhân sinh.
Cô nhìn quần áo trên người vẫn ướt, không khỏi đưa ánh mắt tức giận về phía con cá thúi kia, cuộc đời cùa đội trưởng vệ binh chưa bao giờ phải chịu cảnh này nha.
Tam U cảm nhận được ánh mắt không quá thiện ý kia của cô, lập tức chạy biến:" Cô cần gì thì có thể kêu gia, gia có thể giúp cô."
Tch, giúp cái đồ não cá vàng nhà ngươi.
Thăm viếng xong 18 đời tổ tông của nhà con cá thúi nào đó, Katherine mới lê một thân vừa ướt vừa lạnh ra bên ngoài.
" Ồ, em gái xinh đẹp, sao lại ở đây một mình thế này. " Một người đàn ông say xỉn to gan bước tới chỗ cô.
" Em gái thật đẹp nha ợ... mau đến đây chơi với anh nào, anh nhất định sẽ nhẹ nhàng với em." Hắn ta lắc lư vài bước liền đứng trước mặt thiếu nữ.
Katherine nhướn mày tỏ vẻ hứng thú, đây là đến để làm thớt* thay con cá thúi kia à.
" Tam U."
Thiếu nữ nhẹ nhàng kêu lên:" Đưa ta một khẩu súng. "
"..."
Tam U nín nghẹn, sau đó nuốt xuống một hơi kia, mỉm cười phục vụ:" Tổ tông à, ngài không biết súng lục ở đây chỉ có người tai to mặt lớn mới có sao. "
" Tai và mặt ngươi đều thật nhỏ nha." Katherine khẽ nói như đúng rồi.
"..."
Mịa, cá muốn trả thù mười năm chưa muộn.
" Lách tách. "
Súng trong tay lên nòng, cô híp hai mắt, họng súng liền nhắm vào đầu người kia.
Khuôn mặt hắn bỗng chốc tái nhợt, rượu trên tay 'toang' một tiếng rơi xuống đất, gã đàn ông cũng khuỵu chân té ngã, dáng vẻ say rượu mất tích từ lúc nào:" A, tôi sai rồi, xin ngài tha mạng. "
" Chọc xong liền muốn đi?" Ánh mắt thiếu nữ lóe lên một tia giảo hoạt, họng súng liền nhắm ngay đùi người đàn ông bắn xuống.
" Bằng-!"
Tam U ở trong lòng âm thầm kêu hai tiếng không xong, mịa nó, dẫn cô đến đây là để giải trừ sát nghiệp, hiện tại sao lại muốn giết người rồi!??
Hù chết nó!
" Aaa, xin tha cho tôi, tôi sai rồi. " Giọng nói gã đàn ông ẩn ẩn đau đớn không nói thành lời, viên đạn đó...ngoáy vào khiến cho từng thớ thịt, tấc xương của hắn ta đều kêu âm ỉ.
" Cho ta một nơi ở. "
Katherine dùng một cái khăn trắng lau súng trong tay, thấy người đàn ông kia không trả lời, liền lên nòng một lần nữa:" Bây giờ là giữa trán nhé. "
Thanh âm nhẹ nhàng của thiếu nữ giống như tu la từ địa ngục, gã đàn ông tái xanh mặt mày, giao ra chìa khóa nhà:" Đ-Đây thưa ngài, tha mạng cho tôi."
" Ồ, ta cũng không nói tha cho ngươi." Cô dùng một chân đạp lên người ông ta, nở nụ cười, nhưng chưa kịp vươn tay nhận lấy cái chìa khóa kia thì...
" Mịa, mau buông ra, gia nhìn đủ rồi đấy nhá, gia dẫn ngươi đến đây là để giải trừ sát nghiệp, hiện tại lại đi tạo nghiệp là sao!! " Giọng nói của Tam U vang lên trong đầu cô.
Katherine ngạc nhiên.
Ồ? Vậy mà có thể dùng thần thức giao lưu cơ à?
" Ta cũng không nói muốn giết ông ta." Cô nhún vai, bày ra vẻ mặt hết sức vô tội.
" ...Cô nhìn lại cái bản mặt vừa nãy thử coi, hai mắt chứa sát khí như thế mà nói không muốn giết người?? " Nếu như có thể nhìn thấy vẻ mặt của Tam U lúc này, chắc chắn là biểu cảm rất tức nghẹn.
Kí chủ nhà người ta đều là thông minh khả ái, tại sao kí chủ nhà nó lại đáng sợ như thế chứ!?
"..."
Quả thật vừa nãy cũng định bắn nát đầu hắn...
Katherine thu lại súng trong tay, nhàn nhạt đưa ánh mắt nhìn xuống gã đàn ông:" Xem như hôm nay ngươi may mắn."
Nói đoạn, súng trong tay thiếu nữ biến mất, ánh chiều tà trải dài cái bóng dưới chân cô, khung cảnh kết hợp với thiếu nữ thật sự quá xinh đẹp.
Nhưng chỉ có người đàn ông kia mới biết, thiếu nữ thiên chân vô tà đó, vừa nãy còn muốn dùng súng giết chết hắn ta.
...
" Cao ghê. " Cô ngẩng đầu nhìn tường thành chọc trời, vươn tay hưởng một chút ánh nắng:" Tam U, đưa ta lên trên đó đi?"
"..."
Gia không muốn nói chuyện với ngươi, đừng tìm gia.
" Tam U." Thiếu nữ hơi nhíu mày, chậm rãi kêu thêm một tiếng.
Cái đồ phiền phức không có tác dụng này, một lúc nào đó nhất định phải làm thịt mới được...
" Được rồi. " Tam U vội vàng đáp.
Nó vẫn chưa nói cho cô biết thú linh có khả năng đọc được suy nghĩ à.
" Vù vù."
Gió mát lạnh thổi vào người, thiếu nữ mĩ mãn ngồi trên tường thành cao dày, hai chân đung đưa, gật gù nói:" Thế này thì áo sẽ mau khô hơn."
" Ồ, dưới đó là cái gì?" Thiếu nữ cúi đầu nhìn xuống phía dưới.
Những sinh vật đó...
...Là con người sao?
" Là sinh vật khổng lồ, nói cho cô biết, giết thứ này có thể giải được sát nghiệp của cô. " Tam U hiện ra, bơi bơi bên cạnh Katherine.
" Thật xấu." Thiếu nữ rụt cổ kêu lên.
" Mịa, làm da gà da vịt của gia đều nổi cả, đừng diễn kịch cho gia xem." Nó vẫy cái đuôi cách xa cô một quãng.
" Áo khô rồi này." Katherine nhìn bộ đồ màu đỏ thẫm trên ngươi, đường may cực kì tinh tế tỉ mỉ, áo choàng trên vai bay phấp phới trong gió. Cô khẽ nở nụ cười:" Nếu giải được sát nghiệp thì bây giờ đưa súng cho ta đi, loại mà bắn một phát nổ cả đầu ấy. "
Cây súng vừa nãy chỉ có thể làm thủng một lỗ giữa trán thôi chứ thế nào giết chết mấy bạn sinh vật kia.
"..."
Gia là tích nghiệp bảy kiếp mới gặp được cô!!!
Trong không trung, một thanh súng nổ cực lớn xuất hiện, Tam U nở mày nở mặt khoe khoang:" Đây là Kavkaz, kết hợp giữa hai loại súng trường và liên thanh lại với nhau, còn được trộn vào thuốc nổ, bắn phát bao ngon. "
" Bằng!" Tiếng súng xé toạc lời muốn nói của nó.
Thôi, vẫn là yên lặng làm kiếp cá đi.
Katherine nhắm thẳng vào đầu của một con khổng lồ 5m phía dưới, nổ liền ba phát đạn.
...Tam U cảm thấy, cái não cá vàng này của nó không thể để trước mặt cô được.
" Đùng!"
Tiếng nổ oanh tạc một nửa thân hình khổng lồ phía dưới.
" Aiz, cảm giác này tốt thật đó."
Thiếu nữ khanh khách cười vài tiếng, vác cây súng lớn trên vai phóng khỏi tường thành:" Đến đây nào."
" Đoàng! Đoàng! Đoàng-!!"
Khung cảnh cực kì khủng bố hiện lên sau đó, Tam U không hiểu được, tại sao một người đáng sợ như thế lại có thể đi làm đội trưởng vệ binh bảo vệ hoàng gia?
Chắc do gan của ông vua ở đó rất lớn.
Không biết so với não cá vàng của nó thì cái nào to hơn nha.
" Bùm." Ức phía sau của một con khổng lồ nổ một tiếng, máu tanh văng lên đồng phục màu đỏ thẫm, ánh mắt màu đồng của thiếu nữ lóe lên một tia yêu dị.
" Oành-!"
Mặt đất rung động sau mỗi tiếng bắn, Tam U dù đang ở trong một không gian khác nhìn cảnh này cũng nhém nữa cắn đứt lưỡi cá.
Nhưng khi nhìn lại giá trị sát nghiệp được tiêu trừ của cô thì...
Giá trị sát nghiệp được tiêu trừ: 0.1/100.
"..."
Ồ, có chút không biết nói sao...
Tam U ủy khuất nằm co ro một góc xem tình hình bên ngoài.
Mama ơi, sát tinh này từ đâu xuống lại rơi trên đầu nó thế này??
Mặt trời đã xuống núi, nhưng khung cảnh kia vẫn mãi không dứt, đợi đến khi súng trong tay hết đạn, bầu trời tối hẳn, Katherine mới đạp lên xác của một con khổng lồ nhảy lên tường thành.
Thiếu nữ gác súng trên vai, một chân duỗi thẳng, một chân hơi cong lên, cánh tay choàng qua đầu gối, ngửa người về phía sau:" Thế giới này... thật tuyệt."
Rất hợp với phong cách sống của cô.
Tam U ở trong không gian kêu một tiếng:" Mịa nó, hù chết gia."
" Này, cô làm gì má giá trị sát nghiệp nặng thế, giết cả một buổi mà mới được 1%." Thanh âm của nó vang lên trong đầu cô.
" Ờm... để coi nào."
Thiếu nữ nhìn nhìn bàn tay của mình, đếm đếm một chút:" Hoàng gia không sạch sẽ như ngươi tưởng, bọn hắn làm rất nhiều chuyện bao đồng, nên có một số thế lực muốn tiêu diệt bọn hắn là điều đương nhiên."
" Ta sinh ra là có trách nhiệm bảo vệ Đại hoàng tử, hắn là Alance Bonneville." Nói tới đây, giọng cô trở nên nhỏ dần.
" Là cái tên quăng xác của cô xuống hồ phải không? " Tam U vô tình cố ý đánh vào một câu.
" Ừ. "
Katherine mỉm cười, bình tĩnh đánh giá:" Hoàng gia, là một đám cặn bã."
" Ta tin tưởng hắn, giúp hắn chiếm được vị trí vương hoàng đời tiếp theo, nhưng cuối cùng thì sao, lại cho người tập kích giết chết ta."
Cô xoa xoa ngón tay nhiễm máu của mình, đôi mắt xẹt qua một tia sát ý, nhưng nhanh chóng bị giấu đi:"...Nếu có cơ hội gặp lại, ta sẽ giết chết hắn ngay lập tức."
"..." Tam U ở bên trong không gian rùng mình một cái, chuyển chủ đề:" Sát nghiệp của ngươi nha, gia hỏi chính là sát nghiệp của ngươi làm sao lại nhiều như thế. "
" Ừm..." Katherine nhướn chân mày, tiếp tục vươn tay ra đếm:" Lần đầu tiên cho bom nổ thế lực Hắc Sát Liệp không còn một mống nào, trong đó hình như chứa khoảng...500-1000 người gì đó. "
" Lần thứ hai đi đến nước láng giềng giết hơn phân nửa quân bộ, tầm mấy trăm người..."
" Lần thứ ba là Jaces gia tộc khai chiến, ta liền cho một phát đại bác nổ tung, ờm...hình như hôm đó chết hơn 1000 mấy người, tại vì sóng xung kích lớn quá, nên lan qua dân lành một chút. "
" Lần thứ tư-"
" Được rồi, im dùm."
Mịa, gia nói ngươi có giết hết mấy con thú chủng tộc dị dạng này cũng không thể giải hết sát nghiệp.
Hù chết gia gia ngươi rồi.
" Thu súng lại, ta muốn nằm nghỉ một lát." Cô nghiêng người nằm xuống tường thành lạnh lẽo, ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao.
Đây mới là... thế giới mà ta hằng ao ước.
.