...
Buổi sáng hôm sau.
Katherine cùng với đoàn Trinh Sát phi ngựa đến trước bức tường thành cao dày, cô ngáp dài một tiếng, khẽ nói vào tai Isabel bên cạnh:" Chị đói quá. "
Bởi vì tối qua thức trễ nên Katherine đã ngủ thẳng cẳng đến lúc mọi người ăn sáng xong luôn, và tình trạng hiện tại là cô phải mang theo cái bụng đói meo này đi đến đây.
Isabel bất đắc dĩ nhìn thiếu nữ trước mặt mình, lấy trong túi ra một cái bánh mì:" Đây là bữa trưa của em, cho chị."
Vươn tay từ chối cái bánh nhỏ kia, Katherine thở dài:" Thôi vậy, thật ra cũng không đói lắm, trưa chị đến chỗ Erwin lấy đồ ăn cũng được. "
Ai, chỉ đành như thế thôi, cô không có thói quen mang theo đồ, ngoại trừ bộ thiết bị động cơ lập thể và mấy thứ cần thiết như quần áo ra, thì chính là tay không đánh giặc.
Katherine chán nản nằm dài trên lưng ngựa, nếu như đêm qua không rảnh rối đến mức chạy đi tìm Eren tăng giá trị hảo cảm, thì sáng ra đã có thể ăn rồi.
Mà không biết ai chơi ác như thế, đã tối vậy rồi còn khóa cửa không cho cô vào!
Làm hại cô phải mất hơn hai tiếng đồng hồ để gọi Isabel xuống mở cửa!
Tức chết được!
Tam U:"..."
Nó sẽ không nói là anh trai phát hiện cô ra ngoài nên khóa cửa để cho vị kí chủ này của nó một bài học đâu.
Cá nhỏ luôn đứng về phía anh trai!
Từ ngày xuyên qua thế giới này, đất nước của nó đã tràn ngập chế độ chủ nghĩa Levi, ai bảo quá u mê anh trai rồi chi, biết làm sao bây giờ.
" Rời thành!" Tiếng hô lớn của Erwin vang vọng, đồng dạng khiến Katherine đang chìm vào suy tư tỉnh dậy.
Cô thúc ngựa đi về phía trước cùng với cả đoàn, tiếng va chạm của móng sắt với mặt đất vang lên, bắt đầu một chuyến trinh sát như thường lệ.
Katherine thề, cô thật sự rất thích âm thanh này, nghe vào có cảm giác vô cùng tự do, lại còn rất thích tai.
Rời khỏi phạm vi an toàn, toàn đội lập tức triển khai đội hình như cũ, chỉ là chủ lực có hơi thay đổi một chút, bình thường thì sẽ do phía cánh trái làm, nhưng hiện tại đều dồn qua cánh phải hết.
Bởi vì bên đó có hẳn hai vị binh trưởng.
" Một con titan 6m và 10m đang áp sát hậu phương!" Tiếng binh sĩ ở phía sau hô lên, thanh âm anh ta không hề có chút lo sợ, bởi vì người này đồng dạng cũng là gia nhập Trinh Sát Đoàn lâu năm.
" Thosrator, giao cho anh ta. " Katherine nhanh chóng vào thế chỉ huy, Levi và cô đã chia ra, một người điều khiển hậu phương, một người điều khiến thượng nguồn.
Nói chung là tuy cùng hướng nhưng nếu Katherine không tăng tốc thì sẽ chẳng đuổi kịp anh ta đâu.
Thế nhưng cô rõ ràng thích điều này, gần ma quỷ đó lại phải chịu sắc mặt cùng ánh mắt cá chết của anh ta, quả thực là làm khó cô quá đấy.
" Giffer, anh đi vào giữa đi! " Thấy được bóng dáng khổng lồ từ xa, không cần đợi người thông báo, Katherine liền lập tức mở miệng.
Tay cô đồng thời rút chui kiếm ra, phi người bay lên chân không bắt đầu cuộc tàn sát.
Nhìn từ xa cũng không có ít, tầm khoảng ba đến bốn con.
Mái tóc đỏ thẫm bay xuyên qua ngọn gió, đôi đồng tử màu nắng nhẹ nhàng lướt qua một tia lăng lệ, thiếu nữ trực tiếp đối đầu với ba tên khổng lồ.
Lách cách.
Giffer ánh mắt luôn đặt trên người Katherine, đến khi khuất bóng cô, anh ta mới lo lắng hỏi:" Binh trưởng sẽ không sao chứ? "
Isabel mây nước điềm nhiên trả lời:" Cậu không nên lo lắng cho chị ấy. "
Bởi vì chuyện đó vào mắt cô liền có chút vô nghĩa.
Katherine là ai chứ? Là vị binh trưởng mạnh chỉ xếp sau anh trai, lại nói, tuy anh trai rất mạnh, nhưng là luôn luôn bình tĩnh trước mọi đầu cơn sóng ngọn gió, còn chị ấy người này thì cứ thấy có gì uy hiếp cho mình là trực tiếp tiễn luôn.
Thế nên mới nói, tại sao số lượng titan Katherine giết được lại có thể so sánh với một binh đoàn?
Bởi vì 2/3 đám titan đi vào phạm vi quản lý đều bị chị ấy tiêu diệt hết, số ít khác thì là Farlan và Isabel hai người bên cạnh cô giết chết.
Isabel cực kì tự tin vào chị gái của chính mình, cho dù cái lần Katherine bị con titan thiết giáp kia đập cho không ra hình người kia vẫn còn ghi lại dấu ấn cực kì sâu đậm với cô, nhưng niềm tin vào chị gái vẫn không bao giờ thay đổi!
Chắc chỉ có mỗi con biến dị đó là có khả năng đánh bại chị gái thôi.
Katherine mà biết được mấy lời này của Isabel thì chắc chắn sẽ khóc tiếng chó!
Nếu không phải do baba Thiên Đạo đáng ghét của Tam U thì cô làm sao sẽ bị thương nặng thế chứ!
"Vút! "
Tiếng xé gió vang dội, Katherine bộ dáng cao ngạo như một vị thần quay trở về con ngựa của chính mình.
Giffer phi ngựa ở giữa, tầm mắt không thể nào rời khỏi người trước mặt mình.
Nếu như không phải binh trưởng Levi tuyên bố chủ quyền ở lần gặp trước, thì có lẽ hiện tại anh ta vẫn sẽ dùng ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm cô gái này.
Người như vậy ai mà không đem lòng ái mộ?
Vừa mạnh mẽ lại còn xinh đẹp, đôi mắt hổ phách ẩn chứa hơi thở bí ẩn, làm người ta không nhịn được muốn tiến tới khám phá.
Giffer thở dài một hơi, binh trưởng Levi đây cũng thật có phước, không nói đến sức mạnh kinh khủng của anh ta, chỉ cần nhìn đến sự nghiêm khắc và khả năng nóng lạnh thần tốc kia thì ai dám đến gần người anh ta để ý nữa cơ chứ.
Katherine nhàm chán vứt ánh mắt đượm buồn của Giffer ra đằng sau, tiếp tục thúc ngựa chạy về phía trước.
Vừa nãy vì đói mà cô xém hụt chân, may mà đạp trúng bàn tay của con khổng lồ đó, nếu không là toi con mẹ nó roài.
Nghĩ lại vẫn là một hồi đặt chân trước quỷ môn quan.
" Vào rừng! " Katherine hô lên một tiếng, sau đó phi ngựa dẫn đầu vào con đường đầy những cây cổ thụ to lớn.
" Minorast! Tiêu diệt con 3m đằng sau!"
" Isabel! Con khổng lồ 12m bên cạnh giao cho em. "
"..."
Tam U ở bên trong không gian nhìn từng con khổng lồ ngã xuống, không nhịn được khóc thành dòng sông.
Huhu, giá trị sát nghiệp của nó!
Làm sao bây giờ!?
Đến khi diễn mệt rồi, cá nhỏ mới lẳng lặng nhắm mắt dứt khoát quay lưng.
Mắt không thấy, tâm không phiền, thật xin lỗi giá trị sát nghiệp ╯﹏╰.
Một chặn đường dài phi ngựa không mệt mỏi, bọn họ cuối cùng cũng đến được ngôi làng mà Hoàng gia nhờ gửi văn kiện.
Katherine là người vui vẻ nhất, một bàn đầy ắp đồ ăn ngon đang đợi cô cơ mà.
Trinh Sát Đoàn tại chỗ nào cũng ít nhất có một trụ sở, nói là trụ sở thì cũng không đúng lắm, bởi vì nó chỉ như một căn nhà bình thường thôi.
Thậm chí còn nhỏ hơn một chút.
" Mọi người ăn đi, ngày mai chúng ta trở về. " Erwin ngồi trên ghế chủ trì, nhẹ nhàng lên tiếng.
Rốt cuộc cũng nghe được những lời mình muốn nghe, Katherine miễn cưỡng nhịn lại cảm xúc trong lòng mình, chuẩn bị tinh thần càn quét thức ăn.
Vừa mới xăn tay áo lên chưa được bao nhiêu, thanh âm lạnh lẽo trầm thấp quen thuộc lại vang lên:" Ăn không được vuốt tay áo. "
" Rửa tay lần nữa đi."
Katherine:"..."
Levi! Anh còn phải người không vậy?!
Nhìn lại lương tâm của mình chút đi!
Tam U ở bên trong cũng không nhịn được thở dài.
Lúc đầu còn định tác hợp cho anh trai với kí chủ nhà nó để lấy giới tệ, nhưng hiện tại xem ra, nếu như còn mong muốn giá trị sát nghiệp thì nó không nên đánh chủ ý lên anh trai.
Cá nhỏ sợ kí chủ nó sẽ không chịu nổi chuyện yêu đương ác độc thế này.
Katherine ấm ức rút tay về, cô ngẩn người ra ngoài phòng vệ sinh mở nước bắt đầu rửa tay.
Cái đồ khiết phích đáng ghét, rõ ràng tay mình rất sạch!
Người mắc bệnh ám ảnh cưỡng chế sạch sẽ như anh ta, nhìn chỗ nào cũng thấy được vi khuẩn, tưởng bản thân mình là cái kính hiển vi sao?!
Katherine tức đến nghiến răng ken két, đồng thời còn dùng sức chà xát hai bàn tay của mình.
Tôi kì, kì chết anh!
Tam U:"..."
Kí chủ nhà nó ấu trĩ ngây thơ ghê.
Chỉ cầu cho cô ra đường đừng có nói quen biết nó.
Mất mặt.
Sau khi hoàn thành cuộc đại chiến hơn năm phút, Katherine mới bình tĩnh lại tâm tình ra ngoài bàn ăn.
Người thì cũng đi hết phân nửa, cái này là cô cố tình đấy, đợi cho Levi đi ra ngoài thì cô mới có thể ăn no được.
Cái tên đó quá quy tắc, dù là công việc hay trên bàn ăn gì thì cũng như thế, không được làm cái này, không được làm cái kia, không được ăn cái này, không được ăn cái kia.
Katherine sắp bị bức điên lên mất!
Nếu như đối với tất cả mọi người đều như thế thì cô sẽ chẳng nói gì đâu, nhưng mà con mẹ nó cái đãi ngộ đặc biệt này chỉ dành cho một mình nhóc đáng thương đây nha!
Hỏi xem có tức hay không cơ chứ!
Cái đồ quân chủ độc tài!
Lạm dụng chức quyền! Cưỡng từ đoạt lí!
Đến khi mỏi mệt rồi, Katherine mới thu liễm tia phẫn nộ yếu ớt trong ánh mắt lại, đồng thời cũng cầm bánh mì trên bàn lên gặm.
Erwin thần sắc tỏ vẻ bình thản, lên tiếng:" Căn nhà này chỉ có bảy phòng, mọi người phải ở cùng với nhau. "
Những binh sĩ trong đoàn đều cảm thấy vấn đề này cũng không có là gì, dù sao bình thường bọn họ đều ngủ chung.
Katherine đang ăn đồng dạng vẫn ung dung trấn định như thường, nếu như được xếp thì có lẽ cô sẽ chung phòng với Hange hoặc là Isabel thôi, chẳng có gì đáng lo hết.
Bởi vì binh trưởng như cô không thể nào ở cùng với binh sĩ bình thường được.
Erwin ho khan vài tiếng, tiếp tục:" Cánh trái và cánh phải mỗi bên một phòng, hậu phương và thượng nguồn cũng thế, tôi, Farlan và Giffer một phòng, Isabel và Hange một phòng, hai vị binh trưởng còn lại một phòng. "
" Khụ khụ. " Nước vừa rót vào cổ họng lập tức dùng tốc độ âm thanh bay ra ngoài, Katherine ho sặc sụa không còn biết trời trăng mây đất.
Cô trừng mắt nhìn Erwin.
Anh bị Levi mua chuộc rồi hả?!
Sao có thể tiếp tay cho giặc hết lần nay đến lần khác như vậy chứ!?
Katherine nói thật, cô sắp bị nhồi máu cơ tim chết.
" Erwin, tôi và Isabel có thể cùng phòng mà?" Cô giơ tay cho ý kiến, ánh mắt đáng thương vô cùng.
Erwin bên ngoài vẫn lạnh nhạt, bên trong lại cười khổ.
Nếu như đây không phải là chủ kiến của Levi thì anh có thể sẽ thay đổi, nhưng là Levi đã có công rất lớn đối với cả Trinh Sát Đoàn và loài người, đồng dạng lại rất có tiếng nói.
Giúp anh ta theo đuổi người mình thích một chút cũng không có gì là quá đáng.
Chỉ là tội cho Katherine, tự nhiên lại lọt vào cái nhãn cầu bé xíu xiu đó của Levi làm chi, lại nhắm ngay chỗ không thể nào lấy ra được mới đau chứ, nếu không thì 'chiến binh mạnh nhất nhân loại' cũng sẽ không thích cô lâu thế.
Mà Erwin công nhận, Levi kiên trì này rất ghê gớm, cứ tưởng anh ta thích người nào thì sẽ trực tiếp lăn giường luôn chứ.
Đừng trách tại sao anh lại nghĩ vậy, bởi vì cái tính tình lãnh khốc và chịu không nổi chờ đợi của Levi nổi tiếng ai cũng biết mà.
Đang định mở miệng từ chối, Erwin ánh mắt lập tức dính chặt trên người Levi vừa bước vào.
Cứu tinh rốt cuộc cũng đến rồi.
Levi điềm tĩnh ngồi xuống ghế, liếc mắt nhìn Katherine vẫn đang ngẩn người trước tương lai mù mờ của mình:" Nếu như cô muốn thì cũng được thôi, quan trọng là ý kiến của Hange và Isabel như thế nào. "
Isabel không chần chừ, hào hứng giơ tay:" Em và Hange không có ý kiến gì đâu, anh trai cứ việc đưa chị qua ở với tụi này."
Levi sắc mặt vẫn bình thản, thanh âm lại lạnh nhạt vô cùng:" Isabel, xong tuần này thì đến chỗ huấn luyện tân binh. "
"..."
Isabel giọng nói bắt đầu trở nên yếu ớt, bất lực:"...Thôi vậy, em vẫn thích căn phòng thoải mái hơn, anh cứ ở với chị hai đi."
Chị, thật xin lỗi, nhưng vì bảo toàn chính mình, em đây không còn cách nào khác.
Katherine hi vọng cuối cùng cứ thế bay theo chiều gió.
Nhưng ánh mắt cô lập tức sáng lên, đặt hết niềm tin vào Hange.
Hange đồng dạng cũng cảm nhận được sự mong chờ của Katherine, hùng hồn lên tiếng:" Tôi đồng ý, tôi với em ấy có thể chia giường."
Levi nhướn mày, đầu ngón tay khẽ gảy trên mặt bàn:" Hange, kĩ thuật dùng kiếm của cô không được tốt, xong chuyến này cũng đi luyện lại đi. "
Cánh tay vươn ra lặng lẽ rút về.
Hange ấm ức nuốt xuống mấy lời muốn nói, dâng ánh mắt chia buồn cho Katherine kế bên.
Thật xin lỗi, lần này chị vẫn phải bảo đảm tính mạng của mình trước thôi.
Katherine:"..."
Tự khuyên bản thân mình ngàn lần bình tĩnh, Katherine mới ăn hết miếng bánh mì còn dang dở trước đó:" Tôi xong rồi, đi trước."
Nếu đã không lay chuyển được cái ý định quỷ dị của Levi thì cô vẫn nên đi giành giường trước, kẻo lại phải nằm dưới đất thì không nên.
" Cạch."
Cửa phòng trơn tru mở ra, bên trong không phải chất cả đống bụi cao lớn giống Katherine tưởng, thậm chí là phi thường sạch sẽ.
Đúng, cực kì sạch sẽ!
Chắc vừa nãy Levi ra ngoài là để dọn dẹp phòng rồi.
Quét qua một lượt, ánh mắt Katherine lập tức chăm chăm nhìn chiếc giường màu trắng phía bên phải căn phòng, tuy nhìn không lớn lắm, nhưng so với nhà dân bình thường vẫn rất tốt.
Có thể... đủ cho hai người nằm đấy chứ.
Chỉ là nếu thế thì sẽ trở nên chật chội, với lại Katherine nghĩ Levi cũng không thích chuyện này đâu, bảo anh ta chung phòng với cô chắc chắn là một cực hình rồi, bởi vì người này không hề thích người khác động vào đồ của mình nha.
.
Buổi trưa chớp mắt đã đi qua, đống văn kiện lộn xộn trên bàn cũng được Katherine dẹp qua một bên.
Dạo này khối lượng công việc của quân Trinh Sát cực cao, cô cũng không thể dồn hết cho Erwin và Levi được, lại nói cái này chỉ bằng một phần tư công việc của Levi thôi.
Khi nhìn thấy giấy tờ chất đống trên bàn mình thế này, ngay cả Katherine cũng còn khiếp đảm, lại tưởng tượng đến đây chỉ là một đoạn nhỏ công việc của Levi, cô đồng dạng lại nuốt một ngụm nước bọt.
Ai, ma quỷ quả nhiên làm toàn chuyện lớn.
Bình thường nghe nói anh ta chỉ ngủ một hai tiếng mỗi ngày, thậm chí có vài bữa còn thức trắng, Katherine là một mực không tin, bởi quầng thâm mắt của Levi không quá đậm, có thể nói, da mặt của anh ta khá tốt, thuộc dạng không cần bảo quản cũng hơn người bình thường.
Cô ngã người nằm xuống giường, Levi tối nay chắc sẽ ở phòng làm việc cả đêm, bởi vì cô còn phải dùng cả một buổi chiều để xong việc, anh ta dùng cả buổi tối cũng không nói là quá dài.
Tam U nguyên một buổi chiều không hề phát ra bất kì âm thanh nào lại đột nhiên lên tiếng:" Hừm... "
" Có chuyện gì sao? " Katherine vừa vươn người dậy đóng cửa sổ, vừa hỏi nó.
Tam U:" Giá trị tình cảm của anh trai."
Katherine:" Thế nào? Anh ta mất cảm xúc à? "
Tam U thở dài:" ...Không phải, chỉ là bỗng nhiên tăng lên 60%."
Katherine nhàm chán quăng cho nó một ánh mắt miệt thị:" Thế thì sao chứ."
Tam U bất mãn hừ nhẹ:" Ý là hiện tại anh trai đang có tình cảm với một người nào đó trong Trinh Sát Đoàn."
Katherine:" Ồ. "
Tam U:" Cô không lo gì sao...?"
Katherine:" Lo gì chứ, dù thế nào đi cũng không thể là ta được."
Mẫu người của Levi chắc chắn phải thấp hơn anh ta, cô đã vượt tiêu chuẩn rồi, không sợ haha.
Tam U:" Cũng có lí. "
Katherine ánh mắt bỗng nhiên phát quang:" Ngươi đoán xem, anh ta đang thích ai trong đoàn?"
Tam U suy tư:" Hẳn là Isabel đi? "
Nó còn nghĩ đến một khả năng khác, nhưng mà... anh trai sẽ không thế chứ?
Katherine dáng vẻ không đồng ý, lắc đầu:" Trong Trinh Sát Đoàn này chỉ có một người có quyền lực ngang hàng với anh ta, lại còn thường xuyên ở cùng nhau, ngươi đoán xem."
Tam U:"..."
Chết rồi, không phải như nó nghĩ đấy chứ?
Katherine bất mãn bĩu môi:" Sao ngươi ngốc quá vậy, là Erwin, không thể sai vào đâu được. "
Tam U:"..."
Quả nhiên.
Y chang như nó nghĩ mà.
Katherine cười hì hì:" Levi không gần nữ sắc, vậy chắc chắn là nảy sinh tình cảm với nam nhân mà không muốn nói rồi."
Việc sắp phòng vừa nãy, Erwin tiếp tay cho Levi làm chuyện xấu, cô vẫn còn nhớ như in đấy.
Hai người đó đảm bảo là thông đồng với nhau để ức hiếp cô, sau đó khiến cô uất ức từ chức rời khỏi Trinh Sát Đoàn, và thế là bọn họ sẽ có không gian riêng với nhau, làm mấy cái chuyện mờ ám kia.
Ai, tâm thật đen quá mà.
Một người một cá bàn luận về vấn đề này một hồi liền ngáp dài, Katherine là người chìm vào giấc ngủ trước.
Sáng sớm hôm sau là được trở về rồi.
...