Edit: Yan
6
Nhà hàng xóm mất gà, thư sinh giơ dây mây hỏi Hồ ly đang súc trong xó nhà:" Có phải ngươi trộm hay không?"
"Không phải, A Sinh ngươi tin ta!" Nó kẹp chặt cái đuôi rủ lỗ tai nói.
Thư sinh nhìn chằm chằm khóe miệng còn chưa kịp lau đi vết máu của nó buông dây mây, nói: "Được, ta tin ngươi."
Cách một ngày, thư sinh mang theo một bộ nghiên bút viết câu đối xuân và một sọt trứng gà đến nhà thôn trưởng. (?)
Lúc về nhà, hồ ly chờ ở cửa nức nở hai tiếng: "Là ta trộm, ngươi đừng tức giận!"
Thư sinh lộ ra tươi cười đã lâu không thấy, xoa xoa đầu của nó: "Ngoan."
7
Luồng khí lạnh trăm năm khó gặp một lần buông xuống khiến nhân loại nhớ đến mùa đông khủng bố năm nào.
Thư sinh cả ngày ngồi cạnh bếp lửa cũng không thể làm mình ngừng run rẩy, ngay cả bút cũng không cầm được.
Trình độ lạnh như này Hồ ly không sợ nhưng nhìn dáng vẻ thư sinh run run rẩy rẩy nó lại vô cùng đau lòng, vì thế nó nhảy vài cái lên bàn lại theo cánh tay thư sinh bò lên đầu vai.
"Làm gì thế?" Thư sinh hỏi.
Hồ ly nằm lên gáy hắn, cái đuôi vòng một vòng quanh cổ, vừa đúng đầu đuôi gặp nhau.
" Làm khăn quàng cổ cho ngươi nha." Sau đó tự cắn lấy đuôi của mình.
Mùa đông năm đó, Thư sinh có thêm một cái khăn quàng cổ Hồ ly mặc áo choàng lông dê.
8
Hồ ly có một bảo bối vô cùng yêu thích, chỉ sau áo choàng lông dê—— là cầu mây thư sinh làm cho nó, bên trong còn nhét lục lạc.
Nó đang nằm chổng vó trên giường ôm cầu lăn lộn tạo ra âm thanh leng keng!
Thư sinh không kiên nhẫn nói: "Tắm rửa, chải lông, cắt móng tay, làm đồ chơi, đảm đương đối tượng động dục ... Kỳ thật ngươi không phải tới báo ân mà là tới nô dịch ta đúng không?"
Hồ ly ngồi dậy, hai chân trước khép lại cuộn đuôi vào đó, nó cúi đầu cụp tai lấy ánh mắt vô tội từ dưới nhìn lên thư sinh.
Thư sinh buông sách, đi qua cầm lấy cầu mây: "Ta chơi vơi ngươi một lát đi......"
Hồ ly lập tức phát ra âm thanh ô ô vui vẻ.
9
"Vì sao có hồ ly có thể thành tinh, có con lại không thể?" Một ngày nọ Thư sinh hỏi Hồ ly.
"Không phải hồ ly tinh, là hồ tiên!" Hồ ly nghiêm túc sửa đúng lại.
Thư sinh lại hỏi: "Vì sao?"
"Bởi vì chúng thiếu mất điều kiện tiên quyết."
"Điều kiện gì?"
Hồ ly bỗng nhiên vươn móng phải giơ lên trước mặt Thư sinh, hỏi:" Nhìn thấy không?"
Thư sinh không hiểu ra sao.
Hồ ly nỗ lực tách đầu ngón chân ra, thần sắc khó nén kiêu ngạo.
"Chỉ Hồ ly có đệm móng màu hồng mới có thể thành hồ ly tinh, à không đúng là hồ tiên!"
"......ờm."
10
Thư sinh ngồi trên giường đọc sách, Hồ ly cuộn tròn trên đầu gối hắn, bỗng nhiên đầu gối chợt nặng, thư sinh cúi đầu nhìn, hoá ra là Hồ ly biến thành hình người.
Thời tiết dần dần ấm áp, hồ ly đã cởi áo choàng lông dê hắn yêu thích ra, cho nên lúc này hắn đang trơn bóng.
Thư sinh tiếp tục đọc sách, như có như không vuốt ve tóc Hồ ly.
Hồ ly ngủ ngon lành, trở mình vô ý vươn đầu lưỡi liếm liếm tay thư sinh, còn ngậm ngón tay vào miệng khẽ cắn.
Thư sinh nhanh chóng rút ngón tay ra, xoa xoa ngót tay ướt dầm dề, nhẹ nhàng xuỳ một tiếng cúi đầu hôn hôn miệng Hồ ly.