Jun và Jin há hốc mồm nhìn nó. Nó không nói gì chỉ im lặng. Jun và Jin ôm nó vào lòng- Giờ tao chẳng biết phải làm sao nữa, nhà tao bị siết nợ oy, ba ma tao cũng đã trốn ra nước ngoài_ Nó cúi đầu xuống
- Còn sao nữa. Về mang hành lý qua nhà tao chứ sao_ Jun
- Qua nhà tao đi_ Jin chen vào
- Làm thế sao được _ Nó lắc đầu
- Con dở này, bạn thân với nhau bao nhiêu năm mà lại phải khách sáo thế. Vs lại bố mẹ tao coi mày như con của ông bà ý mà
Nó im lặng k nói gì nữa. Giường như nó đang nghĩ ngợi chuyện gì đó. Một lúc sau mới ngẩng đầu lên
- Tao quyết định oy
- Quyết định gì? _ Jun và Jin đồng thanh
- Tao.......sẽ nghỉ học
_ CÁI GÌ???? Cả 2 hét to
Hết lần sốc này đến lần sốc khác, nó làm cho 2 con bạn đang choáng
- Giờ tao cũng có chỗ nào để đi nữa đâu, với lại cũng chẳng có tiền để lo học phí, chắc phải đi làm kiếm sống thôi. Có đi làm tao cũng k gánh nổi cái học phí trường này_ Nó ngao ngán
- Mày có điên k??? Rồi mày đi đâu_ Jin hốt hoảng
- Haiz, mày suy nghĩ nhiều quá rồi. Qua nhà tao ở đi, mày không phải lo toan gì hết_ Jun an ủi nó
- K, tao không muốn mang ơn vs lại k thể ở nhà mày mãi được_ Nó từ chối
- Ơn oán j ? Bạn chơi với nhau sao cứ nói thể nhỉ.thật không hiểu nổi mày nữa. Thôi, qua sách hành lý sang nhà tao nhanh lên. Nói nhiều quá ak_ Jun cáu
- Mày bỏ ngay cái ý định điên rồ ý nghe chưa hả hả hả?? _ Jin cuống lên
Nó không nói gì nữa, chỉ cười rõ tươi nó đang cảm động bởi 2 con bạn hay nó đang cảm ơn với những lời an ủi kia. Trông nó lúc này thật tội nghiệp, dở cười, dở khóc. Giờ nó không còn chỗ để đi, cũng không biết bame giờ đang thế nào nữa. Chắc là nó đang sốc lắm đây. Tự dưng tai họa lại ập lên đầu nó
- Được rồi, tao sẽ không nghỉ học đâu_ Nó nói vậy là đang chấn an lại tinh thần 2 con bạn đang hoảng loạn vì nó chứ quyết định chỉ có 1 mà thôi
- Tốt.Sách hành lý qua nhà tao luôn đi _ Jun thở phào nhẹ nhõm
- Không , qua nhà tao chứ_ Jin
Và thế là // XOẸT , XOẸT // Tia điện bắn ra tung tóe
- Vậy chúng ta quyết đấu một trận sinh tử đi _ Jun thách thức
- Ok_ Jin
- Thôi Ngayyyy đi mấy bài nội, bộ tụi bây bị khùng hả??. Tối nay tôi sẽ ở lại kí túc xá_ Nó vận nội công cho một tràng
- Quyết định v đi _ jun và jin đồng thanh
- HỨX _ 2 đứa hất mặt đi
- T_T * khóc ròng * _Nó
_____________
___________________
__________________
Tối hôm đó, 8h , Tại phòng hiệu trưởng
- Vậy là do công ty nhà em gặp khó khăn, không thể trả học phí nên em định nghỉ học sao ???_ Thầy hiệu trưởng hỏi nó
- V......âng_ Nó ấp úng
- Nếu vậy thì tiếc cho một học sinh ưu tú như em quá_ Thầy hiệu trưởng vẻ mặt đăm chiêu_ A ! Phải rồi, Hana , em có biết 3 cậu học sinh này không??_ Ông thầy mang từ trong ngăn kéo ra ba tấm hình oy đưa cho nó
- Thưa thầy , sao ạ ??_ Nó ngạc nhiên
- Trường mình chia ra từng khu nam,khu nữ. Nhưng chắc em cũng có gặp qua ở những nơi công cộng hay sự kiện của trường.....Kang IDA Khắc Lâm, Kasu Kim Long và Scarlet Kiệt Nam . Họ là con em của các gia tộc quyền quý tột bậc, những nhà tài phiệt lớn lên được sắp chỗ ở đặc biệt_ Thầy hiệu trưởng giải thích
- Các bạn này đều là những người nổi tiếng, em chưa gặp bjo nhưg e có nghe qua. Nhưg thế thì sao ạ ??
- Thật ra , thầy cần nhờ em giúp một việc....Có liên quan tới các bạn ấy. Nếu em nhận giúp thầy việc này thì toàn bộ học phí của em sẽ được miễn hết
- Hơ !!??
- Còn công việc đó là gì thì ngày mai em hãy đến hỏi ba em kia nhé^^_ Thầy hiệu trưởng cười bí ẩn
Nó xin phép ra về rồi trở về kí túc xá. Nó đi tắm cho người nhẹ nhõm , rồi nằm bệt lên giường suy nghĩ liên miên , không biết công việc thầy nhờ là gì mà lại úp úp mở mở lại còn liên quan tới 3 cậu hot boy kia nữa, không biết bây giờ ba mẹ thế nào, ra sao nó không liên lạc được nó thấy nhớ bame quá . Dù gì đi nữa thì nó cũng thở phào nhẹ nhõm. Thật tuyệt, nó có thể ở lại trường rồi. Nó là một cô tiểu thư toàn diện, ngoài việc sống như một " tiểu thư quý tộc " thì nó trả biết làm gì cả. Hôm nay là một ngày dài và chuyện xảy ra với nó quá đột ngột. Mệt rồi, nó ngủ thiếp đi trong lòng cũng có phần nào nhẹ nhõm
Sáng hôm sau. Tại khu biệt thự đặc biệt. Chim kêu quang quác, gió hiu hiu ,nắng hoe hoe. Nó sẽ vẫn bình yên như thế cho đến khi
- Này, thay đồ xog rồi đó_ Ren áp sát vào mặt nó
Đang ngủ ngon thì nó thấy nhột nhột ở mặt cùng cái câu * thay đồ*
- HẢ, thay đồ ư ???_ Nó giật mình mở mắt
- Ôi !! Đáng yêu quá >_ - ÁAAAAAAAA_ Nó hét to làm căn biệt thự như chuyển động, gì đây ? Có một thằng con trai đang dí sát vào mặt nó với cự ly không an toàn rồi còn thay đồ gì gì đấy
- Chào buổi sáng_ Kin lên tiếng
- Ồn ào quá =''=_ Hắn đang ngồi uống trà thì bị tiếng hét của nó làm giật mình
- Chuyện j thế này ???? Lẽ ra tôi phải ở trong phòng của mình chứ_ Nó hốt hoảng đảo mắt tìm kiếm câu trả lời
- Đây là khu biệt thự riêng của tụi này_ Kin giải thích cho nó rồi còn nhắc thêm * TỐN nhiều tiền lắm đấy *
- Con nhỏ ồn ào, làm mất cả bữa uống trà của ta_ Hắn ngồi đó lạnh lùng nói mà không thèm nhìn nó lấy một lần
- ???????? Cái zề !!???? // Đả kích nặng nề//_ Lần đầu tiên có người nói chuyện với nó theo cách đó. * Muốn nhào xuống đấm vào cái khuôn mặt nhìn thì cũng tạm đấy nhưg kiểu ăn nói khó nghe kia* Nó nghĩ thầm
- Bọn này đã bỏ thuốc ngủ vào trong cơm tối của cậu rồi khiêng cậu đến đây trong lúc mê man đấy . Chỉ là đùa 1 chút hoy_ Ren tiếp tục giải thích
- Tên tội phạm =''=
- Mà thằng Ren này khá nhỉ ? Chỉ xem hình thôi đã tính toán được số đo ba vòng, bộ đồ hầu gái may vừa y luôn_ Kin chậc lưỡi
- Cái " sở thích " quái lạ của nó thì bọn con trai bình thường như tụi mình không thể nào hiểu nổi_ Hắn đá thêm
- Ờ...thì...chậc ! Coi vậy chứ chọn kiểu thôi cũng mệt lắm chứ bộ. Mà nói mới nhớ, chẳng phải thằng Kin cũng đoán một phát trúng phóc giá tiền hay sao ?? CHÍNH XÁC ĐẾN TỪNG YÊN ĐẤY NHÉ_ Ren cười trừ rồi được cơ hội trả thù ngay
- Này này, không được đánh đồng khả năng phán đoán giá cả của tao với khả năng biến thái mày nhé_ Kin
- Bên nào cũng vậy thôi, ồn ào quá_ Hắn
- Này , mọi người đừng có làm ngơ tôi chứ !!! E HÈM !! Các cậu là những vjp bậc nhất ở trường này đúng k?? " Việc liên quan đến các cậu " mà thầy hiệu trưởng giao cho tôi là......??????????_ Nó sau khi ăn bơ no thì lên tiếng
- Lẽ ra thầy hiệu trưởng đã sắp xếp người giúp việc cho bọn này rồi . Nhưg chẳng hiểu sao những người đó đều bỏ chạy hết trơn. Còn cậu, nếu bỏ việc thì sẽ phải nghỉ học bọn này yên tâm rồi_ Ren cười
- S.....AO......!!!?????????
- TACHIBANA HANA !!! KỂ TỪ NGÀY HÔM NAY, CÔ SẼ PHẢI NGOAN NGOÃN LÀM NGƯỜI HẦU PHỤC VỤ BỌN NÀY_ Hắn đứng đó chỉ tay vào người nó khuôn mặt vẫn băng giá
- HẢ ????????
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT