Sau khi về nhà, đánh chén no nê, nó lên giường, đánh một giấc tới 2 h chiều.
Vừa tỉnh dậy, nó liền điện cho 2 nhỏ pn đến chơiBảo Trân và Trâm Anh sau khi nghe nó gọi điện liền đi xe tới nhà nó.
Cả 3 đứa ngồi chém gió điên đảo
Bỗng nó bảo Trân xuống bếp tìm bánh mà nó đã làm sẵn lên ăn.
Bảo Trân đi xuống bếp tìm bánh , đang loay hoay bỗng bị trượt chân, tưởng cú ngã vừa này sẽ dập xương, ai ngờ......................Bảo trân đang ở trong trạng thái hết sức kì lak, như có ai đang đỡ và ng đó ko ai khác chính là G.Bảo.
Gia bảo vừa ngủ dậy, thấy đói bụng định xuống bếp tìm đồ ăn thì thấy B.Trân ngã nên chạy tới đỡ
Cả 2 đơ 5 giây, sau đó G.
Bảo nói:
-Em có sao ko???
-Em ko sao ah.
Cảm hơn a nhìu.
( Bảo trân thẹn thùng đáp )
- Uk , từ sau đi đứng cẩn thận nhé, kẻo anh không đủ sức để đỡ thiên sứ đâu " ( sến quá đi =_=)
-Dạ vâng ( ngoan dữ vậy )
( Sét ái tình đánh trúng 2 người rồi nha / Hê hê hê )
Nói rồi Bảo Trân lấy bánh rồi chạy lên phòng nó.
Nó càu nhàu
- Sao m lâu wa z ???
- Sự cố mà.
hj hj hj
- Sự cố gì z ???
- À, kcj đâu.
Mà anh mày dễ thương quá
- Hả!!! Mày tính làm chị dâu tao à ?
- Mày ....!thui , t ko cãi với m nữa.
Mày ngang hơn cua mà.
Nó cười đáp:
- Mày pít là dk oy.
Nó và Trân đang đôi co với nhau thì Trâm Anh xen vào :
- Chúng mày thấy a Vũ có được ko ???
- Tên khó ưa đó hả??? ( nó đáp )
- Anh đẹp trai, nhà giàu, mày thấy tao với ảnh hợp nhau không ????
- Tên đó đáng ghét lắm! Chúng m ko pít đâu
- Mày quen anh ấy à ??? ( cả Bảo Trân và Trâm Anh cũng đáp )
- À ,để t kể cho nghe.
là thế này ........rồi...........vân vân và mây mây........bla bla,.......
Nghe nó kể xong Bảo Trân lăn ra cười còn Trâm Anh thì nghĩ :" ko lẽ nào lại trùng hợp như vậy.
Nhưng không sao, dù gì thì anh Vũ cũng là của mình : Bây giờ và mãi mãi
Trâm anh vừa nghĩ vừa cười , một nụ cười không mấy dễ chịu.
Ẩn sau nụ cười ấy là cả một vấn đề .