Sau khi lấy được đoạn băng, Quân nhanh chóng đến nhà hắn.
Hắn ngạc nhiên :- Cậu tới đây làm gì ???
- Để cho cậu thấy sự thật
- Sự thật gì ??? ( Hắn ngạc nhiên )
- Đây......
Nói rồi Quân mở toàn bộ đoạn ghi âm ra , hắn quả shock , hắn đã sai vì đổi oan cho nó mà không nghe nó giải thích.
Đích thân hắn đã đến trường giải oan cho nó, mọi người đều cảm thấy ân hận.
Hắn thấy Trâm Anh đang cố lén đi chỗ khác khi được đoạn ghi âm , liền nói :
- Tôi thật không ngờ cô lại là loại con gái như vậy
- Anh Vũ à ! Em xin lỗi mà.
Em không cố tình đâu
- Không cố tình thì cố ý à ??? Đến nước này mà còn già mồm ( Hắn gắt lên )
- Em chỉ quá thích anh thôi.
Đừng mắng em mà.
Em nhất định sẽ xin lỗi bạn ấy
- Cô đã lừa mọi người, lừa cả tôi.
Xin lỗi là xong hả ? Tôi phạt cô phải lao động hết năm học để bù lai lỗi sai của mình.
- Anh........
- Câm !!!
Nói rồi hắn lạnh nhạt bỏ đi , Trâm Anh nghĩ thầm :
" Tất cả là tại cô thôi.
Đợi đấy ! cô chưa xong với tôi đâu "
.............................................................................................................................................................................
Hắn quyết định rồi, nhất định là tối nay hắn sẽ đến nhà nó xin lỗi nó rồi mọi thứ sẽ trở lại như cũ thôi.
Trên đường đi, hắn cứ không ngừng nghĩ về nó, nhớ lại lúc nó cười, trèo cây rồi lúc bị hắn chơi lại,.....nó rất dễ thương và hắn nhận ra một điều : Hắn đã thay đổi quá nhiều vì nó, nó đã làm cuộc sống của hắn trở nên thú vị hơn và quan trọng là hắn đã thích nó , thích rất nhiều.
Và tối nay hắn sẽ nói với nó điều này, bỗng tim hắn đập nhanh và mạnh hơn.
Hắn nhất định sẽ làm được !!!!!!!!!!!