Chap 2 : CHẠM MẶT
6h sáng :
" tít...tít...tít".
Âm thanh của chiếc đồng hồ vang lên không ngừng.
Nó bực mình và rồi " xoảng...xoảng..." Bạn đồng hồ yêu dấu đã được chính chủ nhân của mình đưa về miền cực lạc vô biên để đoàn tụ vs gia đình.
Nó hài lòng vì đã không còn tiếng đông, nó ngủ ngon lành đến 6h30.
Đang ngủ ngon thì bống nhiên :
- Như ơi, dậy đi, 6h30 rồi.
Em ko đi học à ???Anh đi trước đây ( anh em nó học khác trường mà )
Nó nghe thấy bỗng vực dậy.
Ôi , 6h30 rồi sao, 7h15 nó vào học, từ nhà nó đến trường cũng 30p chứ ít đâu.
Nó vội vàng chạy vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân , sau đó nó mặc nhanh đồng phục vào ( 1 chiếc áo sơ mi và chiếc váy dài không quá gối )
Nó nhanh chóng leo lên chiếc xe đạp yêu quý của mình, mọi ánh mắt đều đổ dồn về nó vì nó là đứa con gái độc nhất vô nhị mặc váy đi xe đạp địa hình.
Nó cũng thấy lạ , quay sang nhìn thì bỗng : rầm ..rầm....rầm"
Nó ngã bệt xuống , chiếc xe cũng văng ra.
Nó đụng trúng chiếc mercedes màu đen bóng loáng, Nó đang tính chạy thì có tiếng nói :
- Cô đụng xước xe tôi rồi tính bài chuồn à ???
Nó bỗng nghĩ ra 1 kế rồi quay lại :
- Tại tui thấy xe anh đẹp quá nên đứng lại xem thì thấy vết xước chứ bộ.
tui có làm gì đâu.
xí.
-cô nghĩ tôi là đứa trẻ 3 tuổi ak mà nói vậy-vừa nói là hắn vừa nhìn chằm chằm vào chỗ nó.
-Là anh/cô sao ??( đồng thanh tập 1)
Nó không ngờ lại là tên chết bầm hôm qua.
Lần này thì nó không khách khí nữa , nó lập tức lấy xe bỏ đi.
Nếu như ở lại nó sẽ không thể kiềm chế mà cho hắn quả đấm
Đang chuẩn bị đạp xe thì nó bị ai đó giữ lại
-Cô tính bỏ chạy à ??? Đền mau!!
Nó điên rồi nó quay lại nói:
- Hôm qua tôi nhờ a giúp a con chửi tui là đồ thần kinh , tôi no đánh anh là may lắm rồi.
Hôm nay đụng xe chỉ là vô tình thui, coi như a ăn ở thất đức nên phải chịu quả báo.
Tôi đang rất bận nên anh bỏ ra ngay ko thì đừng hỏi tại sao trời no thương anh .
- Tại sao tôi lại phải bỏ ra chứ.
Đền cho tôi đi ko thì đừng trách tôi, đừng giỡn với TRẦN THIÊN VŨ này.
Nó bực mình nhưng vì không muốn muộn học nên nó đành phải nói :
- BAO NHIÊU ?
- 101.000 usd nhưng nhìn cô thảm cảnh nên giảm giá còn 102.000usd
-HỞ , anh đùa tui ak, tôi chỉ có 10.000 thui.
Đền tạm nha.
- HỞ 10.000usd ak? nhà cô giàu đế n mức độ cho con 10.000usd để tiu xài- chố mắt
- Tôi không biết usd là cái mô tê gì nhưng tôi chỉ biết rằng : trong túi tui có 10.000 Việt Nam đồng thôi
- ẶC.
Cô ko giỡn chứ ? mau đền đi.
tôi nghèo lắm ko có tiền sửa đâu( a mới là ngưởi đùa á, nghèo mà mà đi xe xịn)
- Tôi nói không có mà.
Anh không lấy thì thôi, buông tôi ra đi.
- không
-buông ra
-ko
Nó bực mình thật rồi, nó sắp muộn học đến nơi rồi mà hắn ....!Nó điên quá nên quay lại đạp mạnh vào chân hắn rồi phóng xe như bay, trước khi đi còn nói : " Xin lỗi nha, tại anh cứ lm phiền tôi thôi.
Bye, hẹn ngày KHÔNG gặp lại "
Hắn tức hộc máu , nhỏ này đc lắm , cô sẽ không yên vs tôi đâu, nhìn đồng phục là tôi biết cô cùng trường với tôi.
Tôi sẽ trả thù cô.
Chờ đấy ! Nhok con.