"La...lala...lala"
Một cô bé mặc áo sọc cam đang hát một điệu cỗ vũ, bên cạnh là một con Chikorita đang nhảy múa. Cả hai đang hòa vào điệu hát.
"Nó là Chikorita sao" cậu tra từ điển Pokemon. Trong Chikorita rất khỏe mạnh , lại rất năng động.
"Xin chào, các bạn cũng là Huấn Luyện Viên sao, hãy quyết đấu với Chikorita đi" cô gái đi đến nói
"Đấu Pokemon sao" Satoshi suy nghĩ.
"Pikapi, Pikapikachu" Pikachu trên vai đã đòi ứng chiến.
"Nó đang rất muốn chiến đấu" Zeref nói, sao con Pikachu này tính tình chả giống anh gì hết vậy. Suốt ngày quấn người, ngố ngáo.
"Cứ coi như là tập luyện đi Satoshi" Takeshi nói.
"Phải "
"Được , tớ nhận lời thách đấu của cậu, lên đi Pikachu tớ chọn cậu." Satoshi quyết định dùng Pikachu.
"Vậy mới phải, lên đi Chikorita."
"Trận đấu bắt đầu" Takeshi làm trọng tài đứng ở giữa nói, Zeref và Kasumi đứng bên cạnh theo dõi.
" Chikorita Phi đao" Cô bé ra đòn tấn công trước. "Chikooo"
"Né đi Pikachu, điện 100k Vôn" Pikachu phản ứng mau lẹ. Nhanh chóng phản đòn."pikapikachuuu"
"Cậu cũng không tệ" cô bé kia nói. "Chikorita Roi Mây"
"Pikachu Tấn công tốc độ" Pikachu mau lẹ né được đòn Roi Mây.
" Áp sát Chikorita đi , Đuôi Sắt" đây là thời cơ để phản đòn.
"Chikooo" Chikorita bị đánh trúng.
"Có sao không Chikorita, dùng Phi đao"
"Kết thúc được rồi, điện cầu" Pikachu ra chiêu trước Chikorita , đòn đánh trúng làm Chikorita bất tỉnh.
"Chikorita không còn khả năng chiến đấu, Satoshi là người chiến thắng." Takeshi thông báo.
"Hay quá, cậu giỏi lắm Pikachu"
"Pikapikachuuu" Pikachu nhảy đến làm nũng.
"Pikaaaa" nhưng nó chưa được cậu ôm bao lâu đã bị Zeref ném ra.
"Vẫn phải luyện thêm" Zeref trừng nó, " pikachuuu" Pikachu khó chịu.
"Đừng khó quá Zeref" Satoshi khuyên anh.
"Cậu thật giỏi, tớ còn phải học tập nhiều lắm" Cô bé đi đến nói.
"Cậu và Chikorita cũng rất giỏi" Kasumi nói.
Cả nhóm chia tay Chikorita và nhà huấn luyện của nó, lại tiếp tục lên đường.
......................................
" May mà vẫn còn phòng ở trung tâm " Kadumi nói, hôm nay ở trung tâm Pokemon rất đông nhà huấn luyện rất may mà họ vẫn có phòng.
"Satoshi đi gọi điện rồi sao" Takeshi vừa đi lấy thêm thức ăn dự trữ cho Pokemon hỏi.
Satoshi và Zeref đã đi gọi điện.
"Dạ phải" Kasumi nói.
Nhìn ra ngoài thấy hai người kia đang trở về, Satoshi mặt mài ủ rũ, chắc vẫn chưa có tin của mẹ cậu nữa rồi.
Mọi người cùng dùng cơm tối sao đó trở về phòng nghỉ ngơi cho chuyến hành trình ngày mai.
"A em để quên đồ ở phòng ăn rồi, để em xuống lấy" vòng tay mẹ cho lúc nãy vì cản Pikachu và Zeref bỏ thêm sốt cà chua mà làm dơ tay nên cậu cởi ra cho thuận tiện. Nhưng đã quên đem lên.
"Em không chờ Zeref đi cùng sao" Zeref đang đi tắm, thấy cậu đi một mình Takeshi liền bảo.
"Phải, đợi anh Zeref đi Satoshi" Kadumi cũng thấy thế.
"Không sao, chỉ đến nhà ăn thôi, mọi người báo với Zeref dùm em" Satoshi nói, mở cửa ra ngoài.
Cậu thật bất cẩn mà, Satoshi vừa đi vừa nghĩ. Khi cậu đến nhà ăn thì chỉ còn một ít người. Đi đến bàn ăn lúc nãy thì không thấy vòng tay đâu.
Đâu rồi , cậu tìm xung quanh nhưng chẳng thấy.
"Em đang tìm một chiếc vòng sao, lúc nãy có người cất đây là địa chỉ liên lạc họ nhờ chị đưa em" Cô Joy đi đến nói với cậu.
"Em cảm ơn chị , chị Joy"
Nhận lấy số điện thoại, cậu đến máy để liên hệ.
Chỉ một lát , chưa quá hai phút , Satoshi đã một mình đi khỏi trung tâm Pokemon. Cậu quên là các Pokemon của cậu vẫn để lại phòng.
...........................................
"Tôi đến rồi, mau trả đồ lại cho tôi , các người là ai" lúc nãy khi cậu gọi điện chỉ có lời nhắn, bảo cậu đến địa chỉ này. Không nghĩ nhiều liền đến đây.
"Đến rồi sao nhóc con, nếu ngươi đã thành tâm muốn biết....."
Team Rocket sao chúng lại lấy đồ của cậu.
"Mau trả lại cho tôi"
"Muốn cái này sao, đâu dễ vậy." Kojiro cầm chiếc vòng nói.
"Đúng vậy" Nyasu nói.
" Arbok mau ra đây " Musashi gọi Pokemon ra. " Phun kim độc"
" Matadogas ra đây" " Khói Độc"
"Các người" Satoshi đưa tay lấy Pokeball nhưng không có.
"Khụ....khụ...khụ" Cậu chỉ có thể chạy.
"Mau đuổi theo" Team Rocket chính là muốn trả thù cho ông chủ của bọn họ.
"Sao các bạn lại giúp cho kẻ xấu" dùng ma lực để liên hệ với Pokemon của Team Rocket.
"Xin lỗi" cả hai Pokemon hồi âm cho cậu. Chúng cũng là bất đắt dĩ. Pokemon thì chỉ có thể nghe lệnh chủ nhân dù chúng không muốn tấn công đứa nhỏ này.
"Đường cùng rồi nhóc con"
Satoshi bị đẩy đến một vách đá tuyết. Sao lại.
"Arbok, kim độc"
"Aaaaaa" không còn đường để né nên bị trúng chiêu. Chẳng lẽ hôm nay không thoát được sao. Chính là cậu không muốn , vì trúng độc của Arbok không đứng vững liền rơi xuống vách đá tuyết.
"Thằng nhóc đó rơi xuống rồi" Nyasu nói.
"Thứ này cũng không cần" Kojiro vứt chiếc vòng tay.
..................................
"Satoshiiiii" Kasumi và Takeshi đi tìm, vì ban đêm nên không mấy dễ đi. Satoshi đi đã rất lâu sợ cậu gặp chuyện nên họ đi tìm.
"Lizardon cậu tìm được rồi sao"
Kasumi gặp Lizardon liền hỏi.
"Zardonnnn" Lizardon đưa lời nhấn của Zeref cho họ.
"Zeref bảo là cậu ấy tìm được rồi, vì sắp có bão tuyết nên bảo chúng ta quay lại trung tâm Pokemon" Taleshi nói.
"Vậy" Kasumi còn do dự.
"Chúng ta ở đây cũng rất nguy hiểm, hãy , Zeref đã tìm được chắc sẽ không sao đâu." Takeshi suy nghĩ, nếu đi thì cũng chỉ gặp nguy hiểm. Gây thêm gắt rối cho Zeref.
"Dạ"
...........................
"Pikapi, pikapi" Pikachu ngồi bên cạnh kêu.
"Kaiiii" kairyu cũng vậy.
"Mewtwo đang đi lấy thuốc giải , đừng lo" hiếm khi Zeref an ủi , nhưng anh cũng biết chúng nó lo lắng.
"Trở về đi Kairyu , cậu ấy sẽ không sao đâu" Zeref thu hồi Kairyu để nó ở ngoài với thời tiết này không tốt.
"Pika pikachu" Pikachu không chịu, nhưng nó đã bị Zeref thu hồi.
Nhìn đứa nhỏ nằm trong lòng, mặt không chút huyết sắc. Anh vừa giận vừa tức. Tức vì đứa nhỏ không báo với anh đã chạy đi. Giận bản thân càng nhiều hơn, nếu anh tìm ra cậu sớm hơn thì tốt biết mấy rồi.
"Sẽ không sao đâu" chẳng biết là đang trấn an cậu hay tự thuyết phục bản thân.
Vèo....vèo...
Mewtwo bày vào, trên tay nó là thuốc trị thương.
"Cảm ơn" cho cậu uống thuốc , nói lời cảm ơn với Mewtwo.
"Trở về đi Mewtwo" Zeref thu hồi Mewtwo. Nơi này không tốt cho đứa nhỏ, anh muốn đưa cậu đến không gian. " Tôi sẽ lo cho em ấy." Hứa với Mewtwo trước khi anh thu hồi nó.
Bế đứa nhỏ trên tay, dùng ma thuật để đến không gian. Bên trong không gian vẫn như vậy, như lúc họ rời đi. Lần này , Zeref đi đến căn nhà tranh ở trên ngọn đồi.
Đem cậu để lên giường, bản thân cũng ngồi đó. Thuốc giải rất nhanh có tác dụng, không mấy lấu có thể tỉnh lại rồi. Chỉ là đứa nhỏ này yếu hơn người bình thường nên đến giờ vẫn chưa tỉnh lại.
"Chỉ vì một chiếc vòng mà để bản thân gặp nguy hiểm như vậy sao" Zeref nói với cậu. Nó quan trọng hơn an nguy cỉa cậu sao.
"Ừm" tiếng kêu nhỏ phát ra. Zeref lặp tức xem cậu. "Tỉnh"
" Zeref, sao em lại ở đây" cậu bị rơi xuống mà.
Đỡ cậu ngồi vậy để thoải mái hơn." Em đi lâu quá nên tôi đi tìm, phát hiện em bị rơi xuống vách đá, nên đưa em đến đây"
"Xin lỗi , làm anh lo lắng rồi." Lần này cậu đúng là may mắn, nếu Zeref không đi tìm có lẽ cậu không thể tỉnh dậy rồi.
"Tôi không cần xin lỗi" đứa nhỏ này ngoài xin lỗi còn biết làm gì. Lúc nào cũng để bản thân nguy hiểm.
Satoshi nhìn Zeref đang tức giận , lần này là cậu không đúng, nhưng sao anh ấy lại tức đến vậy.
"Tôi không đủ để tin tưởng sao. " Zeref hỏi cậu. Cậu không thể nhờ anh giúp sao, sao lại tự đi một mình như vậy.
"Em....em xin lỗi" lần đầu tiên cậu thấy Zeref như vậy.
"Tôi chỉ hi vọng em sẽ tìm đến tôi đầu tiên có được không" nhìn nhóc như vậy anh cũng đau lòng.
"Có thể sao" cậu không biết, cậu không biết nếu dựa vào anh, có một ngày anh bỏ cậu thì lúc đó cậu phải làm sao. Cậu là người không dễ vượt qua biến cố, nó khiến cậu sợ trước sự quan tâm của người khác một cách quá nhiều.
"Em nghe rõ đây, tôi ở thế giới này chỉ nhận thức mỗi em, tôi tồn tại cũng vì em, dù cả thế giới này có chống lại em thì tôi cũng sẽ không bỏ rơi em. Tin tưởng tôi một lần thôi có được không." Anh muốn có được lòng tin của câu.
"Được" cậu im lặng lâu đến mức Zeref còn tưởng cậu không đồng ý. Nhưng cậu không làm anh thất vọng.
"Tôi chính là chờ điều đó" ôm cậu vào lòng, muốn cậu cảm nhận sự quan tâm của anh, nó là sự thật không phải giả dối.
"Cảm ơn Zeref" cậu nói nhỏ. Có một người quan tâm như vậy thật tốt.
Như vậy có tính đứa nhỏ đã tạm chấp nhận anh rồi không. Nhưng mà để chinh phục thì vẫn còn dài lắm.
.................................