Cho nên thất vọng nhiều lần, đến lúc cô chuẩn bị từ bỏ thì tận thế tời.

Mười mấy năm ngoại trừ lạnh lùng thì cô không thể học thêm cái gì khác.

Vì bạn không biết khi nào người khác sẽ bỏ rơi bạn có vì mạng sống của mình không.Kết quả vẫn xảy ra.La Tiếu về nhà, khóa kỹ cửa lớn rồi mới vào trong nhà.

Cô cũng không muốn đang ăn cơm thì có người bất ngờ tiến tới quấy rầy.

Nếu như bị người chứng kiến cô ăn đồ tốt thì sau này sợ là không thể sống yên ổn trong thôn.

Người bình thường có một loại tâm lý không muốn người khác sống tốt.

Cho nên cô không muốn bản thân tự nhiên kiếm chuyện thì tốt hơn.Gắp một cái sủi cảo, thật là thơm.

Tuy nhiên vẫn thiếu đồ gia vị nhưng đây là thực phẩm từ thiên nhiên.

La Tiếu ăn toàn bộ hơn hai mươi cái sủi cảo.

Cô no căng bụng.Cô mở lồng hấp rồi nấu số sủi cảo còn dư lại.

Cô vớt ra rồi trực tiếp dùng ý niệm ném vào kho hàng trong không gian.

Khi nào muốn ăn thì lấy trong lồng hấp ra.Cho mình gạt một chén súp sủi cảo.

Sau đó mới dọn dẹp nhà bếp.Ngồi trong sân vừa uống súp sủi cảo vừa nghĩ đến chuyện xảy ra trong hôm nay.

Cô nghĩ phải hoãn lại chuyện mua nhà một chút.

Dù sao thời gian mình tới thôn không lâu, vẫn là chờ quyết định việc đi học xong rồi lại nói tiếp.Chờ mùa xuân qua, việc đi học cũng làm tốt.

Cô sẽ khiến cho đại đội trưởng đồng ý cho mình đi ra ngoài, lúc đi sẽ nói là tìm ba mẹ.

Bản thân cô muốn cho Cao Tố Hoa khẩn trương một chút.Thật ra Cao Tố Hoa cũng không biết cha mẹ ruột của nguyên chủ là người ở đâu.

Bà ta chỉ biết lúc đó sản phụ sau khi sinh thì hôn mê bất tỉnh nên phải chuyển viện để điều trị.

Lúc ấy gia đình của người đó vội vàng xử lý thủ tục chuyển viện và tìm xe đón đi.Trong phòng chỉ còn lại có một người bạn ở lại chăm sóc vợ, Cao Tố Hoa thừa dịp người nọ đi WC nên mới tráo đổi hai đứa nhỏ.Cao Tố Hoa là người có năng lực.

Bà ta vì tiết kiệm thời gian nên trực tiếp lấy quần áo trẻ con trong bao của sản phụ kia rồi mặc cho con gái của mình.

Sau đó thì tráo đổi đứa nhỏ.Khả năng đây là ý trời.

Cha mẹ nguyên chủ mua cho nguyên chủ mấy bộ quần áo nhỏ đều có một màu sắc và hoa văn.

Cho nên lúc đó vì vô cùng lo lắng nên không có ai chú ý tới đứa nhỏ trong tã lót không phải là nguyên chủ.Nhưng La Tiếu không thể tha thứ cho bọn họ vì họ không quan tâm nhiều đến đứa nhỏ này.

Cô không tin hai đứa nhỏ có thể lớn lên giống nhau.

Con gái của Cao Tố Hoa là sinh non.Ở nông thôn không ăn đồ tốt nên trẻ con khẳng định cũng yếu ớt.

Nếu họ dùng chút dụng tâm thì không có khả năng không phát hiện ra.

Tính mạng của nguyên chủ cũng không bị ném đi.

Cho nên La Tiếu không tính toán nhận lại họ.Tuy rằng đứa nhỏ kia vô tội nhưng cô sẽ không để cho đứa con gái chiếm thân phận của nguyên chủ sống tốt.

Đây là chuyện duy nhất La Tiếu có thể vì nguyên chủ làm.Mấy ngày nay, cơ thể mình không có vấn đề.

Cho nên kế tiếp cô muốn nghĩ biện pháp khiến cho không gian của mình phong phú hơn một chút.

Cô đi dạo trên núi để xem có thể tìm chút gà rừng, thỏ hoang với các loại động vật nhỏ nuôi trong không gian.La Tiếu chịu không được việc không có thịt để ăn.

Cô giương mắt nhìn Núi Thanh Sơn.

Trong lúc nghỉ ngơi, cô đang suy nghĩ có nên tiến vào núi sâu không?Dù sao cô có không gian, bản lĩnh kiếp trước cũng đã khôi phục không ít.

Chỉ tiếc dị năng vẫn luôn không có được tăng lên.Nhà họ Triệu trong thôn, Triệu Phổ Lâm tóm Triệu Tiểu Mai từ bên ngoài về.

Ông ta đánh cho một trận, còn bắt ngày mai cô ta phải xin lỗi La Tiếu trước mặt các thành viên trong xã.Lúc đầu Triệu Tiểu Mai còn không muốn, nhưng mà Triệu Phổ Lâm nói đây là ý của đại đội trưởng.

Ông muốn lấy cô ta ra làm điển hình cho việc giết gà dọa khỉ, cảnh cáo nhóm công xã không được làm việc trái pháp luật.

Nghe nói ý của đại đội trưởng là do chủ nhiệm Đỗ của công xã ban hành..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play