------
Giờ tôi Lâm Tú Anh..con dâu Từ Gia :))
------
Từ ngày tôi về làm dâu nhà người ta mẹ Uyển Như cũng không hỏi han thăm gì hết còn nữa Tập đoàn Lâm Khang cũng xa sút ngày càng trầm trọng..mọi cổ phần đều đổ ập vào tập đoàn của Từ Gia..
Mẹ đề nghị tôi phải chuyển toàn bộ tài sản sang cho dượng Lâm Khải..mãi nhưng tôi không chịu...có hôm giận quá không biết lấy roi điện từ đâu ra quất liên tiếp vào người tôi..lâu lắm mới bình phục được.căn nhà do tôi đứng tên mà mỗi lần tôi về đó tôi giống như người làm vậy..
Có hôm tôi tình cờ đi ngang phòng mẹ và dượng..họ nói chuyện với nhau..họ chỉ xem tôi là con rối kiếm tiền..giờ tất cả tài sản của bố tôi đều giao cho tôi..mẹ sẽ bắt tôi trả ơn bằng cách chuyển nhượng tài sản cho dượng...
Tôi còn nghe thấy bí mật động trời..đêm đó không phải bố tôi bị lên cơn đau tim mà chết..là mẹ và dượng đã cho bố uống thuốc.vậy ra..mẹ tôi là người đã giết bố tôi..còn luôn mở miệng nói thương bố tôi..lại còn cưng chiều tôi..muốn gì được đấy..thì ra họ chỉ vì thân thế của tôi..
Phía gia đình chồng..từ khi lấy tôi về Hiểu Lâm đổ đốn ghen tuông..chuyện ở nhà vệ sinh cứ liên tiếp nói lại rồi còn đánh đập tôi..nói tôi lẳng lơ nọ kia..bố mẹ chồng cũng chẳng can dự gì..cứ để mặc cho Hiểu Lâm hành hạ tôi..tôi được gả và Từ Gia chẳng khác nào đi xin làm hầu.
Suốt ngày chỉ quay quanh nhà cửa bếp núc.mỗi lần nhậu nhẹt uống đến say bí tỉ về là Hiểu Lâm lại tôi ra làm vật chút giận.Trên người tôi lúc nào cũng chi chít vết bầm tím..
Họ cũng cấm tôi và Thiên Di qua lại.Minh Vũ tôi càng không dám.có lần chỉ vô tình gặp Minh Vũ thôi mà nguyên một buổi sáng tôi phải chịu cơn thịnh nộ của Hiểu Lâm..roi da.gậy.roi điện..anh ta đánh tôi không thương tiếc..kể từ đó tôi cũng không dám ra khỏi nhà.
Bỗng chốc cuộc sống của tôi chở nên mù mịt..trách sao bố lại nhắc tôi cẩn thận với mẹ..thì ra mẹ hết lòng yêu thương tôi ngần ấy năm chỉ để đợi ngày tờ di chúc đó được công khai..
Hôm nay Hiểu Lâm đi công tác về..
Nghe tiếng xe tôi liền vội vã ra mở cửa.
Vừa bước chân vào đến cửa
''Chatzzz''
Hiểu Lâm không lí do gì ngang nhiên tát thẳng vào mặt tôi...anh ta rất thường như vậy..kìm nén cơn giận trong lòng..tôi lủi hủi cởi áo rồi sách túi của Hiểu Lâm lên phòng cất..
Từ những điều đó..tôi bắt đầu lén lút tìm tòi về tập đoàn TK của Từ Gia...một số mối làm ăn lớn ở nước ngoài họ đã gộp một chút cổ phần để đẩy mạnh độ phát triển của công ti..Tập đoàn TK cũng đang làm ăn rất thuận lợi.bỗng chốc từ từ chậm rãi xuống dốc..
Hôm nay không biết sao Hiểu Lâm nổi hứng đòi đi Siêu Thị..thế là tôi phải thuận theo..
Đến Siêu Thị...đang chốn đông người tự nhiên Hiểu Lâm tát mạnh vào mặt tôi..Tôi đần cả mặt..mặt đỏ bừng vì xấu hổ.
-''Hiểu Lâm?''
-''Tôi cho cô mở mồm chưa?''
Rồi cậu ta lại giáng vào mặt tôi mấy cái tát nữa..Tôi chỉ biết im lặng để cho anh ta đánh..
Bỗng Anh ta vung tay rất mạnh..lần này có vẻ như anh ta dùng gần hết sức lực..mọi thức sung quanh bắt đầu quay..đâu tôi váng kinh khủng..mắt mờ đi.
(tớ: mấy ngày rồi chưa ăn mà >< thương bà quá ><)
-''Mày bỏ tay ra''
Hiểu Lâm quát lên...tôi mơ hồ nhìn lên..Là Nhật Thiên..anh ấy làm gì ở đây..
Nhật Thiên nghiến răng hẩy mạnh tay Hiểu Lâm ra..
-''Mày có quyền gì...tao đang dạy dỗ vợ tao''
-''Trước mặt bao nhiêu người?''
-''Như vậy nó mới mở mắt..có chồng rồi mà còn tình tứ..hẹn hò ôm ấp người đàn ông khác.''
-''Không...Không có''
Nước mắt tôi dàn dụa chảy ra..lắc đầu nhìn Nhật Thiên..không biết sao tôi lại nhìn anh nữa..
-''Cô còn cãi.''
Hiểu Lâm tiến dơ tay toan đánh vào mặt tôi thì bị Nhật Thiên dữ lại...mặt anh bây giờ trông rất giận dữ..rồi hai người đánh nhau.giữa đường giữa trợ như vậy ư :(
-''Dừng lại..dừng lại..không được đánh''
Tôi ra sức ngăn cản..
Cuối cùng thì họ cũng bỏ nhau ra.
-''Theo tôi về!'' Hiểu Lâm hằn dọng siết chặt cổ tay tôi
Nhật Thiên không nói gì chỉ cầm lấy cổ tay tôi.
Thật sự bây giờ tôi muốn theo anh lắm..muốn theo anh rời khỏi cái tên hèn hạ kia.nhưng thế không được..tôi giờ đã là phụ nữ có chồng.
Quay sang cười âu yếm.tôi nhẹ nhàng gỡ tay Nhật Thiên ra.
-''Tôi phải về rồi''
Rồi tôi quay đi...đầu tôi đau như búa bổ..đi được khoảng một đoạn..quay lại thì Nhật Thiên đã không còn đứng đó nữa..
Xung quanh tôi một màu đen...trời lại đổ mưa....
Tôi vô thức thả người xuống..xung quanh bao chùm một màu đen..tôi nghe thấy tiếng người gọi tên nhưng lại không trả lười được..tôi giờ đây thật sự rất mệt.
--------
-''Lâm Tú Anh mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối..đã qua đời''
-''Từ Hiểu Lâm đau khổ chia sẻ''
-''Tôi rất yêu Tú Anh mỗi ngày về nhà đều gặp mặt ôm cô ấy vào lòng..tôi yêu bờ môi.cặp mắt..tất cả mọi thứ vì cô ấy..tôi dự định là chúng tôi sẽ đi nghỉ tuần trăng mật ở Pháp nhưng vừa về đến nhà sau tuần công tác..tôi đã thấy cô ấy nằm bất động trên sàn nhà toàn thân lạnh buốt..thật sự tôi cảm thấy có lỗi..có lỗi bì đã không quan tâm đến cô ấy..cô ấy đã chịu khổ vì tôi rồi..Lâm Tú Anh..anh xin lỗi..về lại bên anh đi mà''
-''Hiểu Lâm khóc nức nở chia sẻ''
---------