Thời Sênh vừa thể hiện xong, ánh mắt quét xuống bên dưới, chi chít những Hắc Tinh Linh đã xuất hiện ở bên dưới.
Cái thứ này còn khó đối phó hơn cả xác sống, chạy vô cùng nhanh, số lượng lại nhiều như vậy, tay phế rồi cũng không thể chém hết nổi!
Người đàn ông còn đang trợn mắt á khẩu thì Thời Sênh đã chạy trở lại, chớp mắt đã biến mất ở khúc ngoặt.
Người đàn ông: “…” Đâu có tình huống tàn khốc nào đâu chứ?
Người đàn ông không dám nán lại, vội vàng ôm cô gái chạy theo lên tầng trên.
Tòa nhà này trước đây có lẽ là tòa nhà văn phòng, khắp nền nhà đều là rác.
Nngười đàn ông đuổi kịp đến nơi đã thấy bóng dáng của Thời Sênh.
Hắn ta cắn răng, ôm cô gái bước vào một căn phòng nguyên vẹn.
Đặt cô gái xuống, người đàn ông lập tức dùng những đồ vật ở trong phòng chặn cửa lại.
Tiếng động bên ngoài càng lúc càng lớn, cũng có những Hắc Tinh Linh đập cửa, thậm chí đâm thủng cửa phòng, dán mắt qua khe hở nhìn vào bên trong.
Người đàn ông tựa người vào chân tường, không hề động đậy, hô hấp cũng cố gắng nhẹ nhất có thể, sợ rằng Hắc Tinh Linh ngoài kia sẽ xông vào.
Tên Hắc Tinh Linh bên ngoài nhìn một lúc, có lẽ không nhìn thấy thức ăn nên đã chầm chậm rời đi, đuổi lên tầng trên.
Người đàn ông thở phào nhẹ nhõm.
“Rầm!”
Cửa phòng đột nhiên bị va chạm, xuất hiện một tên Hắc Tinh Linh.
Hơi thở ban nãy của người đàn ông bị nghẹn lại bên miệng.
Đúng lúc người đàn ông nghĩ rằng chắc chắn sẽ chết, phía trên lại phát ra âm thanh chói tai đó, Hắc Tinh Linh nghe được âm thanh, quay đầu nhìn ra phía bên ngoài, vài giây sau từ bỏ hắn, cứ thế chạy đi.
Sau lưng người đàn ông ướt đẫm mồ hôi, suýt chút nữa thì…
Bên ngoài không có tiếng động, chỉ có tiếng thét chói tai phía trên toàn nhà, giống như một dàn hợp xướng, khiến tai người nghe đau đớn.
Âm thanh kéo dài mãi một hồi lâu mới biến mất, đợi đến khi xung quanh trở lại yên tĩnh, người đàn ông lại đợi thêm một lúc lâu nữa mới dần dần di chuyển qua phía cửa.
Hắn ta thò đầu ra ngoài nhìn trước, còn loạn hơn cả lúc trước, nhưng không hề nhìn thấy Hắc Tinh Linh.
Hắn vốn định đưa cô gái xuống tầng dưới, dù sao vừa nãy mấy thứ đó đều chạy lên tầng trên.
Thế nhưng khi đi đến cầu thang, hắn ta đột nhiên thay đổi phương hướng, đi lên tầng trên.
Tầng trên rất yên tĩnh, không hề có bất cứ âm thanh nào, người đàn ông cẩn thận dè dặt bước lên lầu, hai tầng bên trên đều không có đồ vật gì, mãi đến tầng ba, hắn ta mới mắt đầu thấy xác của Hắc Tinh Linh.
Chi chít xác chết.
Đầy khắp một tầng.
Tầng bốn lại càng nhiều, hơn nữa trong đám xác này, hắn ta nhìn thấy cô gái ban nãy ngồi trên núi xác Hắc Tinh Linh chất đống đó, bên cạnh có một ít tinh thể
Bạn có thể tưởng tượng cảnh tượng, một cô gái nhìn có vẻ khá trẻ đang ngồi trên đống xác chết không?
Chỉ có hai từ có thể diễn tả.
Kỳ dị.
Cô đang đặt tinh thể lên trên thẻ đen, tinh thể vừa tiếp xúc với thẻ đen lập tức biến thành bột phấn, nhưng người đàn ông chý ý thấy màu của tấm thẻ càng lúc càng đen.
Tấm thẻ ban đầu mà bọn họ được nhận có màu đen nhạt, thậm chí còn có chút màu xám, tùy theo cấp độ mà thẻ đen sẽ càng ngày càng đậm màu.
Nhưng cách để thẻ đen lên cấp còn phụ thuộc vào số lần bọn họ tiến vào các thế giới cũng như số điểm tích lũy.
Cách của cô ấy lúc này…
Trước giờ hắn chưa từng nhìn thấy.
Thời Sênh cho thẻ đen ăn tinh thể, nhưng cấp độ đến sau mức LV6 liền không thể nào tiếp tục tăng cấp được nữa.
Cô lại thử cho những tấm thẻ đen khác ăn, đều là như vậy, đến sau LV6 thì bị dừng lại.
Nghĩ cũng đúng, một thế giới nếu như đều có thể làm như vậy để lên đủ cấp vậy sau này còn có gì để chơi nữa?
[Chúc mừng người chơi Dư Hạ đạt đến LV6]
Trước mặt Thời Sênh đột nhiên xuất hiện một màn hình nửa trong suốt, màn hình đó xuất hiện từ tấm thẻ đen mà cô đang cầm trong tay.
Khoa học công nghệ đen lợi hại nha!
[Gϊếŧ Dư Hạ sẽ nhận được tư cách thăng cấp trực tiếp hai lần, tích điểm 20000]
Sau câu chúc mừng đó, lập tức lại hiện lên một câu.
Thời Sênh: “…” Lật bàn! Tại sao gϊếŧ ông đây lại có thể trực tiếp lên cấp chứ?
“Lên cấp quá nhanh sẽ bị gạch bỏ.
” Từ phía xa truyền đến một câu giải thích.
Thời Sênh ngẩng đầu lên nhìn, người đàn ông đang bế cô gái đứng ở cửa cầu thang, trong tay cầm tấm thẻ đen, mập mờ nhìn thấy màn hình nửa trong suốt đó.
Chết tiệt, chết tiệt!
Thông báo toàn server sao?
…
Người đàn ông tên là Bùi Tiến, cô gái tên là Miêu Miêu.
Thế giới này là thế giới thứ tư mà người đàn ông đó đi qua, thâm niên còn già hơn cả nguyên chủ.
Bùi Tiến nói với Thời Sênh, ở thế giới này nếu phát hiện một người nắm giữ tấm thẻ đen sở hữu cấp độ quá cao sẽ bị thông báo toàn server phát lệnh nhiệm vụ truy nã.
Hơn nữa mỗi một tấm thẻ đen đều có thể định vị được vị trí của cô, khoảng cách trong vòng một trăm km.
Ở thế giới thứ ba, hắn cũng nhận được nhiệm vụ như vậy, kết cục của người đó vô cùng thê thảm.
“Gϊếŧ tôi có thể trực tiếp lên cấp, sao anh không gϊếŧ tôi?” Thời Sênh hất cằm, nhìn người đàn ông đối diện.
Người đàn ông cười khổ sở, “Cô có thể gϊếŧ nhiều Hắc Tinh Linh như vậy, tôi có thể là đối thủ của cô sao?”
Hắn ta đã gặp người lợi hại nhất chỉ gϊếŧ được mười tên Hắc Tinh Linh.
Nhưng cô gái này, thở một cái đã giải quyết xong một đống thế này, hắn có điên mới đi gϊếŧ cô.
Thời Sênh cười một lúc, cúi đầu tiếp tục mân mê mấy tấm thẻ đen, chuyên tâm cho tất cả số thẻ đen lên cấp sáu.
“Sao cô lại phát hiện ra những tinh thể này có thể làm thẻ đen lên cấp?” Bùi Tiến hỏi một cách thăm dò.
Thời Sênh vừa cho thẻ đen ăn tinh thể vừa trả lời, “Buồn chán.
”
Thể loại trò chơi này, đồ vật xuất hiện không nhất định có tác dụng nhưng cũng không nhất định vô dụng.
Tất cả mọi đồ vật đều cần thử nghiệm, nếu không sao mà biết được…
“Bùm!”
Thứ trong tay Thời Sênh đột nhiên phát nổ, lực nổ không phải quá lớn, cháy khét làm mặt Thời Sênh nhuộm một màu đen thui.
… Biết ngay là chẳng có gì vui mà!
Chém bàn!
Đây là vui cái nỗi gì! Bỗng nhiên phát nổ, dọa chết bản cô nương rồi!
Thời Sênh xoa mặt, phủi sạch bụi trên cánh tay, tấm thẻ ban nãy và tinh thể đều biến mất.
Khuôn mặt Bùi Tiến cũng ngơ ngác, không hiểu tại sao lại phát nổ.
Thế nhưng tiếp theo đó hắn ta liền được chứng kiến tận mắt Thời Sênh tìm đường chết bằng cách liên tục phát sóng trực tiếp các vụ nổ thẻ.
Sau khi nổ được năm, sáu tấm thẻ Thời Sênh mới dừng lại.
Trên tay cô tổng cộng còn mười tấm thẻ đen, lẽ nào quy định của thế giới trò chơi này chỉ cho phép cô có mười tấm thẻ cấp sáu?
Con mắt Thời Sênh di chuyển, nhìn về phía Bùi Tiến, bọc lại đống tinh thể ở cạnh chân rồi từ đống xác của Hắc Tinh Linh nhảy xuống, giẫm lên những xác chết đi về phía hắn ta.
Bùi Tiến có chút sợ Thời Sênh, “Cô… cô muốn làm gì?”
“Không gϊếŧ anh.
”Thời Sênh ném túi tinh thể xuống cạnh chân Bùi Tiến, “Lên cấp.
”
Bùi Tiến: “…”
Hắn không muốn bị cả thế giới truy sát.
Thế nhưng nhìn cô gái trước mặt hắn thì có vẻ như nếu hắn không lên cấp, cô ta sẽ gϊếŧ hắn.
Cấp độ thẻ đen càng cao, kỹ năng lại càng lợi hại, ví dụ thời gian sử dụng sẽ càng tăng lên, thời gian chờ hồi phục sẽ rút ngắn.
Người khác vì muốn lên cấp mà liều sống liều chết, có ai như cô ép người khác lên cấp thế này không?
Bùi Tiến sợ Thời Sênh thật sự ra tay nên chỉ đành cầm tinh thể, học cách lên cấp của Thời Sênh, vốn dĩ hắn đã ở cấp bốn rồi, rất nhanh liền lên đến cấp năm.
Đúng lúc hắn ta do dự có nên tiếp tục nữa không thì phía trước mặt đột nhiên rơi xuống mấy tấm thẻ, “Tất cả tăng đến cấp năm.
”
Bùi Tiến: “…”Trên người cô ta rốt cuộc có bao nhiêu thẻ đen vậy? Bán buôn sao?
Từ khi nào mà thẻ đen lại có thể dễ dàng tìm đến vậy?
Bùi Tiến cảm thấy tam quan của mình đã gặp phải chấn động nghiêm trọng.