Thời Sênh về tới nhà, còn chưa kịp nói với Cố Trì một câu đã bị Trần Nguyên gọi điện mắng một trận.
“Thâm Thâm, giờ ngày nào em cũng lên top search thế này.

Em không nghĩ tới cảm nhận của chị à?” Trần Nguyên không kiềm chế được mà gào lên, thanh âm hữu khí mà vô lực.
Thời Sênh không hiểu ra sao, lại bị sao thế này?
Mỗi ngày lên top 1 tìm kiếm không phải rất tốt sao?
Mấy ngôi sao khác phải liều mạng mình mới lên được top tìm kiếm đó.
Không đúng, gần đây cô đâu có làm gì, sao lại lên top 1 được?
“Em chưa xem weibo à?” Trần Nguyên không nghe thấy Thời Sênh trả lời thì lại hỏi tiếp.
Thời Sênh mở máy tính, đăng nhập weibo.
Cô nhanh chóng quét qua từ trên xuống dưới.
Lại là chuyện xấu…
Còn là cô với Lam Thanh.
Ảnh chụp lúc cô và Lam Thanh nói chuyện ở trong góc.

Góc chụp cực kỳ quỷ dị, nhìn từ đây, hai người như đang hôn nhau vậy.
“Chị Trần…”
“Xem rồi hả?” Bên chỗ chị Trần thực ầm ĩ.

“Nói đi, sao lại thế này?”
Hiện tại cô đã gần như miễn dịch với loại chuyện này rồi.

“Đó là anh trai của em.

Lúc đó bọn em đang nói chuyện, góc chụp có vấn đề.”
“Được, chị biết rồi.

Hai người ăn cơm ở đâu?”
“Nhất Hồng Lâu.”
Trần Nguyên cúp máy luôn, để bộ phận quan hệ công chúng đi xử lý.
Thời Sênh mò tới tài khoản weibo của người phát tin, là một phóng viên, còn rất có tiếng tăm.
Nhưng ở nơi như Nhất Hồng lâu, dù là loại phóng viên nào thì cũng không có khả năng đi vào.
Cho nên, có khả năng ảnh này không phải do hắn ta chụp.
Vậy là ai đây?
Lam Thanh nhanh chóng đưa ra lời thanh minh, còn yêu cầu phóng viên kia gỡ ảnh khỏi weibo và xin lỗi Thời Sênh.
Tốc độ của Trần Nguyên cũng rất nhanh.

Cơ hồ ngay sau khi Lam Thanh tuyên bố xong, chị lập tức đăng lên ảnh chụp hai người cùng rời khỏi Nhất Hồng Lâu.
May mắn, lúc đó Lam Thanh vì cố ngăn cách Cố Trì nên Cố Trì mới không xuất hiện trên màn hình.
Phấn đen còn chưa kịp tung ra thì chuyện này đã hạ màn rồi.
Nhưng Lam Thanh lại có thêm không ít người hâm mộ.
Lam Thanh còn được tặng thêm danh hiệu Anh Trai Tốt Nhất Trung Quốc.

“Nắng gắt” chính thức ghi hình xong, Thời Sênh nhận lời mời tham gia tiệc đóng máy.

Ở bữa tiệc đóng máy này, nam nữ chính sẽ gặp lại nhau.
Thời Sênh kích động nên muốn chạy tới đây vây xem gian tình.
“Chị Lam, cảm ơn chị đã chiếu cố em.” Ôn Kiều bưng rượu đi lại kính Thời Sênh.
Hai chữ “chiếu cố” còn đặc biệt nhấn mạnh.
Thời Sênh cũng nâng ly, “Không cần cảm ơn, vì tôi cũng không có ý chiếu cố cô.”
Ôn Kiều cứng đờ người, nói như thế thì cô ta biết nói gì tiếp đây?
Cũng may, có người bên cạnh vội tới chúc rượu Thời Sênh, giải cứu Ôn Kiều đỡ xấu hổ.
Sau đó là các loại mời rượu, các loại nịnh nọt, tâng bốc nhau, cuối cùng mọi người uống đến say thì thôi.
So với tình tiết truyện cũng không khác lắm, Ôn Kiều bị mời uống không ít rượu, sau đó mơ mơ màng màng bị người ta đưa đi.
Đạo diễn và những người khác nhìn thấy nhưng cũng không ai đứng ra nói gì.
Thời Sênh thấy gò má mình hơi nóng, lấy tay phẩy phẩy, sau đó đi về phía thang máy.
“Đinh!”
Cửa thang máy mở ra.
Chân trước cô vừa bước vào, sau lưng đã nghe thấy có người gọi tên mình.
“Lam tiểu thư, xin chờ một chút.”
Thời Sênh nghiêng đầu nhìn lại, rõ ràng là trợ lý bên cạnh Tô Mộ Viễn.
Cô thu chân lại, nhìn trợ lý tiến tới.
“Xin chào, Lam tiểu thư, Tô tổng của chúng tôi muốn gặp cô một chút.” Thái độ của trợ lý tốt hơn lần gặp trước rất nhiều, nhưng ánh mắt lại đánh giá cô với một thái độ không khách khí.
“Gặp tôi?” Nam chính đại nhân muốn gì đây? Không phải là bây giờ nam chính và nữ chính lăn lên giường với nhau rồi tạo ra trẻ con sao?
“Sẽ không quấy rầy cô quá lâu.”

Thời Sênh đảo mắt một vòng, khẽ gật đầu.
Trợ lý lập tức dẫn đường, đưa Thời Sênh tới một căn phòng.
Căn phòng rất lớn, người bên trong cũng không thiếu.

Lúc Thời Sênh bước vào, toàn bộ bên trong đều yên tĩnh lại.
Tô Mộ Viễn cũng không ngồi ở đây, trợ lý dẫn cô đi tới một gian phòng phía sau.
Chờ Thời Sênh đi vào, người ở trong phòng ngoài mới lại tiếp tục thảo luận.
Phòng bên trong cũng không nhỏ, Tô Mộ Viễn ngồi ở trên ghế sô pha bằng da thật, chiếc áo vest vắt ở bên cạnh, áo sơ mi cởi hai cúc trên cùng một cách tùy ý.
“Lam tiểu thư, mời ngồi.”
Thời Sênh cũng không khách khí, trực tiếp ngồi xuống đối diện với hắn, “Không có việc gì thì không ân cần, không phải phường ăn trộm thì cũng là ăn cắp, có chuyện gì nói thẳng đi.”
Khóe miệng Tô Mộ Viễn nở nụ cười, “Lam tiểu thư quả nhiên là người thú vị.”
Thời Sênh nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh lùng, cao ngạo.”
“Lam tiểu thư có hứng thú cùng tôi làm một vụ mua bán này không?”
Người trợ lý lập tức đưa cho Thời Sênh một phần tài liệu.
Một hồi lâu, Thời Sênh mới nhận lấy.
Xem xong tài liệu, Thời Sênh liền hiểu ra, tại sao trước đây, trong thời gian ngắn như thế, Tô Mộ Viễn lại có thể đánh đổ tập đoàn Ngự Đằng, cuối cùng thu vào trong túi thành công.
Vậy mà hắn lại yên lặng không một tiếng động thu mua được nhiều cổ phần của tập đoàn Ngự Đằng như thế.
Ngoại trừ với nữ chính, nam chính đối xử với tất cả mọi người đều rất độc ác.
“Anh muốn tôi làm gì?” Thời Sênh bình tĩnh khép tài liệu lại.
Những cổ phần này đã rơi vào tay Tô Mộ Viễn, chắc chắn hắn sẽ không nhả ra, lúc này hắn lấy mấy thứ này ra chứng minh rằng hắn có dã tâm lớn hơn nữa.
Ví dụ như…

“Nắng gắt” đóng máy, bắt đầu vào giai đoạn tuyên truyền, Thời Sênh là nữ phụ nên tất nhiên phải tham gia.
Ôn Kiều thân là nữ chính, tất nhiên cũng phải có mặt.

Ngày đó, sau tiệc đóng máy, Tô Mộ Viễn đi cùng cô, vì thế chắc chắn không phát sinh quan hệ giường chiếu với nữ chính.
Lấy định luật nữ chính, hẳn là cô ta cũng không bị ai đưa lên giường.
Trong buổi truyền thông, sự thu hút của Ôn Kiều kém xa Thời Sênh.
Ôn Kiều là nữ chính, tạo hình nhân vật đã sớm được đưa ra, mà ảnh tạo hình của Thời Sênh đến giờ vẫn chưa được hé lộ.
Đoàn làm phim đang cố ý xây dựng sự bất ngờ.
“Xin hỏi Lam tiểu thư, cô đóng nhân vật nào trong phim “Nắng gắt”?” Một phóng viên không nề hà câu hỏi đã bị vô số người khác hỏi qua này, nhưng cuối cùng vẫn không nhận được đáp án.
Lễ tuyên truyền cho “Nắng gắt” chỉ có vài người, cũng không ra mắt toàn bộ, cho nên bây giờ mọi người còn chưa biết các nhân vật là do những ai diễn, ngoại trừ những người trong đoàn làm phim.
Thời Sênh hướng về micro của phóng viên kia, người phía dưới nhất thời yên tĩnh lại.
Đây là ý muốn trả lời đúng không?
“Nể phục sự nhiệt tình của các vị, tôi sẽ nói cho các vị vậy.”
Vừa đúng lúc Thời Sênh nói xong, màn hình sân khấu phía sau cô lập tức thả ra hình ảnh hóa trang của cô.
Nữ sinh anh tuấn mặc áo dạ màu đen, trong tay cầm một ống tuýp, hơi hơi nghiêng đầu, ánh mặt trời phía sau xuyên thấu qua, hai màu trắng, đen đối lập làm cho bức ảnh cực kỳ nổi bật.
Góc độ chụp là từ bên dưới làm cho cô gái có một tư thế oai hùng, hiên ngang, khí phách vô cùng.
Fan tới dự và phóng viên lập tức sôi trào.
Một diễn viên luôn đóng những vai dịu dàng lại đột nhiên thay đổi phong cách, nhập vai một cô gái có tích cách phản nghịch, còn không phải là một nhân vật được người ta yêu thích nữa.
Phản ứng của dư luận còn tốt hơn dự kiến của tổ truyền thông.
Đến lúc này, đoàn làm phim cũng tuyên bố nhân vật của Thời Sênh ở trong phim, lại còn là một tạo hình soái khí như thế khiến cho Thời Sênh phải nhận một vài ý kiến trái chiều.
Cũng có một ít fan tỏ vẻ không thích ứng nổi, nhưng Đại Đại nhà họ đẹp trai như thế, tất nhiên bọn họ vẫn nguyện ý thừa nhận rồi.
Cũng vì thế, Thời Sênh có thêm một biệt danh mới.
Nam thần!
Mấy em gái ngây thơ, đáng yêu mỗi ngày đều lên weibo của Thời Sênh kêu gào: nam thần, em muốn sinh con cho anh.
Có chết Thời Sênh cũng không nghĩ ra cái tình huống này, nhất thời sướng như lên mây.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play