Sau khi thu phục xong gia phả thì chỉ còn nghi thức cuối cùng nữa là xong.
Thời Sênh và Phượng Từ thay bộ trang phục màu đen, mấy ông lão không biết từ đâu chui ra, đi trước dẫn đường, đưa bọn họ tới một nơi giống như tế đàn.
“Gia chủ, thiếu gia Phượng Từ, mời bước lên tế đàn.” Ông lão ra hiệu cho họ bước lên.
Thời Sênh dắt tay Phượng Từ lên tế đàn, Phượng Từ nhìn hoa văn khắc dưới bàn chân, là hoa thời quang phóng to.
Vài ông lão cũng bước lên tế đàn, ngồi xếp bằng xung quanh, Thời Sênh cũng ra hiệu cho Phượng Từ ngồi xuống.
Phượng Từ không có ý kiến gì, ngoan ngoãn ngồi xuống, hắn tin tưởng cô sẽ không làm hại mình.
“Gia chủ, có thể bắt đầu chưa?” Ông lão dò hỏi Thời Sênh.
“Ừ.”
Trong lúc mấy ông lão bấm tay niệm chú, Thần Hành vội vã từ bên ngoài tiến vào: “Chủ nhân, Lam Tinh bị tấn công, tầng phòng ngự thứ nhất đã tê liệt, tầng phòng ngự thứ hai đang bị tấn công.”
Mấy ông lão liền dừng động tác.
Thời Sênh nhìn Thần Hành, nhíu mày: “Chuyện gì xảy ra?”
“Có người che chắn em, lúc bị tấn công em mới phát hiện ra.” Thần Hành vung tay nhỏ lên, trong không trung liền xuất hiện hình ảnh thực tế ảo, “Người tấn công chúng ta là hải tặc, hiện tại bên ngoài Lam Tinh toàn là người của bọn chúng.”
Hình ảnh thực tế ảo chiếu ra hình ảnh bên ngoài Lam Tinh, đủ loại tinh hạm vây quanh tinh cầu, tư thế như muốn bắn nổ tung Lam Tinh vậy.
Thời Sênh thu lại tầm mắt: “Tiếp tục đi.”
Mấy ông lão đồng thời kinh hãi, “Gia chủ?” Hải tặc đã đánh tới cửa rồi còn muốn tiếp tục ư?
“Tiếp tục.” Thời Sênh nhấn mạnh một lần nữa.
Biểu tình của mấy ông lão lập tức cứng đờ, hai mặt nhìn nhau, sao đó nhanh chóng bấm niệm thần chú, từng đoàn ánh sáng bắn ra từ tay họ, rơi xuống tế đàn, hoa văn khắc trên tế đàn như được truyền sự sống vào, cánh hoa mềm mại nở ra, vây Thời Sênh và Phượng Từ lại.
Cánh hoa khép lại, ánh sáng bốn xung quanh ảm đạm, chỉ còn một mùi hương kỳ dị.
Không gian trước mặt hắn hơi vặn vẹo, một con đường nhỏ màu trắng bạc xuất hiện trước mắt hắn, cuối còn đường nhỏ là bóng đêm, hai bên đường nở đầy hoa thời quang, mà hư không hai bên đường có vô số ánh sáng.
Hiện tại hắn đang đứng ở nơi bắt đầu con đường.
“Đây là?”
Thời Sênh nhẹ giọng giải thích: “Con đường thông tới thế giới khác, mỗi một đời gia chủ đều lựa chọn một người làm hồn khế, người này sẽ là môi giới thể của bọn họ, nói cách khác, chỉ cần môi giới thể ở đây thì cho dù đi tới thời không nào, bọn họ cũng có thể dựa vào hồn khế giả của mình để quay về, tương đương với một cái truyền tống trận có định vị.”
Thời Sênh nhìn con đường nhỏ chỉ có hai màu đen trắng, tiếp tục nói: “Mà mỗi đời gia chủ đều quá nửa lựa chọn bạn đời của mình làm môi giới thể, điều này đại biểu việc họ giao tính mạng của họ cho đối phương.”
“Vậy nếu không có môi giới thể thì sao?”
“Nếu không có môi giới thể, một khi tới thế giới khác thì sẽ rất khó quay về, hoặc là chết, hoặc bị nhốt ở dị giới.”
“Vậy trước kia làm sao em quay về được?”
“Bài học đầu tiên của bọn em là làm sao để tìm được đường trở về từ thế giới khác, em học tốt hơn một chút mà thôi.” Thời Sênh siết tay hắn, “Có thời gian em sẽ nói kỹ với anh, ra ngoài đi đã.”
Phượng Từ gật đầu, con đường nhỏ màu trắng bạc biến mất, trước mắt lại khôi phục ánh sáng ảm đạm, cánh hoa mềm mại rũ xuống, lại trở thành đường khắc cứng ngắc.
Mấy ông lão rời khỏi tế đàn, vây lấy Thần Hành nói chuyện, Thời Sênh nắm tay dẫn Phượng Từ xuống.
Vài người tản ra để chừa một vị trí cho Thời Sênh: “Đám hải tặc nào mà lại to gan như thế?”
“Là… là một đội ngũ liên hợp của mấy đám hải tặc có danh tiếng.” Thần Hành chỉ vào màn hình thực tế ảo còn chưa tắt, điểm ra mấy đồ án nổi bật.
Thời Sênh đảo mắt qua mấy tinh hạm đó, “Tra ra cái gì?”
Thần Hành lập tức thay đổi hình ảnh, “Rất nhiều quyền hạn của em bị che chắn, chỉ có thể tra ra chúng xuất phát từ tinh vực Hắc Phong ở sau tinh hệ Xích Nguyệt.
Tổng chỉ huy tên là Mạc Thác, hắn đã từng đánh nhau mấy lần với Liên minh, là một người rất lợi hại.”
Thời Sênh nhìn người hiện ra trên màn hình, mắt híp lại: “Bọn họ đã đánh tới đâu rồi?”
“Tầng phòng ngự thứ hai vừa bị công phá, hiện tại đang tấn công tầng phòng ngự thứ ba.”
Biểu tình của Thời Sênh thản nhiên, “Vẫn còn sớm, mi gấp như thế làm gì chứ?”
“Chủ nhân, quyền hạn của em bị che chắn!” Bé Loli dậm chân, nhóc có thể không vội được sao? Chuyện lớn như thế rồi!
Thời Sênh: “…”
Cô trấn định phất tay: “Được rồi, nghi thức kết thúc, các người đều tan đi, tôi đi thăm cái tên ngu si đần độn kia.”
Mọi người: “…” Gia chủ vẫn cuồng vọng trước sau như một.
Tản đi, tản đi thôi.
Mấy ông lão thực sự buông lỏng tâm tình, dù sao giờ bọn họ cũng không có quyền nói chuyện, ở chỗ này có khi còn bị ăn mắng, không bằng biến đi sớm một chút thì hơn.
“Chủ nhân, vì sao quyền hạn của em bị che chắn? Tinh hệ này còn có người giỏi hơn cả em sao?” Bé Loli bám đuôi Thời Sênh, lải nhải một đống câu hỏi.
“Mi còn nhớ rõ tên họ của mi là gì không?”
“Không nhớ, tên của em không phải do chủ nhân đặt sao?” Bé Loli tỏ ra vô tội hỏi ngược lại.
“Biến trở về đi.” Thời Sênh duỗi tay ra.
“A?” Bé Loli nhíu mày, hít hít cái mũi, “Có thể không biến không?”
Nhóc thích biến thành người hơn.
“Mi nói xem?”
Cuối cùng, bé Loli vẫn biến trở về thành máy tính bảng, rơi xuống tay Thời Sênh.
Thời Sênh click mở giao diện, bấm vài icon một bộ xương khô, một giao diện mới mở ra, bên trên có đủ loại chốt mở.
Bốn chốt mở phía trước đã sáng, Thần Hành đã mở bốn tầng phòng ngự.
Lam Tinh có mấy tuyến phòng ngự, mấy tầng đầu tiên đều được cơ giới hóa, tầng sau là trí tuệ nhân tạo và chiến đội do Trảm Long Vệ hợp lại.
Cuối cùng vẫn còn một tầng phòng ngự do Thời Sênh tự mình bố trí, muốn công phá Lam Tinh cũng không dễ dàng như thế.
Nhưng đối phương có thể phá được hai tầng phòng ngự trong thời gian ngắn như vậy thì cô cũng không thể thiếu cảnh giác được, đi xử lý bọn họ trước là tốt nhất.
…
Lúc trước Tinh Võng náo nhiệt chuyện hôn lễ của Thời Sênh thì giờ lại náo nhiệt chuyện Lam Tinh bị vây công.
Trên Tinh Võng có vài kênh phát sóng trực tiếp, từ các góc độ khác nhau mà truyền ra hình ảnh hải tặc tấn công Lam Tinh.
Tinh hạm dày đặc khiến cho người xem kinh hồn tang đảm, trước giờ bọn họ chưa từng thấy số lượng hải tặc khổng lồ như thế.
[Đám hải tặc này điên rồi sao? Lại dám đi tấn công Lam tinh…]
[Hải tặc này hình như không phải một bọn đúng không? Nhiều hải tặc như thế liên hợp lại tấn công Lam Tinh, đây là hạ quyết tâm phải đánh được Lam Tinh sao? Bọn chúng nhiều người như thế, không biết có nắm được Lam Tinh không nữa?]
[Liệu Liên minh có cắm một chân vào không? Bọn họ đã sớm muốn gϊếŧ chết vị kia rồi, giờ cũng chỉ cần châm lửa quạt gió là xong thôi mà.]
[Hải tặc chọn thời gian tấn công là hôm nay chẳng phải cố ý sao?]
[Rõ ràng là cố ý còn gì.
Bọn chúng đã có chuẩn bị mà tới, bên trên không phải đã nói rằng phá xong hai tầng phòng ngự rồi sao? Xem ra có khả năng lần này hải tặc sẽ thắng đấy…]
[Ai thắng ai thua cũng khó nói lắm.
Số lượng của hải tặc nhiều thì nhiều thật, nhưng các người đừng quên chúng đối đầu với ai? Cô ấy mà dễ đối phó như thế thì người của Liên minh đã sớm ra tay diệt trừ rồi, tôi đánh cuộc năm tinh tệ, người của Liên minh còn lâu mới dám ra mặt.]
[Đồng chí kia vòng một vòng lớn như thế, sao cuối cùng lại đổ về người của Liên minh rồi?]