“Cô có chứng cứ gì có thể chứng minh cô và Nam Cung tiên sinh vẫn còn là vợ chồng không?”
“Tưởng Tiểu Liên là kẻ thứ ba chen chân vào hôn nhân của hai người sao?”
“Tuyên Vân Chi tiểu thư có lời muốn nói với Tưởng Tiểu Liên sao?”
“Tuyên tiểu thư đến đây là để gây rối sao?”
Các câu hỏi của phóng viên không ngừng tuôn ra.
Cô chỉ cười mà không trả lời, dáng vẻ hờ hững thản nhiên chậm rãi đi về phía Nam Cung Vũ.
Lúc này, sắc mặt Nam Cung Vũ đã khó coi đến cực điểm rồi, anh ta không thể nào nghĩ tới, người phụ nữ này lại dám xuất hiện ở đây!
Sắc mặt Tưởng Tiểu Liên cũng bắt đầu trắng bệch. Vào lúc cô ta nhìn thấy Tuyên Vân Chi xuất hiện, trong lòng đã có dự cảm xấu, sắp có chuyện không tốt xảy ra.
Tuyên Vân Chi đến trước mặt hai người kia, ánh mắt từ nhìn bọn họ, cuối cùng dừng lại trên người Nam Cung Vũ, ung dung nói.
“Mọi người vừa rồi hỏi tôi nhiều vấn đề như vậy, bây giờ tôi sẽ trả lời từng cái một.”
Cô vừa dứt lời, giọng nói của Nam Cung Vũ nặng nề vang lên.
“Người đâu, đuổi cô ta ra ngoài!”
Hoàn toàn không cho cô một cơ hội nói chuyện.
Vệ sĩ ngay lập tức vây lại.
Tuyên Vân Chi giả vờ lảo đảo vài bước, giả vờ làm rơi hai quyển sổ đỏ tươi ra ngoài.
Mấy chữ trên đó viết rất rõ ràng, giấy chứng nhận kết hôn, đồng thời còn cố ý để lộ ra ảnh bên trong, không phải Tuyên Vân Chi và Nam Cung Vũ thì còn là ai vào đây?
Thứ này vừa xuất hiện, khiến cả người Tưởng Tiểu Liên cứng đờ lại, hoàn toàn không tin nổi.
Đột nhiên phía sau Tuyên Vân Chi đồng thời xuất hiện một nhóm vệ sĩ, đem cô bảo vệ chặt chẽ.
Cô thản nhiên cười, cúi người nhặt hai quyển sổ đó lên.
“Ôi, không cẩn thận làm rơi mất.”
Giấy hôn thú này có ý nghĩa gì?
Phải biết rằng, nếu hai người đã ly hôn, giấy hôn thú cũng sẽ bị thu hồi. Hiện giờ giấy hôn thú vẫn còn ở đây, minh chứng rằng, Tuyên Vân Chi và Nam Cung Vũ vẫn chưa ly hôn!
Bằng chứng rõ ràng như vậy.
Cô nhàn nhạt cười, ánh mắt híp lại, có chút giống một con mèo lười biếng, đôi mắt sâu xa nhìn sắc mặt đã đen lại của Nam Cung Vũ.
Hai bên vệ sĩ đồng thời ở trong thế giằng co, trong khoảng thời gian ngắn, không làm gì được cô.
Tuyên Vân Chi nhìn dòng chữ đỏ lại hiện lên trước mắt. Chỉ số may mắn của Nam Cung Vũ: 90.
Cô hao tổn biết bao tâm cơ mới làm giảm được 7 chỉ số, cũng không bằng hai chữ trân quý mà Tư Vân Tà thuận miệng nói ra.
Nhận ra chuyện này khiến cô có chút tức giận.
Vì vậy khi nói chuyện cũng không lưu tình, ngón tay mảnh khảnh giơ lên chỉ vào Nam Cung Vũ.
“Tại sao anh lại vì một tình nhân này mà đem Tuyên gia chúng tôi nhà tan cửa nát, còn tuyên bố với bên ngoài tôi đã mất tích? Còn không phải vì muốn cùng tiểu tình nhân của anh quang minh chính đại ở bên nhau sao? Anh không làm được, hôm nay tôi sẽ giúp anh thành toàn.” Trong khi nói, mắt cô đảo qua trên người Tưởng Tiểu Liên cười nhạt.
Lúc này sắc mặt cô ta đã tái nhợt, vô cùng khó coi.
“Cô và chồng của tôi vậy mà còn dám tổ chức lễ đính hôn rầm rộ như vậy. Chậc, đúng là kẻ thứ ba có khác, mặt dày như vậy.”
Sắc mặt Tưởng Tiểu Liên trắng bệch, cơ thể mềm nhũn lảo đảo suýt nữa té ngã.
Cô ta chưa từng nghĩ tới, sẽ có ngày mình bị người khác gọi là kẻ thứ ba. Không phải, không phải như thế, cô ta cùng Nam Cung ca ca là thật lòng yêu nhau.
Rõ ràng Tuyên Vân Chi mới là người muốn chen chân vào tình yêu của bọn họ.
Nhưng, chuyện khiến cô ta không ngờ tới là, thế mà Nam Cung ca ca vẫn chưa ly hôn với Tuyên Vân Chi.
Như vậy còn không phải đem cô ta đẩy vào thảm cảnh sao?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT