*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

4.

Trương Triết Hạn thật sự cảm thấy tính cách của Cung Tuấn rất dễ gần, là người chân thành. Hai người bàn bạc trên WeChat đã thống nhất được chiến lược ban đầu rồi.

Trương Triết Hạn chẳng hề lo lắng gì cả, toàn tâm toàn ý chuẩn bị sẵn sàng chờ đợi vào đoàn.

Phim đam cải, vốn dĩ cũng không giống với phim ngôn tình truyền thống, không cần phải luôn tạo ra một bầu không khí quan tâm chăm sóc - yêu thương chiều chuộng ngọt ngào.

Hai tên đàn ông to xác, quần chúng cũng không thích ứng kịp.

Trương Triết Hạn không muốn sức hấp dẫn đặc trưng nhiều năm của mình sẽ rơi vào tay Cung Tuấn, quay xong hai người vẫn có thể giữ mối quan hệ anh em bình thường, đừng ầm ĩ tới mức khó coi cả đời không qua lại với nhau là được rồi.

Cung Tuấn sẵn sàng phối hợp đúng là chuyện hiếm có, Trương Triết Hạn tin rằng Cung Tuấn cũng sẽ không đòi hỏi được chiều chuộng giống như các nữ chính trước đây.

Cho đến khi chính thức vào đoàn, Trương Triết Hạn mới đột nhiên phát hiện, hình như tình huống này so với quá khứ...... hơi khang khác nhỉ.

Lần này, anh mới là đối tượng được chăm sóc.

Cung Tuấn giúp anh cầm ô, lấy đồ, chuyền nước, máy điều hoà luôn hướng về phía anh.

Trương Triết Hạn thầm nghĩ, cảm giác này cũng mới mẻ quá đấy chứ.

Đến quay ngoại cảnh, bắt gặp trạm tỷ đang chụp ảnh ở đằng xa, Cung Tuấn vỗ vỗ vai Trương Triết Hạn, chỉ về phía trước nói cho anh biết, cái tay kia đặt trên vai anh mãi, chụp xong rồi cũng không buông xuống, vẻ mặt của hai người thoải mái tươi cười nhìn về cùng một hướng.

Ảnh chụp hôm ấy xuất hiện trên siêu thoại Tuấn Triết, đầy ảnh xứng đôi vừa lứa.

Trương Triết Hạn ngồi trên băng ghế nhỏ lướt Weibo, duỗi thẳng chân ra lắc lắc, Cung Tuấn giỏi thiệt ta.

Căn bản không cần anh dạy.

Hai trợ lý mỗi người cầm một chiếc ô, Cung Tuấn nhận lấy ô từ trợ lý của Trương Triết Hạn, bảo che một chiếc là đủ rồi, để hắn giữ cho. Biết Trương Triết Hạn sợ nóng, trong tay còn cầm chiếc quạt đạo cụ liên tục quạt về phía Trương Triết Hạn. Khi không thể che ô, Cung Tuấn sẽ giơ cao quạt lên che trước trán Trương Triết Hạn, cung cấp thêm cả dịch vụ "dựa cột".

Trương Triết Hạn lướt siêu thoại nhìn thấy một chùm ảnh sắp xếp vô cùng tinh tế, cảnh quay phơi nắng ngay dưới ánh mặt trời, đạo diễn kêu ngừng một lát, cả người anh nóng đến mất lực, đầu gối nhũn ra lung lay như sắp ngã...... Cung Tuấn liền giống như cây tùng cây bách, ưỡn ngực thẳng lưng, tà áo lụa lạnh lẽo phấp phới.



Thời điểm giơ tay dùng quạt che nắng cho anh, Cung Tuấn khẽ khàng nói: Anh dựa vào em nghỉ ngơi chút đi?

Cơ thể Trương Triết Hạn phản ứng còn nhanh hơn não, ngửa cổ dựa vào ngực Cung Tuấn, hít thở cho mát để nghỉ ngơi, đứng một lúc lại nghiêng người tìm tư thế thoải mái hơn, bả vai tựa vào người ta.

Cung Tuấn đưa tay hạ quạt xuống, chắn lấy gương mặt chỉ to bằng một bàn tay của Trương Triết Hạn, xoa dịu anh nói: Rướn cổ có mệt không, em chắn nắng cho anh, không ai thấy đâu.

Ơ? Lỗ tai Trương Triết Hạn nóng ran, anh nghiêng đầu sang, thái dương tựa trên ngực Cung Tuấn, hận không thể cọ cọ mặt lên lớp vải lụa mát lạnh để hạ nhiệt. Cung Tuấn vô cùng ân cần, nhấc người tiến tới một bước, giống như dùng một tay nửa đỡ lấy eo Trương Triết Hạn để anh thoải mái dựa vào.

Dựa một hồi lâu, Trương Triết Hạn dần trở nên biếng nhác, thả lỏng trọng tâm cơ thể và sức lực của mình một chút, một giây đầu tiên cảm nhận được thân hình Cung Tuấn hơi ngửa ra sau, có điều rất nhanh sau đấy Cung Tuấn đã có thể vững vàng đứng thẳng lại.

Chà, khoẻ dữ.Trương Triết Hạn nghỉ ngơi xong rồi, bờ vai cố tình đè lên người Cung Tuấn, để xem liệu Cung Tuấn có thể đỡ nổi anh không.

Cung Tuấn đột nhiên buông lỏng ngã ra sau, Trương Triết Hạn cũng nghiêng theo, sợ tới mức vội vàng xoay người giữ chặt lấy vai Cung Tuấn, hai chân Cung Tuấn hơi dang rộng, nửa người dưới vững chắc không hề lung lay, thẳng lưng khôi phục lại tư thế cũ, là cố ý trêu Trương Triết Hạn.

Ngược lại Trương Triết Hạn nhào đến, đâm sầm vào Cung Tuấn, ngực chạm ngực, hông chạm hông.......

Trương Triết Hạn cau mày, đôi mắt nai đáng thương long lanh ánh nước, cắn môi rít lên một tiếng, đau quá! Người anh em của anh vô tình đụng vào nơi nào của Cung Tuấn rồi, xương mu à, cứng thật!

"Làm sao vậy." Cung Tuấn đỡ lấy cánh tay của Trương Triết Hạn, đôi mắt đen láy thậm chí còn sâu hơn mọi khi nhìn thẳng vào đối phương, nhiệt độ chẳng hề thấp hơn ánh nắng thiêu đốt của mặt trời, "Em đâm trúng anh rồi sao?"

!!! Đâu chỉ đâm trúng, mà là đâm tôi đau luôn! Từ từ đã, đâm? Lấy cái gì đâm? Trương Triết Hạn còn chưa có nghĩ tới cái phương diện kia nữa, rốt cuộc cái độ cứng...... đang giữa ban ngày ban mặt sao có thể chào cờ được vậy!

Trương Triết Hạn nhìn vào ánh mắt ngả ngớn đào hoa thường ngày của nhân vật Lão Ôn mà Cung Tuấn sắm vai, liền biết Cung Tuấn đang trêu chọc mình, giữa đàn ông con trai với nhau nói chuyện không có kiêng kỵ gì cả, Trương Triết Hạn giật giật mí mắt, trêu ngược lại, "Cậu lấy cái gì đâm tôi! Cậu cương rồi à." Tỏ vẻ bản thân rất cứng á! Khoe khoang cái gì, sao mà dễ cương vậy được, huống chi là đối với một thằng đàn ông như anh nữa chứ!

Cung Tuấn khẽ nhướng mày, trong mắt hiện lên ý cười, chậm rãi hạ quạt xuống che lại vị trí phía dưới thắt lưng, từ góc độ mà những người ở xa không nhìn thấy, cúi đầu về phía Trương Triết Hạn, bờ môi cọ xát vào vành tai trắng nõn: "A Nhứ, có muốn sờ sờ thử không."

Hai người diễn viên chuyên nghiệp nhập vai cực nhanh, vốn chỉ là khoảng thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, vẫn chưa thoát hết vai đâu.

Lời thoại và ngữ khí ngả ngớn của Cung Tuấn, ánh mắt càng giống như một chiếc móc câu, trong một giây đã kéo Trương Triết Hạn hoà vào phim, tim đập thình thịch, tay chân luống cuống. Trương Triết Hạn đẩy Ôn Khách Hành ra, hung hăng trừng mắt với hắn, lên tiếng mắng một câu, vô sỉ hạ lưu!

Quá trình hai người lôi lôi kéo kéo nhau bị camera độ phân giải cao ghi lại hết sạch.

Trương Triết Hạn nhớ lại ký ức đấy, ngẫm đi nghĩ lại, ngày hôm ấy cứ điên điên náo náo mà trôi qua, cũng không nghiêm túc xem xét rốt cuộc đã đụng phải bộ phận nào của Cung Tuấn nữa, thiệt sự là người anh em chào cờ của Cung Tuấn á?

Chậc ~ Đôi mắt của Trương Triết Hạn hơi rũ xuống, một tia tiếc nuối loé lên, đáng ra lúc đó phải sờ chớ! Xem cho rõ để vạch trần cái miệng ba hoa của Cung Tuấn, trừ việc có chào cờ hay không ra, hiếm khi có cơ hội so đo kích cỡ, là đàn ông con trai thì đều có cái tật xấu muốn so bì to nhỏ mềm cứng ấy mà. Hơn nữa Cung Tuấn với anh là cùng chung kiểu người, đam mê tập thể hình, là nam diễn viên có dáng người cực hạng hiếm hoi trong làng giải trí. Cạnh tranh ngầm, càng thích đấu đá về hình thể.

Haizz, Trương Triết Hạn thở dài, lúc đấy là đang trong thời gian nghỉ ngơi, anh là Trương Triết Hạn, A Nhứ thẹn thùng kia có liên quan gì đến anh đâu.

Ớ? Thế Cung Tuấn đang là chính mình, đối với anh, mắc mớ gì lại cương.

Trương Triết Hạn không có thời gian suy nghĩ sâu xa, ngón tay theo phản xạ có điều kiện mà lướt màn hình, phía dưới đều là bình luận của fans, anh liền đọc thử.

[Á á á á á mịe nó cái này còn không phải là ảnh từ phim á??? Chỉ là ảnh nháy lúc nghỉ ngơi thôi?? Cung Tuấn công ghê ôn nhu ghê, che nắng cho Trương Triết Hạn, còn ôm người ta dựa vào ngực mình nghỉ ngơi nữa cơ.]

Ôm??! Ôm hồi nào! Tay của Cung Tuấn là buông thõng tự nhiên, trùng hợp đặt dưới eo anh thôi, nếu Cung Tuấn lịch sự đặt tay ra phía sau, khẳng định sẽ bị một đám người đồn thổi rằng hắn ngại tiếp xúc rồi.

[Hahahaha ánh mắt của Tuấn Tuấn hơi dê nha, cậu ta có phải đang nhìn khe ngực khiêu gợi của Tiểu Triết không đấy ~]

Ơ? Miêu tả cái quái gì vậy, khe ngực khiêu gợi? Trương Triết Hạn lướt lên xem ảnh một lần nữa, trang phục diễn của anh đa phần đều thiết kế cổ áo tương đối thấp, ngày hôm ấy áo lót mặc bên trong lại hơi chật, cho nên vòng cung nhỏ ở giữa ngực vô cùng rõ ràng.

Cơ ngực anh luyện tập nhiều năm như vậy! Có khe ngực chẳng phải rất bình thường à!!

[Vch! Dáng người của Trương Triết Hạn tuyệt ghê, trước đây sao lại không phát hiện ra là đẹp như vậy! Ngực to mông vểnh ~ Tui nhìn mà cương theo luôn! Không sai ~ Chính là con cưu vô hình của tui ấy. Mấy người đoán xem Cung Tuấn có cương hay không!]

[Khó mà không cương cho được á.]

[Không cương không phải đàn ông đích thực......]

Khụ khụ khụ khụ! Trương Triết Hạn nhìn thấy một hàng chữ "cương" đồng loạt, liền ho khằng khặc!

[Che quạt làm gì! Không nhìn thấy mặt Tiểu Triết đâu hết.]

[Hehehe, biết bà xã xấu hổ rồi, ngại ngùng vì để bọn mình nhìn thấy được Tiểu Triết dựa hẳn vào ngực ông xã để nghỉ ngơi đó.]

[Cái này là đang thẹn thùng đó hả? Nói thật nhá, tui cũng muốn nhìn thấy Cung Tuấn dựa vào ngực Triết Hạn nghỉ ngơi á ~ Là lá la!]

[Cung Tuấn muốn vùi vào ngực Trương Triết Hạn còn hơn mấy người nữa đó.] +999

Gì vậy má! Trương Triết Hạn hú hết cả hồn, đưa tay lên sờ một bên ngực của mình, nhấc ngón cái ấn lên phía trước, vừa đầy đặn rắn chắc lại đàn hồi, sờ vào rất thích! Hừ, có biết anh đây phải kiên trì nghị lực thế nào mới tập được cơ ngực như vậy không hả ~ Chắc chắn không phải là việc người bình thường có thể đạt được đâu.

"Anh đang làm gì đấy." Giọng nói trầm thấp của Cung Tuấn truyền đến.

Trương Triết Hạn kinh ngạc đứng phắc dậy, tay còn đang đặt trước ngực giữ nguyên tư thế sờ vếu đáng xấu hổ, ngón tay đang xoa ấn khẽ duỗi thẳng ra, nhìn qua giống như đang vỗ ngực cho xuôi, "Trời nóng quá, ngực- ngực tôi hơi tức."

Nói xong anh liền thực sự vuốt vuốt ngực, sau đó ngoan ngoãn bỏ tay xuống.

Ặc, Trương Triết Hạn nhìn theo tầm mắt của Cung Tuấn, dường như đang nhìn chằm chằm phía dưới cổ áo của anh.....

Trương Triết Hạn cúi đầu nhìn ngực mình, suýt chút nữa quên mất rằng hôm nay cổ áo của mình không hề sâu, uầy, thiệt là bó tay với đám fans kia rồi, trong đầu toàn là bình luận của bọn họ, cái gì ngực bự vếu to, cương với chả cứng!

Bộ ngực của một thằng đàn ông như anh, sao mà khiến cho một đám con gái "cương" được, con trai lại càng không thể.

Cung Tuấn mím môi nhịn cười, bước đến ngồi bên cạnh Trương Triết Hạn, "Ngày mai cũng đỡ, đều là cảnh đêm sẽ mát mẻ hơn chút, anh sợ nóng quá rồi."

"Ah ~ Diễn đêm nhiều muỗi." Trương Triết Hạn phàn nàn, âm điệu lơ đãng giống như đang làm nũng rất đáng yêu, nói xong còn giơ tay quạt quạt mấy cái.

"Ai bảo anh bẩm sinh da mỏng thịt mềm, da dẻ hồng hào mịn màng, còn có hương vị thơm ngọt nữa chứ." Cung Tuấn ngả người ra sau, hai chân dài mở ra, dáng ngồi tuỳ ý, lời nói lại càng điềm nhiên, "'Muỗi không cắn anh thì cắn ai."

Trương Triết Hạn nghe thấy liền nổi da gà, xoa xoa cánh tay, chịu đựng Cung Tuấn: "Này! Đừng có đem cái điệu miệng lưỡi trơn tru với mỹ nhân Nhứ nhà cậu mà dùng trên người tôi nha."

Cung Tuấn nhếch môi cười, ánh mắt lộ ra vẻ sủng nịch mà lắc lắc đầu, nhìn Trương Triết Hạn: "Anh không phải A Nhứ sao?"

Trương Triết Hạn bĩu môi, nghẹn họng. Ở khía cạnh nào đó, A Nhứ và anh thực sự rất giống nhau, anh cũng không ít lần nói với người khác, rằng mình chính là A Nhứ.

"Ầy, đúng nhỉ đúng nhỉ. Tôi biết da tôi đẹp mà, công nhận!" Trương Triết Hạn đắc ý, dù sao cũng chỉ là mấy lời khen ngợi Chu Nhứ thôi, có điều nói hơi quá rồi, "Cơ mà hương vị thơm ngọt là cái quái gì vậy, nói y như thịt heo ấy!"

Phụt! Cung Tuấn bị Trương Triết Hạn chọc cho bật cười: "Làm gì có ai tự nói mình là thịt heo chứ. Ý em là trên người anh mang theo mùi hương đặc trưng, rất thơm."

Hê hê. Trương Triết Hạn ngượng ngùng cười cười, trái tim nhỏ đập thình thịch, tuy rằng là lời thật lòng, nhưng bị một tên con trai khen mình thì cũng có hơi kì kì: "Nói cho đúng thì đấy là mùi vị thanh mát sạch sẽ. Thơm ngọt là dùng để miêu tả phụ nữ mà!"

"Em tự lý giải kịch bản đó chứ."

"Kịch bản?"

"Đúng vậy, cảnh quay ngày mai anh trúng độc Dược Nhân, em phải hôn vai anh để giúp anh hút máu độc ra ngoài." Cung Tuấn nghiêng mặt sang, nhìn thẳng vào trong đôi mắt của Trương Triết Hạn.

"Hôn?" Trương Triết Hạn ngẩn ra, lập tức cười haha đánh một cái lên đùi Cung Tuấn: "Hút máu độc mà! Sao lại bảo là hôn!"

"Được được được!" Cung Tuấn giơ tay đầu hàng, trầm giọng cười mà trêu, "Không phải hôn mà là mút, được chưa!"

Mả cha mi ~ Hai tai Trương Triết Hạn nóng hổi. Hai người đều đã có kinh nghiệm đóng rất nhiều phim, không hề thiếu cảnh thân mật, hơn nữa đều là đàn ông, cái từ mút này còn tình sắc hơn từ hôn nhiều.

Trương Triết Hạn lúc này chuyển sang dùng đến cả móng vuốt, ngón tay gắt gao bóp chặt lấy đùi Cung Tuấn.

"TRƯƠNG- TRIẾT- HẠN!" Cung Tuấn đau điếng, ngũ quan nhăn tít thành một cục, cất cao giọng đặt câu hỏi với hung thủ, "Anh véo chỗ khác có được không, anh véo ngay háng em, là sợ em không chào cờ, cương không được hay sao?"

TÔI? Tôi! Véo háng cậu hồi nào. Mặt Trương Triết Hạn nhanh chóng nóng như lửa đốt, đỏ bừng lên vì xấu hổ, liếc mắt nhìn cậu em của Cung Tuấn.

- TBC-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play