Phần sau của buổi học là thực huấn, bọn họ được đưa tới sân tập số năm của trường, trong đó có để ba bộ cơ giáp bị hỏng không còn được dùng nữa. Thầy giáo cho phép bọn họ tự phân tổ để đi ghi chép về những vấn đề khiến cơ giáp bị tổn hại cũng như việc linh kiện bị hư hao.
Đây là buổi học bình thường nên sau khi phân ra thì mỗi tổ sẽ có tầm hai mươi, ba mươi người. Với nhiệm vụ kiểm tra cơ giáp thì số lượng sinh viên sẽ dư ra, có một nửa số đó đều nhàn rỗi.
Ariel đi theo Cố Triết và Lục Tu Văn để hỏi thêm các vấn đề liên quan đến cơ giáp, khiến các bạn học cùng tổ đều tò mò đánh giá hắn.
"Nghe nói chuyên ngành Quân y không có môn học lái cơ giáp, có lẽ là thật rồi." Một bạn học nam cùng tổ bọn họ nói với hắn," Ở vị trí chân này có một ổ khóa ẩn có thể mở ra để kiểm tra được."
Cậu ta nói vậy là để biểu diễn chút trước mặt Ariel thôi, khi được Ariel quay ra cười cảm ơn thì mặt cậu ta đỏ ửng lên.
Ariel ngơ ngác nhìn kết cấu phức tạp ở trong cơ giáp," Dường như tôi không biết nó có vấn đề ở đâu thì phải."
Lại có một bạn học khác đứng phía trên giải thích:"Các cơ bắp nhân tạo của nó đã bị hư hại rất nặng, nhưng chủ yếu là ở chỗ này...."
Những người khác thấy hắn quả thật có tính cách dịu dàng, hòa đồng thì cũng ào tới nhao nhao đáp lời hắn thậm chí còn tranh nhau "hướng dẫn" Ariel nữa. Cả cái tổ học của bọn họ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ dễ dàng còn trước thời hạn được thầy đưa ra nữa.
Lục Tu Văn nhìn thấy tất cả từ đầu đến đuôi thì cảm thấy xem thế là đủ rồi, cậu ta cảm thán rằng đúng là đã mở mang được nhiều kiến thức mới về giá trị của nhan sắc.
Ariel hết sức lễ phép cảm ơn mọi người, những người khác định mời hắn đi ăn cơm trưa cùng nhưng Ariel nói:" Tôi muốn đi lái thử cơ giáp một chút, cũng chưa cần ăn trưa gấp thế."
" Vậy tôi dạy cậu nhé, tôi học ở ngành Thực chiến ban B đó." Một alpha tên là Bael trong đám kia nói.
Chuyên ngành Thực chiến chia làm năm ban từ ưu tú nhất là ban A đến thấp nhất là ban E, mỗi năm học sẽ tiến hành thực chiến để chia lại lớp, cho nên có thể nói ai qua được thực chiến để vào lớp thì đó là thực lực của họ.
" Tôi và A Triết đã có hẹn rồi, không làm phiền người khác đâu."
" Cậu ta chỉ là sinh viên của chuyên ngành Kỹ thuật thông tin, mỗi học kỳ có số lần sờ đến cơ giáp đếm trên đầu ngón tay thì làm sao dạy cậu được?" Bael tỏ vẻ khinh thường," Chúng tôi đều học ở chuyên ngành Thực chiến, ngày nào cũng luyện tập mới thành thạo hơn chứ."
Ariel cười lắc đầu:" Không cần."
Bael còn muốn nói thêm gì đó thì Cố Triết không nhịn được nói:"Mấy người chưa hiểu ý của cậu ta hả?"
Sắc mặt của Bael hơi tối lại, nhưng ở trước mặt nhiều bạn học thế này làm sao mà lùi bước được nhất là khi hắn là một alpha rất tự kiêu. Việc lùi bước so với bị đánh có lẽ còn khó chịu hơn, nên mới hùng hổ đưa chiến thư cho Cố Triết:" Một kẻ gà mờ như mày có tư cách gì mà đòi dạy người khác, nếu có bản lĩnh đến thế thì thử đánh một trận với bọn tao xem, ai thua trong trận đó thì phải cút đi!"
Không đợi Cố Triết mở miệng, Lục Tu Văn lập tức bẻ lại:" Gì mà có tư cách gì, nếu thật sự phải dùng kỹ thuật lái cơ giáp để phân cao thấp thì đám các người so với Đoạn Kỳ Sâm, liệu có được bằng một ô không?
Đoạn Kỳ Sâm học cùng năm với bọn họ, nhưng lại là thủ lĩnh của ban A đồng thời cũng ngồi luôn ghế thủ lĩnh của chuyên ngành Thực chiến. Anh ta đã sớm gia nhập đội tuyển trường và cũng là gương mặt thân quen của những giải tranh cúp hấp dẫn.
Bael bị cậu ta nói chặn một câu lại càng hung hăng buông lời khiêu khích:" Mày không dám hả, con dã thú đang bảo vệ hoa hồng kia?"
"Điều này không có ý nghĩa gì." Nụ cười trên môi Ariel nhạt dần," A Triết không cần phải chấp nhận lời khiêu chiến của anh, sự thắng bại của mấy người chẳng liên quan gì đến tôi cả."
Lục Tu Văn nghe câu này chợt nhíu mày một cái, thì lại nghe thêm được câu nữa:" Tôi chỉ muốn A Triết dạy tôi, chẳng lẽ một cuộc hẹn hò như vậy mà mấy người cũng không nghe rõ hả?"
Câu này vừa bật ra khỏi miệng, lập tức không khí trở nên yên tĩnh hẳn, tất cả mọi người đều trợn mắt nhìn vào bọn họ.
Lúc này, mặt Lục Tu Văn cũng thành mặt quỷ luôn còn Bael thì miệng há to đến nửa ngày rồi mà không ra được lời nào.
Cố Triết muốn lên tiếng cũng không biết nói thế nào. Cậu không muốn đợi thêm giây phút nào nữa, lập tức xoay người rời đi.
" Hẹn gặp lại các vị vào cuối buổi học." Ariel nói xong cũng đuổi theo bóng người đang rời đi kia.
Hai người đi thẳng đến phòng huấn luyện mô phỏng của sân số năm, Cố Triết tỏ ra không vừa ý:"Tại sao cậu lại nói như vậy?"
" Tôi chỉ không muốn để bọn họ làm anh khó xử, anh không cần phải nhận lời khiêu chiến vì tôi."
" Nhưng cậu cũng không thể nói là.....hẹn hò."
Ariel có chút mất mát nhìn anh:" Do tôi sơ ý, chỉ là sự mong đợi đơn phương của tôi mà bỏ quên cảm xúc của anh."
Thấy hắn như vậy, trong lòng Cố Triết cũng không dễ chịu chút nào, anh đành ngó mặt đi chỗ khác:" Bây giờ cứ tập luyện mô phỏng trước đã."
Ariel kéo tay anh:" Anh không cần lần nào cũng ra mặt giúp tôi như vậy, tôi sẽ bảo vệ anh, sẽ không để người khác tổn thương anh nữa."
Nếu như người khác biết hai người bọn hắn đã xác định quan hệ, chỉ sợ sẽ vụng trộm hãm hại anh, thậm chí số người muốn anh biến mất sẽ càng nhiều hơn. Nhưng Cố Triết chỉ nhìn đôi con ngươi trong trẻo của hắn chứ không nói lời nào, cuối cùng anh chỉ thở dài rồi bước vào phòng mô phỏng:" Biết rồi, đi vào đi."
Gen của Ariel ở bậc B- so với bậc A- của Cố Triết thì thấp hơn một bậc, nên hắn gặp khó khăn khi bắt đầu thao tác trên cơ giáp. Những phần việc hắn có thể làm trên cơ giáp cũng có hạn, đơn giản chỉ gồm các công việc về xác định loại hình và mấy cấp độ nhập môn cơ bản về thực chiến mà thôi.
Cố Triết chọn hình thái dùng để thăm dò trắc địa phổ biến nhất để hắn tập làm quen. Ariel cũng hỏi một số vấn đề cơ bản, nhận thức của hắn cũng không tệ nên nhanh chóng bắt tay vào thực hành. Nhưng cấp bậc gien đã hạn chế năng lực khống chế cơ giáp của hắn, rất nhiều động tác chỉ hoàn thành được khoảng 60 -70%.
Cố Triết thấy hắn loay hoay một lát vẫn không thể nào tăng được mức độ hoàn thành nhiệm vụ, bèn gọi:" Đi ăn cơm trước đi, sau đó quay lại đăng nhập vào nhân vật giả lập để thử đối chiến 3D, trò chơi đối chiến ảo không hề giới hạn cấp bậc gien sẽ giúp cậu có thể luyện tập thuần thục nhanh hơn."
" Được." Ariel thấy đồng hồ đã chỉ ba giờ hơn, nói tiếp:" Chúng ta đi ăn cơm chiều luôn đi, anh muốn ăn gì để tôi đặt đồ trước về nhà làm."
"Không cần, tôi tùy ý....." Anh thấy Ariel có ý muốn hỏi đến cùng đành bất đắc dĩ nói," Làm món cậu thích đi, tôi không để tâm nhiều đâu."
" Được, vậy ăn kẹo cà chua, thịt xào ớt và đậu hũ Ma Bà nhé."
Cố Triết sững người giây lát, mấy món đó đều là mấy món anh thích. Thi thoảng anh xem mấy video về thức ăn ngon đều xem đến mấy lần:"Cậu biết làm mấy món đó?"
" Cái đó đâu có gì khó?" Ariel cười nói,"Trước kia, trong lúc buồn chán ở nhà tôi còn học theo sách nấu được hẳn một mâm Mãn Hán toàn tịch cho một người ăn cơ."
" Không phải mâm đó có tận 108 món sao?"Cố Triết kinh ngạc hỏi tiếp," Cậu tự làm tự ăn hết hả?"
" Chỉ chọn làm mấy món phức tạp thôi." Ariel nói," Tôi không thích bánh ngọt hay mấy loại mứt, nên chỉ thử làm mấy món tôi thấy thú vị như vi cá mập nướng hành, gân hươu hầm nồi đất,..."
" Mấy món đó đến cả đầu bếp ở nhà hàng hạng sang cũng chưa chắc đã biết làm đúng không?"
" Chỉ là tôi thích nấu thôi." Ariel vừa chọn một chút nguyên liệu nấu ăn vừa tỏ vẻ tiếc nuối," Bây giờ chúng ta chỉ có thể đặt hàng từ quầy thức ăn khu A, chứ ở đây quá ít đồ, thôi đành về rồi đặt vậy."
" Không cần." Cố Triết vươn tay," Đưa máy truyền tin cho tôi."
Ariel mở giao diện trang đặt đồ rồi đưa cho anh, Cố Triết nhập vào một vài mã vào đó rồi chuyển nhập mấy hàng chữ để sửa đổi xác định vị trí rồi trả lại cho Ariel:" Bây giờ có thể đặt luôn rồi."
" Ngành của anh còn học cả cái này hả?" Ariel hỏi," Tôi cho là máy truyền tin cá nhân không thể dễ dàng điều chỉnh như vậy."
Cố Triết chỉ trả lời qua loa mấy câu lấy lệ chứ không muốn bàn sau về vấn đề này.
Trở lại phòng trọ, Ariel cầm mấy loại nguyên liệu nấu ăn đi vào bếp, song trong lòng Cố Triết có chút áy náy nên cũng muốn vào giúp hắn.
Dựa vào trình độ khoa học kỹ thuật hiện tại, có rất ít người biết bếp núc, rất nhiều khu nhà trọ không có nhà bếp, thế nên bếp trong phòng ký túc của họ là do Ariel tự mình sắp xếp, ở đó có đầy đủ dao kéo và các đồ gia vị nấu ăn được xếp chỉnh tề.
Trên tay Cố Triết đang bóc tỏi nhưng tầm mắt của anh lại đang hướng về cái thớt của Ariel. Những ngón tay trắng nõn của hắn đang cầm con dao thái, động tác linh hoạt cắt quả ớt thành mấy miếng to nhỏ cân đối. Việc cắt đậu hũ thì càng như đang đo đạc sự tinh tế chính xác vậy, từng miếng từng miếng được chia đều thành miếng bằng nhau.
Sau khi cắt xong, Ariel còn trượt con dao bé đó từ ngón cái qua ngón út rồi vòng trở lại khiến Cố Triết bỗng cảm thấy con dao trong tay hắn chỉ dùng để thái thịt thì có vẻ không hài hòa lắm.
Động tác của hắn quá trôi chảy quá nhuần nhuyễn tựa như....... một sát thủ chuyên sử dụng dao vậy.
" Có đẹp không, A Triết?" Đương nhiên động tác đó là Ariel cố ý biểu diễn cho anh nhìn.
" Cậu dùng dao thuần thục như thế, không chỉ vì để làm thức ăn chứ?"
" Dĩ nhiên là không rồi." Ariel hững hờ nói," Loài mà dao của tôi chém nhiều nhất là loài người đó."
Anh đột ngột ngẩng đầu lên nhìn Ariel chăm chú, cảm giác như đôi mắt tím sâu kia có thêm mấy phần yêu dị. Gần đây, Ariel thường xuyên khiến anh cảm thấy căng thẳng giống như đang đối mặt với một con mãnh thú sắp sửa xé rách lớp ngụy trang của mình vậy.
Thấy phản ứng đầy căng thẳng của anh, Ariel ung dung cười nói:" Đùa chút thôi, tôi học ngành Quân y mà, dĩ nhiên sẽ có rất nhiều buổi thực hành và giải phẫu phải dùng dao để hoàn thành, anh nghĩ đi đâu vậy?"
Sau khi ăn xong bữa tối đầy đủ sắc hương, theo yêu cầu lúc chiều của Cố Triết, Ariel đăng nhập vào nhân vật 3D để luyện tập điều khiển cơ giáp.
Cố Triết vừa mở máy truyền tin ra, lập tức bị chóng vì đống tin nhắn. Lúc chiều, Lục Tu Văn đã nhắn cho anh hơn chục cái tin hỏi thăm quan hệ của anh và Ariel, tin nhắn của những người khác cũng chỉ quanh vấn đề này. Tin nhắn cuối cùng của Lục Tu Văn là dặn anh lên diễn đàn của trường đọc tin.
Trực giác của Cố Triết cảm thấy chuyện không lành nhưng anh vẫn lên xem tin. Trên diễn đàn trường đã bị rà soát bình luận rồi, nhưng hầu hết các phát ngôn đều là mắng anh:
"Mẹ nó! Cố Triết là cái thứ gì, nó còn chẳng xứng xách giày cho Ariel, sao không soi mặt vào nước tiểu mà nhìn lại mình xem!"
" Hừ, tên Cố Triết đó chắc chắn là ỷ thế ép người, không phải hắn còn có danh hiệu là " Dã thú" sao. Có phải giống như công chúa bên cạnh rồng xấu không, có phải nên họp thành nhóm anh hùng đi giết rồng không?"
"Chuyên ngành Thực chiến có nhiều alpha ưu tú như thế, mắt của hoa khôi trường đúng là bị mù rồi. Cố Triết chỉ là một beta học khoa Hậu cần lại có thể chiếm được chỗ ở trong lòng hoa khôi, thật là có vận may chín ép đấy!"
" Nếu hoa khôi có tầm mắt cao vậy thì cũng tạm, nhưng sao lại chọn cái thằng bạn cùng phòng beta đó để dạy mình chứ, hắn bị mù sao, Đoạn Kỳ Sâm ở ngành Thực chiến không phải cũng có thể dạy sao?"
" Đừng nói bậy, Đoạn Kỳ Sâm là một alpha rất hoàn hảo, lại còn là quý tộc, nếu phải nói thì chắc chắn là hắn coi thường cái bình hoa kia chứ? Thông cảm,tôi nói thẳng nhé Ariel Stoke ngoài gương mặt ra thì chẳng có cái gì khác cả."
Thế là phía dưới lập tức xuất hiện những trận gió tanh mưa máu.
Mà đám người hâm mộ Đoạn Kỳ Sâm cũng trưng bảng với ý là từ chối nhận vì Ariel Stoke chỉ là một cái bình hoa không hơn, ở phía trên còn dán bao nhiêu huy chương và thành tích của Đoạn Kỳ Sâm nữa.
Đương nhiên trong đám người đó cũng có những người hâm mộ Ariel từ lâu, gặp chuyện thế này họ lập tức xóa hết ảnh chụp lén hắn đi, thậm chí chỉ một chút bị lộ vào khung hình khác cũng được cố gắng xử lý, cắt đi.
Cố Triết có chút đau đầu bởi cứ như thế, tất cả những mũi dùi kia sẽ trở lại đâm vào anh và nó còn sắc nhọn hơn những mũi dùi trong quá khứ.
Anh nhắn lại cho Lục Tu Văn:
Cố Triết:"Tôi thấy rồi."
Lục Tu Văn:" Cuối cùng cậu cũng xuất hiện."
Lục Tu Văn:" Chuyện cậu và Ariel là như thế nào? Hai người thật sự hẹn hò rồi?"
Cố Triết:" Cũng không phải."
Cố Triết có chút khó nói ra lời rằng Ariel là đơn phương theo đuổi anh, bởi đến chính anh còn cảm thấy những lời này viển vông như lên trời dù sự thật đúng là như vậy.
Lục Tu Văn:" Vậy sao cậu ta lại nói như thế?"
Cố Triết:" Tôi cũng không biết cậu ra suy nghĩ như nào nữa."
Lục Tu Văn:!!!! .
truyện ngôn tìnhLục Tu Văn:" Nam thần của tôi online rồi! Lại còn đang đối chiến với người khác!!!"
Lục Tu Văn:" Cùng đi xem không?"
Cố Triết:" Có phải là vị đại thần ẩn dật Violet mà cậu thường xuyên nhắc tới không?"
Lục Tu Văn:" Đúng!!! Anh ta đã không online hơn ba năm nay rồi, nhưng điểm tích lũy vẫn nằm trong bảng danh sách top 10, cậu có biết như thế là rất đẳng cấp không?"
Lục Tu Văn:" Trận chiến sẽ bắt đầu ngay bây giờ, đối thủ là người có điểm tích lũy đứng thứ 3 Deep! Nhanh lên, mau on đi!!!"
Cố Triết nhanh chóng đăng nhập vào nhân vật 3D, đi vào sân đấu trường. Ở đây đã sớm hết chỗ ngồi, cũng may là server khá ổn chứ không bị chèn sập.
Anh dựa vào ký hiệu để tìm được bạn tốt Lục Tu Văn, lúc này anh ta đã kích động đến điên rồi, vừa lôi Cố Triết đi vào vừa kể một tràng dài không dứt về thánh tích anh hùng năm đó của Violet.
Trên sân đấu, hai phe cơ giáp đang lựa chọn cấu trúc, một bên là Deep quen dùng hình người của cơ giáp Thự Quang với tính năng vô cùng mạnh mẽ, ở bên kia thì Violet lại lựa chọn hình thái động vật bò sát cho cơ giáp A293, hình thái này của A293 là mô phỏng theo hình thể của cá sấu đang nằm sấp trên mặt đất, nên khi so với cơ giáp hình người sẽ thấp hơn một khoảng lớn.
Hình thái động vật của cơ giáp được phát minh để phục vụ việc khai hoang và nghiên cứu ở các vì sao, rất hiệu quả khi có thể đẩy lùi các loài động vật nguy hiểm ở đó. Tuy nhiên, trong đối chiến thì hình thái này sẽ không thuận tiện bằng hình người.
" Chắc chắn là hắn cố ý lựa chọn hình thái động vật cho cơ giáp!" Lục Tu Văn phấn khích nói.
" Chắc là hắn cảm thấy cơ giáp hình người thao tác quá đơn giản nên mới tự gia tăng độ khó cho mình!"
Khi có âm thanh từ hệ thống vang lên, hai cơ giáp cùng khởi động, mà người xem cũng đồng loạt ào lên những tiếng cổ vũ đinh tai nhức óc.
Trận chiến bắt đầu rồi!