Theo như lời của Bùi Thanh Thù, quan hệ của hắn và Diệp gia, hoặc là với mẫu tử Nhị Hoàng tử vô cùng vi diệu.
Một mặt, cho dù là hắn hay là Lệ Phi và Thục Quý phi ở hậu cung, đều không dám xung đột trực tiếp với Nhị Hoàng tử hoặc Toàn Hoàng Quý phi.
Mặt khác, bọn họ đều vô cùng kiêng kị lẫn nhau, đặc biệt Toàn Hoàng Quý phi vẫn luôn cảm thấy Lệ Phi là một trở ngại rất lớn nhưng có Hoàng đế bảo vệ, tạm thời không có cách nào diệt trừ nàng.
Ngày nào còn chưa xảy ra xung đột, bọn họ vẫn phải duy trì quan hệ ở ngoài mặt với nhau.
Lúc chiêu đãi các gia tộc ở kinh thành, nhóm người Bùi Thanh Thù không thể bỏ qua Kính Bình Bá phủ, Kính Bình Bá phủ cũng tuyệt đối không thể để sót Hằng Quận vương phủ.
Thậm chí ngay cả Đại Hoàng tử, Kính Bình Bá phủ cũng mời theo lễ tiết.
Trước khi Kính Phi xảy ra chuyện, Kính Phi và Toàn Hoàng Quý phi có thể nói là như hình với bóng, quan hệ giữa Đại Hoàng tử và Nhị Hoàng tử cũng rất tốt.
Nhưng từ sau khi Kính Phi bị biếm Lãnh cung, Đại Hoàng tử và Nhị Hoàng tử đã dần xa cách.
Bởi vì không muốn việc xấu trong nhà lộ ra ngoài cho nên Hoàng đế không công khai lý do vì sao Kính Phi lại vào Lãnh cung, do đó từ trước đến nay Đại Hoàng tử vẫn luôn không rõ ràng.
Cho đến lần hồi kinh này, hắn khẩn cầu Hoàng đế, cho hắn đến Hàn Hương điện thăm Kính Phi một lần, Đại Hoàng tử mới hiểu được là đã xảy ra chuyện gì.
Thì ra mẫu phi của hắn thật sự phạm sai lầm nhưng trong đó chưa chắc không có người của Diệp gia quạt gió thêm củi.
Lúc trước Kính Phi bị ma quỷ ám ảnh, vì để báo thù cho Đại Hoàng tử, không tiếc lấy danh nghĩa của Bùi Thanh Thù, sai người hạ độc Thập tứ Hoàng tử, sau đó ý đồ vu oan Toàn Hoàng Quý phi. Kết quả cuối cùng bắt được cả người lẫn tang vật, bị Hoàng đế nhốt vào Lãnh cung.
Lẽ ra Kính Phi vốn là tự làm tự chịu nhưng đối mặt với kết quả như vậy, Kính Phi lại không cam tâm, thậm chí còn nói với Đại Hoàng tử: “Ta có hôm nay, tất cả đều do tiện nhân Toàn Phi kia làm hại!”
Nghe Kính Phi nói Đại Hoàng tử mới biết, lúc trước Toàn Hoàng Quý phi đã sớm biết kế sách của Kính Phi nhưng nàng lại không vạch trần mà thuận nước đẩy thuyền, muốn nương tay của Kính Phi diệt trừ Thập tứ Hoàng tử, sau đó lại tố giác Kính Phi.
Án tử của Kính Phi lúc trước, nhân chứng mấu chốt nhất là thúc thúc họ hàng của Triệu Hổ - Triệu Dực và mẫu thân của hắn. Trước đó Kính Phi rõ ràng đã sắp xếp tốt cho mẫu thân của Triệu Dực, theo đạo lý mà nói, năm ấy Triệu Dực rời xa mẫu thân, cơ bản không có khả năng một mình trở lại quê quán để chờ bị tóm.
Lúc ấy Kính Phi còn không hiểu nhưng ở trong Hàn Hương điện không có việc gì để làm, Kính Phi cả ngày đều ngẫm lại, đã nghĩ thông suốt từ lâu, nhất định là Toàn Hoàng Quý phi và người của Diệp gia làm!
Sau khi Đại Hoàng tử nghe xong toàn bộ chân tướng, vừa đau lòng mẫu thân hồ đồ, lại thán phục Toàn Hoàng Quý phi lòng dạ thâm sâu, thậm chí có thể nói là sợ hãi.
Hắn biết rõ, với đầu óc chỉ biết đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ của mình, tuyệt đối không đấu lại mẫu tử Hoàng Quý phi.
Cũng may Đại Hoàng tử không có dã tâm như Tam Hoàng tử, Kính Phi cũng không phải một người không biết thời thế.
Kính Phi biết rõ, với tình trạng hiện tại của nàng và Đại Hoàng tử, hắn tuyệt đối không có khả năng bước lên ngôi vị Hoàng đế.
Cho nên hiện tại Kính Phi suy xét, làm thế nào để cho nhi tử bị mất một cánh tay của mình có cuộc sống tốt nhất.
Kính Phi vừa nhìn thấy ống tay áo trống rỗng của Đại Hoàng tử, tim đau như nát vụn.
Nàng tưởng Bùi Thanh Thù vì trả thù hành vi lúc trước của nàng, cho nên mới cố ý giăng bẫy, hại Đại Hoàng tử mất đi một cánh tay.
Nhưng lúc Kính Phi nghe tin Bùi Thanh Thù dẫn quân cứu viện cho Đại Hoàng tử và Thất Hoàng tử, nàng chỉ biết im lặng.
“Mất cánh tay này là do quyết định của ta, không liên quan đến Thập nhị đệ.” Đại Hoàng tử vô cùng kiên cường nói. “Lúc ấy nếu không làm như vậy, mệnh này của nhi tử chắc chắn không thể giữ được. Cho nên mẫu phi đừng đau lòng, ngược lại phải cảm thấy nhi tử rất may mắn mới đúng. Nhờ có Thất đệ và Thập nhị đệ, nhi tử mới có thể sống trở về gặp người.
Kính Phi khóc lóc vuốt ve vai trái của Đại Hoàng tử, lại không dám đụng vào miệng vết thương của hắn, sợ hắn còn đau: “Số của nhi tử ta thật là khổ!”
Kính Phi biết thời gian của bản thân có hạn, sau khi khóc xong lập tức lau khô nước mắt, nhanh chóng đưa ra chủ ý cho Đại Hoàng tử.
“Toàn Phi trù tính ở hậu cung nhiều năm như vậy, hậu vị đối với nàng như vật trong lòng bàn tay, hơn nữa tính toán của nàng chỉ sợ không ngừng ở đây.”
Tuy rằng trước đó Toàn Hoàng Quý phi vẫn luôn nói nàng ủng hộ lập trưởng tử là Đại Hoàng tử làm Thái tử nhưng trong lòng Kính Phi biết rõ, Toàn Quý phi chỉ là cảm thấy Tam Hoàng tử còn chưa hoàn toàn rớt đài, muốn dùng con trai của nàng làm bia ngắm thay cho Nhị Hoàng tử mà thôi.
Chỉ là hiện tại Tam Hoàng tử đã chết, Đại Hoàng tử lại mất tư cách tranh đoạt, mẫu tử Toàn Phi chắc chắn sẽ không tiếp tục ẩn mình, bọn họ sẽ cố gắng tranh đoạt vị trí đó.
Đại Hoàng tử tuyệt đối không thể đứng cùng phe với bọn họ.
Bo bo giữ mình, đứng ở trung lập, bảo vệ bản thân cũng không phải không thể. Chỉ là Kính Phi không yên tâm giao vận mệnh của bản thân cho ông trời.
Nàng cho rằng thành sự tại nhân, nếu không hành động, lỡ như người có khả năng kế thừa ngôi vị Hoàng đế nhất là Nhị Hoàng tử lên làm Thái tử, Toàn Hoàng Quý phi làm Hoàng hậu thì Đại Hoàng tử có thể không còn đường sống.
Cho nên Kính Phi cho là Đại Hoàng tử nên đứng về phía mẫu tử Tứ Hoàng tử, trợ giúp Tứ Hoàng tử đoạt đích.
Hiện tại trừ Nhị Hoàng tử, Tứ Hoàng tử là người có tư cách làm Thái tử nhất.
Tuy nói hành vi trước đó của Kính Phi đắc tội mẫu tử Lệ Phi nhưng qua chuyện xảy ra ở Tứ Xuyên gần đây, Kính Phi đã hiểu, Bùi Thanh Thù cũng không bởi vì nàng mà giận chó đánh mèo với người Đại ca là Đại Hoàng tử.
Một khi đã như vậy, Đại hoàng tử có thể yên tâm trợ giúp Tứ hoàng tử.
Sau khi nghe xong kiến nghị của Kính Phi, Đại Hoàng tử cũng không đồng ý ngay mà nói sẽ về suy xét thêm.
Kính Phi cũng không ép bách.
Lúc Đại Hoàng tử nhận được thư mời của Kính Bình Bá phủ, hắn hơi do dự một chút nhưng vẫn chọn đến dự tiệc.
Trước kia Đại Hoàng tử thua ở chỗ không có tâm cơ.
Hiện tại tuy rằng hắn mất đi tư cách tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế nhưng nửa đời sau còn rất dài, hắn vẫn muốn dùng thân phận Hoàng tử tồn tại ở kinh thành.
Cho nên Đại Hoàng tử lựa chọn buộc bản thân trở nên mạnh mẽ, đối mặt với những chuyện mà hắn không muốn đối mặt.
Đại Hoàng tử và Bùi Thanh Thù lần lượt đến Kính Bình Bá phủ. Đi theo Đại Hoàng tử là hai nữ quyến, một người là Đại Hoàng tử Phi Tống thị, một người khác là Trắc phi, thoạt nhìn hơi nhỏ tuổi một chút.
Sau khi gặp nhau ở cửa Kính Bình Bá phủ, Chung thị đi theo sau Nghị Thân Vương Trắc phi tiến vào, Bùi Thanh Thù đi vào cùng Đại Hoàng tử.
Đại Hoàng tử lớn hơn Bùi Thanh Thù mười một mười hai tuổi, hơn nữa lại thường xuyên tập võ, làn da ngăm đen, trên trán còn có nhiều nếp nhăn, thoạt nhìn giống như lớn hơn Bùi Thanh Thù mười lăm mười sáu tuổi.
Tuy hai người là huynh đệ nhưng đi chung với nhau lại như hai thế hệ.
Lại nói thể chất của Bùi Thanh Thù cũng khác người, có lẽ là di truyền băng cơ ngọc cốt của Lệ Phi, Bùi Thanh Thù từ lúc sinh ra đã rất trắng, lại còn phơi nắng mà da vẫn không đen.
Dù năm trước đi Sơn Tây hay là năm nay đến Tứ Xuyên, Bùi Thanh Thù đều đã trải qua dãi nắng dầm mưa, chịu không ít đau khổ nhưng làn da hắn sau khi phơi nắng chỉ hơi đỏ một chút rồi nhanh chóng trắng trở lại.
Cũng may vóc dáng của Bùi Thanh Thù cao ráo, lông mày lại rậm mới không khiến một thân da trắng có vẻ nữ khí. Bằng không sẽ giống như đệ đệ Chung Duyệt của Chung Trắc phi, bởi vì sinh ra diện mạo vừa tuấn mỹ, da vừa trắng, vóc dáng lại không quá cao, thường thường bị người ta gọi là tiểu bạch kiểm ở sau lưng.
Nói tới Chung Duyệt, sau khi hắn thi đậu tiến sĩ, thuận lý thành chương mà tiến vào Hàn Lâm viện, cùng làm việc với Diệp gia Nhị công tử, cũng chính là chất tử của Diệp Luân. Cho nên bữa tiệc mừng thọ hôm nay, hắn cũng được mời tới.
Chung Duyệt tuổi quá nhỏ, năm nay mới mười bốn, phái tới địa phương chỉ sợ hắn không đủ sức để phục chúng, cho nên Hoàng đế đành giữ hắn lại Hàn Lâm viện, định đến ba năm sau rồi quyết định.
Bởi vì còn tuổi nhỏ đã thi đậu công danh, diện mạo lại tinh xảo xinh đẹp giống như nữ tử, rất nhiều người đều ghen ghét Chung Duyệt, nói xấu sau lưng hắn, gọi hắn là “Tiểu bạch kiểm”. Có thể thấy được thành danh quá sớm, có đôi khi cũng không phải là một chuyện tốt.
Lại nói trước khi nội loạn, Bùi Thanh Thù và Đại Hoàng tử có thể coi như không liên quan đến nhau, trước nay chưa từng đơn độc sóng vai đi cùng nhau.
Tuy nói Bùi Thanh Thù không tự mình ra trận gϊếŧ địch nhưng giao tình cùng nhau đánh trận luôn không tầm thường.
Hiện tại thái độ của Đại Hoàng tử đối với hắn đã thân thiết hơn nhiều. Hơn nữa, sau khi biết được hành động của Kính Phi, Đại Hoàng tử cảm thấy vô cùng áy náy, cho nên lúc nghỉ phép ăn tết mời Bùi Thanh Thù đến phủ của hắn uống rượu.
Bùi Thanh Thù không cần nghĩ ngợi, lập tức đồng ý.
Sau khi ngồi vào vị trí, Bùi Thanh Thù phát hiện nhóm Hoàng tử bên này trừ hắn và Đại Hoàng tử, còn có Ngũ Hoàng tử, Thất Hoàng tử và Cửu Hoàng tử cũng tới.
Bùi Thanh Thù đã biết trước là Tứ Hoàng tử sẽ không tới. Những năm gần đây, tuy rằng Tứ Hoàng tử trở nên khéo đưa đẩy một chút nhưng hắn vẫn không thích ngụy trang bản thân, những trường hợp như vậy nếu có thể không tới thì hắn sẽ không tới.
Bát Hoàng tử bởi vì chuyện của Tam Hoàng tử, gần đây vẫn luôn ru rú trong nhà, không tới cũng không có gì kỳ lạ.
Còn lão Thập nhất chính là một quái nhân, chuyện những người này thường xuyên lui tới, hắn muốn thì tham gia, không muốn thì không tham gia, ai cũng không đoán được suy nghĩ của hắn, mọi người cũng không trách.
“Kỳ lạ, tại sao lại không thấy Thập ca và Thập tam đệ?” Bùi Thanh Thù hỏi Thất Hoàng tử.
Thất Hoàng tử ngáp một cái, khinh thường nói: “Hai người đó đều vội vàng ôm đùi Diệp gia, ai biết được là đang đi ôm chân thối của người nào chứ!”
Lời của Thất Hoàng tử hơi thô nhưng về lý lại không sai, Thập Hoàng tử và Thập tam Hoàng tử thật sự đi khắp nơi lôi kéo quan hệ.
Bùi Thanh Thù cười cười không có ý kiến.
Nhị Hoàng tử vội vàng chuẩn bị tiệc mừng thọ cho ngoại tổ mẫu của hắn, Bùi Thanh Thù còn có thể hiểu. Thế nhưng hai người Thập Hoàng tử và Thập tam Hoàng tử, không màng thân phận Hoàng tử của bản thân, chạy tới Diệp gia lôi kéo làm quen người khác thì thật mất giá, khó trách Thất Hoàng tử chướng mắt bọn họ.
Lúc tiệc mừng thọ sắp bắt đầu, Nhị Hoàng tử mới dẫn theo hai đệ đệ là Thập Hoàng tử và Thập tam Hoàng tử về tới bàn dành cho Hoàng tử.
Bùi Thanh Thù nhớ rõ khi còn nhỏ, Nhị Hoàng tử rõ ràng không muốn dẫn theo lão Thập đi chơi.
Nhưng nghĩ lại cũng có thể hiểu, bây giờ đã khác xưa. Không nói đến Kính Phi bị phế, Toàn Hoàng Quý phi còn phải dùng tới Đôn Tần, tuy rằng lão Thập không có bản lĩnh gì lớn nhưng hắn làm việc vặt ở Hộ bộ, Nhị Hoàng tử cũng dùng được hắn. Vì thế hiện tại Nhị Hoàng tử dẫn theo hắn cũng không có gì lạ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT