Nông Gia Cổ Đại - Chương 31:

Edit: Trí Tín

---------------------

Có vài người không nhịn được kinh ngạc hỏi giá.

Chu lão nhị trước đó đã định ra giá tốt, loại xe nôi thường giống nhau đều một lượng bạc một chiếc, mấy chiếc hắn tỉ mỉ mài giũa thì bán hai lượng bạc. Giá này đối với nhà người bình thường mà nói có chút quý, nhưng đây là lần đầu bán ra, trong huyện nhiều kẻ có tiền, có yêu cầu thật sự, cũng sẽ không so đo nửa lượng hay là một lượng bạc.

Quả nhiên sau khi nghe Chu lão nhị báo giá xong, liền có một số người đánh trống lui quân, Chu lão nhị thấy thế nói: "Đây là bản thân ta cân nhắc nghĩ ra được, bảo đảm là chưa từng có, hơn nữa xe con này còn có thể xem như món đồ chơi cấp cho tiểu hài nhi."

Chưa từng có! Mặc kệ là ở nơi nào, bản tính đua đòi mặt mũi của con người là nhân chi thường tình, hơn nữa đồ vật thú vị như vậy, liền tính như là mua cho hài tử trong nhà một món đồ chơi cũng tốt.

Vì thế có không ít người bỏ tiền ra mua một chiếc, vẫn là mua cái loại tốt này.

Sinh ý mở ra, kế tiếp liền dễ làm hơn rất nhiều, càng về sau càng có nhiều người truyền bá, người đi lên vây xem cũng càng lúc càng nhiều, đặc biệt là có một người sau khi mua xe nôi xong, trực tiếp đem hài tử thả vào bên trong liền đẩy xe nôi đi, giọng hài tử cạc cạc cạc cười không ngừng.

Một cái quảng cáo sống như vậy lập tức làm cho đại bộ phận người động tâm tư, không đến một canh giờ, toàn bộ xe nôi mang đến đều bán xong rồi.



Người đuổi tới sau không mua được đều thất vọng hoàn toàn.

Chu lão nhị cười nói lời xin lỗi, cũng nhớ kỹ tên và địa chỉ của những người này, sau đó thu một ít tiền đặt cọc, nói trong vòng năm ngày sau khi làm tốt sẽ giao hàng đến tận nhà, thời buổi này mọi người vẫn là nói tới thành tín, hơn nữa Chu lão nhị cũng thường xuyên làm công ở trong huyện, có vài người cũng nhận biết hắn, nên không sợ mắc mưu bị lừa, những người này rất là vừa lòng, cũng có không ít người đặt làm loại cấp bậc cao kia.

Chu Di ngoan ngoãn đứng ở một bên nhìn Chu lão nhị bận việc, đối với hắn càng thêm vừa lòng, không chỉ cần mẫn, có đảm đương, đầu óc còn linh hoạt, ngay cả đặt làm cũng đều nghĩ tới.

Không đến hai canh giờ, ba mươi lượng bạc tới tay, kiến thức của Chu lão nhị tuy rằng cũng không hạn hẹp, nhưng vuốt ngân lượng trong ngực áo, vẫn nhịn không được nuốt nuốt nước miếng.

Mà hiện tại trong tay hắn còn nắm năm mươi đơn đặt hàng chiếc xe nôi. Nếu thuận lợi mà nói, ngắn ngủn mấy ngày thời gian, hắn liền có thể kiếm ra một trăm lượng bạc.

Hắn nhịn không được nhéo nhéo cánh tay của chính mình, sau khi xác nhận không phải mình đang nằm mơ, liền một tay ôm Chu Di bế lên, "Nhi tử, con thật đúng là phúc tinh của Cha."

Miệng nhỏ của Chu Di kéo ra cười đến vui vẻ.

"Ha ha, hôm nay cha kiếm được tiền, cho con đi ăn ngon."

"Con muốn ăn bánh bao thịt!" Chu Di thèm chảy nước miếng nói, mỗi ngày canh suông nước nhạt, nghĩ đến thịt mắt hắn liền hiện ra ánh sáng.

"Được, vậy thì ăn bánh bao thịt, dốc hết sức mà ăn, muốn ăn bao nhiêu liền ăn bấy nhiêu."

Phụ tử hai người tìm đến tiệm bánh bao nổi danh nhất trong huyện, ăn thả cửa, lại mua một mớ mang về cho mấy người tỷ tỷ cùng Vương Diễm.



Trên người Chu lão nhị mang theo mấy chục lượng bạc, dạo phố không yên tâm, liền chuẩn bị mang theo Chu Di đi về nhà, nào nghĩ trên đường lúc này lại truyền đến âm thanh ầm ĩ.

"Án tử của Tiền địa chủ khai thẩm, mọi người cùng đi huyện nha nhìn xem."

"Tiền địa chủ!" Vốn dĩ chuẩn bị hướng ngoài thành đi, Chu lão nhị đột nhiên dừng chân, bế Chu Di lên đi theo dòng người hướng huyện nha mà đến.

Chu Di có thể cảm giác được Chu lão nhị thật nôn nóng, thời điểm một đường theo đám người đến huyện nha, ngoài cửa lớn huyện nha đã có một đám người vây quanh, Chu lão nhị gập ghềnh chen đi vào, Chu Di được Chu lão nhị ôm trên tay cũng nhìn thấy người đang quỳ gối trên đại đường, đại khái khoản năm mươi tuổi, cả người đều là vết máu, phủ phục trên mặt đất uể oải không thôi.

"Tiền lão gia..." Chu lão nhị kinh hô một tiếng, nhìn về phía người đang quỳ gối trên công đường, trong mắt hàm chứa sự nôn nóng.

Đứng ở bên cạnh Tiền địa chủ là một người ăn mặc tơ lụa, tay cầm quạt, nhìn rõ ràng là hoàn toàn đối lập với tù nhân Tiền địa chủ.

Chu lão nhị bắt lấy một người ở bên cạnh hỏi: "Đây là có chuyện gì?"

"Đại huynh đệ ngươi không biết?" Người bị bắt lấy cũng không tức giận, lập tức thổ lộ bát quái: "Chuyện này ở Quảng An huyện của chúng ta cũng coi như là đại án chấn động một thời, đang đứng ở kia là Vương cử nhân, trong nhà có người làm quan ở kinh thành, ở trong Quảng An huyện của chúng ta chính là cái này." Nói rồi giơ ngón tay cái lên.

Edit: Trí Tín

Hết chương 31: ./

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play