Ngày hôm qua Trần Niên không chờ được người, ngày hôm sau lại tới thử vận may, nhưng chờ đến lúc cửa hàng người khác đều mở cửa đón khách cửa hàng trong góc kia vẫn như cũ không có bất cứ động tĩnh gì.
Cậu có chút thất vọng, trong lòng cũng gần như tin lời Trịnh Thâm nói, tìm kiếm một quán mỹ thực nghe nói ăn rất ngon ở phố khác, vẫy tay kêu xe taxi.
Trần Niên bên này mới vừa lên xe, Trình Hoan cũng cưỡi xe ba bánh tới, cô mở rèm cửa, dọn đèn biển hiệu ra, lại đem nguyên liệu nấu ăn trên xe dọn đến trong két sắt, bật điện, xoay người tiếp đón mấy người khách vừa mới tiến vào.
“Muốn ăn cái gì có thể tự mình chọn.”
Bởi vì ngày hôm qua Trình Hoan không tới, cửa hàng của Trịnh Thâm buốn bán tốt hơn không ít, trong lòng hắn ta còn rất cao hứng, cảm thấy có phải thật sự bị mình nói trúng rồi hay không.
Cũng đúng, làm được hương vị đồ ăn không giống nhau, ai biết bên trong có thêm chất gì hay không, nói không chừng đã bị tra xét.
Trong lòng Trịnh Thâm ác ý phỏng đoán, hy vọng nhà bên cạnh này vĩnh viễn đóng cửa mới được, tốt nhất bị nhốt lại.
Hắn ta chuẩn bị xong quầy hàng nhà mình liền nhìn chằm chằm ngoài cửa, mắt thấy sắc trời càng ngày càng tối, bên cạnh cũng không có dấu hiệu có người tới, trong lòng cao hứng khó có thể kiềm chế được, lúc hút thuốc khóe miệng đều giương lên.
“Anh ở đây làm gì?” Có khách tiến vào, Bao Trân bưng cơm rang qua, xoay người liền nhìn thấy chồng mình ăn không ngồi rồi mà lắc lư ở bên ngoài.
Trong lòng cô hơi hỏa khí, đi qua đánh một cái lên người Trịnh Thâm: “Có khách tới cũng không phục vụ!”
Trịnh Thâm chu môi: “Nhà này có phải đóng cửa hay không?”
“Không thể nào.” Bao Trân không mấy tin được: “Nhà cô ấy buôn bán tốt như vậy, sao lại không làm.”
“Phỏng chừng bỏ cái gì không thể gặp người? Đóng cửa là tốt nhất!” Trịnh Thâm hừ cười một tiếng, nhìn thấy lại có mấy người tới đây, hắn ta vứt tàn thuốc dẫm tắt, đang chuẩn bị đón khách, liền thấy mấy người kia đi sang bên cạnh.
“Nhà này đóng cửa.” Hắn ta giương giọng nói, nghĩ mấy người này khẳng định có thể bị mời chào lại đây, liền nhìn thấy bên kia Trình Hoan chạy xe ba bánh lại đây.
Dự đoán trong lòng thất bại, Trịnh Thâm trừng lớn mắt, mắt thấy mấy người khách kia không có khả năng mời chào lại đây, hắn ta nhỏ giọng mắng một câu thô tục, phun ra một ngụm đờm, hung hăng trừng mắt nhìn Trình Hoan, quay đầu quát Bao Trân: “Không làm việc ở đây nhìn cái rắm.”
Trần Niên bên kia tới một tiệm ăn vặt khác, mới vừa chọn một phần mì khô, bạn tốt liền gọi điện thoại tới.
“Lúc trước không phải cậu nói muốn quay cửa hàng xiên nướng BBQ, thế nào quay sao rồi? Nếu không hôm nay chúng ta hẹn nhau đi?” Bạn của Trần Niên ăn xiên nướng BBQ của Trình Hoan liền nhớ mãi không quên, thừa dịp hôm nay có, định hẹn Trần Niên cùng nhau đi ăn một lần nữa.
Rốt cuộc ăn xiên nướng BBQ cũng phải nhìn bầu không khí, người càng nhiều càng tốt.
Trần Niên che mặt, trong miệng trả lời: “Đi rồi, không quay được.”
“Làm sao vậy?” Người bạn nghi hoặc.
Trần Niên thở dài: “Tôi đến hai ngày cũng chưa thấy mở cửa, người khác nói cho tôi biết nhà cô ấy đóng cửa.”
Cậu sách một tiếng, hỏi người bạn: “Cửa hàng xiên nướng BBQ kia thực sự ăn ngon như cậu nói sao?”
“Chắc chắn ăn ngon! Tôi lừa cậu làm gì?” Bạn tốt không thể tiếp thu chuyện khẩu vị của mình bị nghi ngờ, gào một câu mới nghi hoặc: “Thật sự đóng cửa à?”
“Đóng cửa, tôi mới từ bên kia lại đây, hiện tại ở vành đai đường Đông, cậu có muốn tới hay không?” Trần Niên ăn miếng mì sợi, cảm thấy khẩu vị không tồi: “Mì khô nơi này ăn khá ngon.”
“Không được, tôi đi xem thử.” Bạn tốt suy nghĩ muốn ăn xiên nướng BBQ đã vài ngày, không thể tiếp thu mỹ thực ăn một lần liền không có duyên như vậy.
“Tôi đi xem bên kia một cái, nói không chừng là thay đổi mặt bằng.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT