"Anh giúp em bôi thuốc." Trầm Diệu nói xong, Úc Sanh vừa định cự tuyệt, anh liền đè hai vai cô lại, khàn khàn nói, "Đừng nhúc nhích, để anh."

Trầm Diệu ngồi trên thành bồn tắm, cánh tay dài duỗi ra liền ôm cả người Úc Sanh lên đùi mình, thân hình của anh cao lớn, dễ dàng có thể đem cả dáng người nhỏ nhắn của Úc Sanh hoàn toàn ôm vào trong ngực. Anh nhéo nhéo đầu ngón tay, khắc chế xúc động của mình, cố gắng đem toàn bộ ánh mắt của mình tập trung vào vết thương của Úc Sanh, "Anh giúp em bôi thuốc, có thể có chút đau, nhịn một chút."     

Cả người Úc Sênh đều mềm nhũn tựa vào người Trầm Diệu, không biết có phải vì anh hay không, toàn bộ tâm trí của cô đều bị hơi thở của anh hấp dẫn, trên người anh mang theo mùi bạc hà tươi mát dễ chịu, cái này khiến cho cho cô nghĩ đến kẹo bạc hà, thời điểm Úc Sanh còn chưa ý thức được, Trầm Diệu cũng đã giúp cô bôi thuốc xong.      

Rõ ràng lúc cô tự mình bôi thuốc đau muốn chết, còn cần nghe nhạc để dời đi sự chú ý của bản thân, nhưng hiện tại Trầm Diệu giúp cô bôi thuốc, quá trình thống khổ này dễ dàng trôi qua như vậy.      

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play