Địa ngục tầng năm, Băng Giá…
Sau khi xong xuống tầng bốn, Luffy đã gặp lại một số người quen ở trên đường đi.

Gồm có Buggy, Mr 1 "Kẻ sát nhân" Daz Bonez, Mr2.

Bon Clay, và Mr3.

Galdino, phần lớn đều là lính của Crocodile, thành viên của tổ chức Baroque Works.
Trên đường đi, nhờ sự giúp đỡ của những người này, Luffy đã xong xuống tầng bốn địa ngục hoả.

Kết quả, bọ họ đã đụng mặt Magellan, kẻ nắm quyền ở Impel Down.
Với trái Magellan, dù mất khá nhiều thời gian nhưng lão cũng đánh gục kẻ đột nhập Monkey D.

Luffy.

Nói đến thì trận chiến dù kéo dài nhưng không có gì huyền diệu.

Mất thời gian cũng vì Luffy cứng đầu mà thôi… Gục lại đứng lên, mấy lần như thế cũng khiến Magellan bực mình.

Cuối cùng lão dùng độc nhuộm lấy Luffy khiến hắn bất tỉnh vì trúng độc nặng…
Trong một phòng giam ở Địa ngục Băng Giá,
-Thiệt tình, chưa bao giờ thấy ai vô vọng như thằng này… Bộ chúng muốn tụi mình xác định thời gian nó chết hay sao hả mà ném nó vào đây…?
Một đám phạm nhân bị băng lạnh bao phủ ngồi lại gần nhau chăm chú nhìn một thân thể bị độc bao phủ nằm trên nền băng lạnh giá nói.

Nói đến thì tầng này cũng nhốt đám quái vật không kém quá xa tầng 6.

Dù sao, chịu cái lạnh kinh khủng đến mức một người bình thường sẽ chết nếu ở đây một giờ thì đúng làm đám phạm nhân này không bình thường.

Có thể thấy, thế giới này, kẻ mạnh không thiếu…
Tất nhiên cái tên nằm trên nền băng kia chính là Luffy.

Sau khi bị Magellan hành xác, hắn đã bị nhốt vào tầng năm.

Nơi mà cái lạnh ăn đến xương tủy.
-Hộc… Hộc… Hộc….
Luffy thở những hơi nặng nề, cả người đầm đìa máu tươi cùng chất động lổn, cố gắng đứng lên… Hắn nhớ đến lời bà già ở Đảo Phụ Nữ.

Bà già kia nói, hắn chỉ là một con kiến lao vào một cơn bão khủng khiếp mà thôi… hắn sẽ bị vùi dập, không thể làm gì, cho tới khi chạm đến con đường, đó là… cái chết.
-Không… TA KHÔNG THỂ CHẾT ĐƯỢC!!!
Luffy gầm thét cố gắng đứng lên nhưng lần nào cũng gục xuống một cách vô lực.

Mấy tên phạm nhân cùng buồn cười, lạnh lùng nhìn cố gắng của Luffy, lạnh nhạt nói.
-Không ích gì đâu… Bỏ cuộc đi.

Ngươi chẳng thể sống sót sau khi lãnh lấy bao nhiêu thuốc độc như thế đâu….

Ngươi có bị điếc không, không nghe à… Có cố mấy đi nữa cũng thế thôi…
Thấy Luffy vẫn cố gắng đứng lên, rồi gục xuống, cứ như là một trò vui của đám phạm nhân này.

Chúng vẫn ngồi đó cười trên nỗi đau của người khác.
-TA… TA SẼ KHÔNG CHẾT ĐƯỢC!! CHO ĐẾN KHI CỨU ĐƯỢC HỌ…!!!
-Hahaha… Gì? Ngươi muốn cứu ai đó? hahaa… Tự cứu mình còn chưa nổi kia mà… Bộ ngươi có bạn ở phòng giam khác hay sao? Quên ba thứ đó đi… Một khi bị nhốt ở đây, tốt nhất là chỉ nên nghĩ cho mình thôi…!!! Sẽ chẳng có ai cứu giúp ai đâu… Tự thân vận động đi..!!
Mấy tên phạm nhân nghe Yaki muốn cứu người thì cười lớn.

Bọn hắn cảm thấy tên nhóc con hải tặc tặc trên đất không khác gì một trò đùa.

Ở cái tình hình này, muốn sống đã khó, huống chi cứu người.
-Ê coi kìa, bên ngoài có tên quái nào kìa!?
Ngay đúng lúc này, một thân ảnh để trần, người đầy máu xuất hiện trước buồng giam của Luffy.
-Rơm-chan… TÔI ĐẾN CỨU CẬU Đ Y…!!! DƯỚI DANH NGHĨA TÌNH BẠN…!!!
Người đến là Mr.2 Bon Clay.

Lặn lội khắp nơi, cướp lấy chìa khoá phòng giam của Luffy, sau đó mất một thời gian dài mới đến được đây.

Nói đến sự xuất hiện của Mr2 và câu nói vừa rồi như đã tát thẳng vào mặt đám phạm nhân kia.
-Thằng quái nào thế!? Người đầy máu…! Má nó… còn không mặc áo… tên điên!?
Mấy tên cùng phòng giam của Luffy trợn trừng mắt nhìn Mr2 Bon Clay bên ngoài mà câm lặng.

Lúc này, Luffy cũng đã mất đi ý thức của mình.

Dù chưa chết nhưng hơi thở của Luffy đã có chút thoi thót, cứ như bất cứ lúc nào cũng biến mất.
-Hồi nãy đối đầu với Magellan… Tôi Xin Lỗi Vì Đã Bỏ Chạy..!!! Nhưng giờ tôi sẽ cứu cậu…
Mr2 Bon Clay mở cửa buồng giam, lôi Luffy ra khỏi nơi này… Trước khi đi hắn còn để lại chùm chìa khoá cho đám từ nhân kia nhưng có vẻ bọn chúng cũng không quá hứng thú.

Trước khi đi, Mr2 Bon Clay đã hỏi về một tù nhân tên Emporio Ivankov… Người này là một Okama chính hiệu, cực kỳ nổi tiếng.

Nhưng có vẻ như mọi thứ không được tốt lắm, Ivankov, cái tên này từng ở nơi này… chỉ là theo đám phạm nhân có vẻ người này đã chết hoặc là đã biến mất một cách quỷ dị… không ai biết người này còn sống hay đã chết…

Lúc này, cách buổi hành quyết của Ace còn 20 tiếng…
-Portgas D.

Ace… Ta lại đây để tiếp quản ngươi… để giải ngươi đến pháp trường tại Marineford!!!
Magellan đứng trước phòng giam của Yaki và Ace lạnh nhạt nói.

Hắn là ngục trưởng, nhiệm vụ hắn chính là đưa Ace đến trước của của Impel Down, sẽ có người khác áp giải Ace đến pháp trường.
-Đã đến giờ rồi sao!?
Ace lạnh lùng hỏi.

Hắn biết việc hải quân và Bố già của hắn xảy ra xung đột sẽ không thể nào tránh khỏi.

Chỉ là khi biết việc đã đến trước mắt lại vô lực ngăn cản cũng khiến hắn có chút cảm thấy bất lực…
-Ừ… Ngươi nên vinh dự được tử hình ở Marineford đấy…!? Đến Vua Hải Tặc cũng chỉ được tử hình ở quê hương của hắn mà thôi.
Magellan lạnh nhạt nói trong lúc đám lính của ông thay xích xắc cho Ace, chuẩn bị đưa hắn đi lên.
-Ace, chúng ta sẽ còn gặp lại..

Hãy nhớ những gì chúng ta nói vừa rồi… Còn thở thì vẫn còn cơ hội.
Trước khi rời đi, Yaki lên tiếng, coi như lời chào tạm biệt, cũng như lời hẹn gặp lại.
-Gặp lại sao? Hắn sẽ chết… còn ngươi kết quả cũng không kém hắn đâu… Thiên Long Nhân sau khi biết ngươi còn sống… bọn chúng đã rất tức giận… Ngươi cũng chuẩn bị đi ra pháp trường đi…
Magellan cười lạnh nói.

Đây là Impel Down, nói gặp lại là gặp lại sao… Làm gì có chuyện đó.

Địa ngục này do hắn cai quản, kẻ nào muốn làm gì thì phải thông qua hắn.
-Ồ… Vậy sao? Vậy thật là vinh dự của ta đấy… Nhớ thông báo trước cho ta nhé… À… mà thôi… Ta chắc chắn bọn chúng sẽ không có cơ hội đó đâu.
Yaki cười lạnh nhìn Magellan nói.

Đúng là đám Thiên Long Nhân và Chính Phủ thế giới sẽ bị hành động của hắn chọc giận nhưng mà… theo như tính toán thì hắn sẽ nhanh chóng rời khỏi đây.

Luffy cũng nên sắp đến rồi… Mà dù Luffy không đến, tên Thiên Long Nhân bị hắn đánh kia sẽ ngăn cản việc hắn bị tử hình.
Hôm đấy, trước khi thả tên Thiên Long Nhân kia, hắn đã để lại một món quà trong linh hồn bọn hắn.

Một ấn ký có thể khiến một bọn chúng phải đau khổ đến chết nếu hắn xảy ra vấn đề gì.

Năng lực của hắn càng lúc càng có chút thiên hướng đa dạng, chỉ là không về mặt chiến đấu nữa mà là về mặt hổ trợ.
Nhưng như thế không khiến hắn yếu đi, mà càng lúc càng trở nên mạnh mẽ vì con đường hình thành sức mạnh của hắn đã định hình.
Chỉ là không để Yaki đợi lâu, ngay khi Ace bị dẫn đi chưa được bao lâu thì phía trên truyền đến tiếng náo loạn.

Trận náo loạn này có vẻ đang hướng về phía dưới này…
-Đến rồi sao…!? Tốt lắm..

Nếu cậu đã đến thì tớ sẽ đáp lại bằng việc dùng mọi giá giúp cậu cứu lấy người anh kết nghĩa của mình.
Yaki hai mắt lóe lên sự sắc bén… nhìn chằm chằm vào nơi cầu thang hướng xuống tầng sáu.
-ACE… YAKI…..

ĐẾN CỨU CÁC ANH Đ Y…!?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play