Bàng Đại Hải ngồi ở đối diện nàng, mặt mỉm cười, khiến người ta cảm thấy như gió xuân ấm áp.
Nhưng mà nụ cười này lại khiến cho Diệp Khanh Hoan hận nghiến răng nghiến lợi.
Từ 9h sáng nói chuyện đến bây giờ, ròng rã ba giờ rồi, Bàng Đại Hải một mực nhìn trái phải mà kể chuyện, một bộ dáng không nhanh không chậm.
Giống như chính là tới uống trà kể chuyện nhà.
“Lão hồ ly này!”
Bộ dạng khó chơi, đến tâm tính bình tĩnh như Diệp Khanh Hoan đều có chút giận.
Sau lưng Lâm Hải nhìn ở trong mắt, mở miệng nói: “Bàng lão bản, thành ý của chúng ta ngài cũng thấy đấy, ngài hiện tại là cân nhắc thế nào?”
Bàng Đại Hải vuốt vuốt ly trà, không trả lời Lâm Hải, mà là nhìn về phía Diệp Khanh Hoan.
“Diệp chủ tịch, cũng đã giữa trưa mười hai giờ, các ngươi còn chưa ăn cơm phải không? Không bằng bữa trưa ta mời, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện?”
Ăn!
Ăn cụ nhà ngươi!
Bàng Đại Hải biết rõ mình rất gấp, chính là đang cố ý trì hoãn, thẳng đến ép nàng hết đường có thể đi!
Bát!
Diệp Khanh Hoan đặt ly trà xuống, một đôi mắt sáng nhìn chằm chằm Bàng Đại Hải, ánh mắt dần dần băng lạnh xuống.
“Bàng tổng, Gia Tranh là thành tâm cùng Bàng thị hợp tác, nhưng cho tới bây giờ, ta không nhìn thấy Bàng thị có một tia một thành ý nào!”
Sự kiên nhẫn của nàng đã sắp đến cực hạn!
Bàng Đại Hải im lặng cười một tiếng.
Tuy rằng Diệp Khanh Hoan là xí nghiệp số một ở Ngô thành , nhưng dù sao vẫn còn quá trẻ, tâm tính không đủ trầm ổn a...
“Diệp chủ tịch nói quá lời! Chúng ta và Gia Thành là quan hệ thượng lưu và hạ lưu, đạt thành hợp tác cũng là kỳ vọng của ta cho tới nay. Đến, đem hợp đồng cho ta.”
Hắn nhận lấy hợp đồng thư kí đưa tới, đặt vào trước mặt Diệp Khanh Hoan.
“Ngươi xem, hợp đồng chúng ta đều mang đến, làm sao có thể nói thành ý không đủ đâu?”
Diệp Khanh Hoan cầm hợp đồng lên nhìn, chân mày càng nhíu càng chặt.
“Chi phí tăng lên 30%, thiết bị phân ba đợt cung ứng, nhưng bên ta trực tiếp trả hết toàn bộ khoản phí?!”
Diệp Khanh Hoan thả hợp đồng ra cười lạnh nói: “Bàng Đại Hải, ngươi đây là đang đùa ta?”
Bàng Đại Hải đối đầu ánh mắt lạnh như băng của nàng, trong lòng cũng là giật mình!
Cái thân phận Diệp chủ tịch này hắn đã nghe đồn qua, sau lưng thế lực gia tộc rất mạnh.
Bất quá nhiều năm như vậy cũng không có trợ lực cho nàng cái gì, đều là chính nàng gượng chống đi đến hôm nay.
Nhưng làm ăn, bối cảnh chỉ là một mặt.
Tình thế mới là vị trí thứ nhất!
Bàng Đại Hải không nhanh không chậm nói: “Diệp chủ tịch nói đùa, làm ăn đều đã nói mà.”
Diệp Khanh Hoan thần sắc hơi tri hoãn, “Ngươi đưa điều kiện quá bất hợp lí rồi, ngươi cũng không phải làm ăn lần đầu tiên, tâm lý hẳn rõ ràng.”
Lâm Hải đúng lúc đưa lên 1 phần hợp đồng, Diệp Khanh Hoan nói: “Đây là mẫu hợp đồng chuẩn bị sẵn của chúng ta, Bàng tổng kính xin xem qua.”
Bàng Đại Hải nhận lấy nhìn lướt qua, cười híp mắt nói: “Như vậy đi, Diệp chủ tịch suy nghĩ một chút nữa, không cần gấp gáp như vậy, ta ngày khác lại tới thăm.”
Nói xong đứng dậy muốn rời khỏi.
Diệp Khanh Hoan cắn chặt hàm răng, ngay cả Lâm Hải sắc mặt cũng đều thay đổi.
Bàng Đại Hải ngoài miệng vừa nói muốn nói chuyện hợp tác, kỳ thực một chút tính toán cũng không có!
Chưa từng nói một câu ép buộc, nhưng kỳ thật mỗi một bước đều đang ép Diệp Khanh Hoan thỏa hiệp!
Mình lại không nhường nửa bước!
Mắt thấy Bàng Đại Hải sắp muốn mở cửa rời đi, Diệp Khanh Hoan thanh âm vang dội.
“Bàng tổng dừng bước!”
Đưa lưng về phía nàng, Bàng Đại Hải lộ ra nụ cười như ý.
Nửa giờ sau.
Cửa phòng làm việc mở ra, đoàn người Bàng Đại Hải đi ra.
“Diệp chủ tịch dừng bước, không cần đưa tiễn.”
Bàng Đại Hải vẻ mặt tươi cười, được thời đắc ý.
Mà trái lại Diệp Khanh Hoan cùng Lâm Hải, chính là sắc mặt tái xanh, không có một ý cười nào.
Diệp Khanh Hoan nhàn nhạt nói: “Không sao, đưa tiễn Bàng tổng, mong đợi chân thành hợp tác cùng ngài.”
Trong đó hợp tác hai chữ cắn đến rất nặng.
Bàng Đại Hải giống như nghe không rõ, cười híp mắt nói: “Chúng ta liên thủ mãnh mẽ, Ngô Thành này còn có ai có thể ngăn chúng ta?”
“Hợp tác vui vẻ.”
“Hợp tác vui vẻ!”
Lời nói mặc dù như thế, nhưng Diệp Khanh Hoan hiển nhiên phi thường không vui.
Không gian lợi nhuận bị Bàng Đại Hải đè nén, vốn tiền mặt lưu động cũng tràn ngập nguy cơ, ít nói cũng phải9 hao tổn mấy chục nghìn vạn!
Không chỉ như thế, đã có chuyện này đi trước, sau này cùng Bàng thị hợp tác cũng không tiện nói chuyện!
Sự tình truyền đi, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến đàm phán với những công ty khác.
Bất quá Diệp Khanh Hoan cũng không phải là người ngu, làm ăn lỗ vốn nàng sẽ không làm.
Sau khi lấy được lô hàng thiết bị này, đối với sự phát triển lâu dài của công ty có sự trợ giúp rất lớn.
Có thể nói bắt buộc phải làm.
Nhưng nàng vẫn là phi thường khó chịu!
Cho tới bây giờ ở Ngô Thành, nàng chưa từng chịu uất ức như vậy qua!
“Bàng Đại Hải mập mạp chết bầm này, đừng có để ta bắt được cái chuôi!” Diệp Khanh Hoan cắn răng nghiến lợi trong lòng.
Lúc này tiếng đối thoại truyền tới bên tai mọi người.
“Xin chào, xin hỏi ngài tìm ai?” Trợ lý nữ hỏi.
“Ta tìm Diệp Khanh Hoan.”
Giang Dã làm xong thủ tục nghỉ việc, suy nghĩ qua đây nói một tiếng với Lâm Hải, lại phát hiện Lâm Hải không có ở phòng làm việc.
Thế là mới đi tới lầu cuối tìm Diệp Khanh Hoan.
“Rất xin lỗi, Diệp chủ tịch đang tiếp khách, hiện tại không tiện lắm. Nếu như ngài có chuyện khẩn cấp, ta có thể giúp ngài truyền đạt lại.”
Giang Dã cười nói: “Không có chuyện gì lớn, nàng tại bận rộn vậy thì thôi.”
Vừa nói liền muốn quay lưng rời khỏi.
Diệp Khanh Hoan nhìn ở trong mắt, vừa muốn mở miệng gọi hắn, lại phát hiện Bàng Đại Hải bước nhanh hướng về phía Giang Dã.
Mập mạp bóng lưng, bước chân dồn dập.
“Giang tiên sinh.”
Giang Dã quay đầu lại, cũng là sững sờ, “Bàng Đại Hải? Ngươi sao lại ở đây?”
“Ta tới bên này nói một ít chuyện, không nghĩ đến có thể gặp được ngài.”
Bàng Đại Hải không tự chủ uốn cong sống lưng, trên mặt tràn đầy ngượng ngập.
Diệp Khanh Hoan cùng Lâm Hải hai mắt nhìn nhau một cái, cổ họng có chút căng lên.
Tên mập mạp chết bầm này cư thế mà cùng Giang Dã quen biết?
Lại còn bộ dáng hết mực cung kính là chuyện gì xảy ra?!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT