Đưa Tần Văn tới nơi, Giang Dã không có trực tiếp trở về nhà, mà lái về phía khu thương mại gần đó.
Hắn ngoại trừ quần áo trên người ra thì chỉ mang theo một bộ để tắm rửa.
Cũng nên sớm đi mua thêm.
Bất quá Giang Dã không thích đi dạo phố cho nên mới lùi tới lùi lui tới bây giờ.
Trong cửa hàng Berluti, Giang Dã đứng trước gương tự nhìn mình.
Âu phục thời trang toàn thân màu đen, tông màu trầm nhưng không trọng, phác hoạ rõ nét vóc dáng hiên ngang của hắn.
Chân đi đôi giày da màu đen được làm thủ công, trên cổ tay là đồng hồ Patek philips rạng ngời rực rỡ.
Phối hợp với khuôn mặt tuấn lãng trắng trẻo, quả thực rất đẹp trai!
Sau lưng hắn mấy nhân viên bán hàng nữ nhìn đều sắp rớt hết cả tròng mắt.
Các nàng cũng xem như duyệt qua vô số người, trong cửa hàng cũng đã từng đón tiếp không ít đại minh tinh, nhưng mà nói riêng về tướng mạo cùng mị lực, thật không có ai vượt qua Giang Dã!
Quá đẹp trai!
Bất quá Giang Dã chân mày lại hơi nhíu.
Vẫn là quá gầy a. ..
Nam nhân có thể béo một chút, nhưng tuyệt đối không thể quá gầy!
Phải nghĩ biện pháp tăng cơ mới được!
Bất quá y phục này, giày này mặc lên người thật là thoải mái, không uổng Lão Tử bỏ ra hơn 20 vạn. ..
Hàng chất lượng thế này! Chỉ có một khuyết điểm, đó chính là đắt!
Người xem quần áo, phật nhìn cà sa.
Thẻ ngân hàng hơn 1000 vạn, sở hữu hàng tỉ tài sản, nếu hắn còn có ý nghĩ mặc đồ mua online giở chiêu "Giả heo ăn thịt hổ" , vậy thì không gọi là điệu thấp nữa.
Mà gọi là Đê Cấp ( đẳng cấp thấp)
Kiếm được một khối tài sản.
Nếu như có tiền lại không tự nâng cấp chất lượng cuộc sống, như vậy thì kiếm tiền để làm gì?
Để mua miếng đất vàng làm mộ à?
Bất quá Giang Dã mua xa xỉ phẩm, cũng chỉ tuyển chọn những thứ mình thích, giá cả không phải là tiêu chuẩn chính để cân nhắc.
Thích hợp với bản thân mới là quan trọng nhất.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT