"Vậy đã nói rồi nha, chờ lần sau muội trở về, nhìn thấy huynh chưa tu luyện, muội liền… không để ý tới huynh nữa." Nói xong lời cuối cùng, Đại Ny phồng hai má lên, làm ra một bộ dáng tức giận đáng yêu.

Lần sau trở về à?

Tới một lần đã trêu chọc thù hận của một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, đến nữa ai biết sẽ trêu chọc thứ gì.

Cho dù tu vi bây giờ của hắn đã đến Trúc Cơ kỳ, nhưng thế giới bên ngoài chẳng phải là Kim Đan đi đầy đất, Trúc Cơ không bằng chó sao.

Ngươi xem tên Diệp trưởng lão kia một cái, lần đầu gặp mặt uy phong như thế nào, là một trưởng lão Trúc Cơ kỳ nhưng người ta chỉ ra ngoài đi dạo một chút không hiểu được gặp phải tà tu tập kích, không chỉ bị trọng thương, còn tổn hao nhiều tu vi.

Bây giờ người ta vẫn đang bế quan khôi phục thương thế.

Nhưng nghe câu nói kế tiếp của Đại Ny, Bộ Phàm sáng mắt lên.

Không tu luyện thì không để ý hắn.

Việc này được.

...

Đại Ny với Tống Tiểu Xuân chỉ ở trong thôn bốn ngày, liền đi về tông môn.

Thời gian bốn ngày này, ngoại trừ lúc vừa trở về Tống Tiểu Xuân đi tìm hắn gây chuyện ra, cuối cùng không đi tìm hắn nữa, Bộ Phàm cũng vui vẻ thoải mái.

Chỉ là Tống Tiểu Xuân không tìm hắn nhưng cả ngày Đại Ny không có việc gì đều đi tìm hắn.

Mỗi lần nhìn thấy độ thù hận của vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ ẩn nấp ở trong thôn không ngừng +1 +1 +1 +1 +1, trong lòng Bộ Phàm chỉ có cười khổ bất đắc dĩ.

Mãi mới chờ đến lúc Đại Ny rời khỏi, Bộ Phàm cũng coi như có thể thở phào, Đại Ny cũng không quên dặn dò hắn tu luyện, nếu không thì nàng sẽ thường trở về thôn giám sát hắn, việc này dọa Bộ Phàm chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.

Tới một chuyến đã kéo thù hận của một tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ cho hắn, còn nói thường xuyên đến, vậy thì chẳng lẽ sẽ kéo căng hận thù từ sư phụ lão quái Nguyên Anh kia của Đại Ny, đây là đang chê mạng sống của hắn dài sao?

Suy đi nghĩ lại, Bộ Phàm vẫn quyết định chờ lần sau Đại Ny trở về, hắn hơi bộc lộ một tia tu vi ứng phó một chút.

Một tháng sau Đại Ny đi một mình về thôn, thấy tu vi hiện tại của hắn là Luyện Khí kỳ tầng một, khuôn mặt lộ ra vẻ hài lòng vài phần, còn cho hắn một bình Dưỡng Khí Đan, Bộ Phàm đột nhiên có loại cảm giác được bao nuôi.

【 Độ thù hận của Lưu Vĩnh Lợi đối với ngươi là 50 】



Này, đây là vị nhân huynh nào đây.

Mà lại, độ thù hận này không khỏi hơi cao quá rồi.

Thông qua quan sát trong khoảng thời gian này, Bộ Phàm chia độ thù hận ra thành mấy giai đoạn, khoảng 10 độ thù hận chỉ là có oán trách đối với hắn, khoảng 30 độ thù hận là bất mãn, chút độ thù hận này đều có thể thông qua điều hòa, giảm độ thù hận xuống, từ đó gây ấn tượng tốt.

Mà độ thù hận từ 50 trở lên thì phải cẩn thận rồi, bình thường những người này là có hận ý đối với hắn, sẽ ngáng chân với hắn.

Bộ Phàm nuốt yết hầu một cái, tranh thủ thời gian xem xét tin tức.

【 Lưu Vĩnh Lợi: Trưởng lão Thiên Huyền môn, Trúc Cơ kỳ tam phẩm, bởi vì nhìn thấy Đại Ny cho ngươi Dưỡng Khí Đan, cho rằng ngươi đang lợi dụng lừa gạt một thiếu nữ chân thành tha thiết hồn nhiên 】

Nguy hiểm thật chỉ là Trúc Cơ kỳ tam phẩm.

Cảnh giới còn chưa cao hơn hắn.

Nếu như là tu sĩ Kim Đan, hoặc cao hơn, thì Bộ Phàm phải suy nghĩ khiêng xe lửa chạy trốn ngay trong đêm.

Nhưng mà lý do ghi hận của tên Lưu Vĩnh Lợi này đối với hắn cũng quá...

Bộ Phàm bất đắc dĩ nhìn về phía Đại Ny.

Chỉ thấy trên khuôn mặt trắng nõn của Đại Ny, đôi mắt đẹp kia sáng tỏ lập loè không ngừng.

Được rồi, quả thực rất chân thành tha thiết hồn nhiên đấy.

"Đại Ny, đây là linh đan tông môn muội ban thưởng cho muội, là cho muội dùng tu luyện, nếu huynh cầm linh đan của muội, vậy chẳng phải huynh sẽ trở thành tiểu nhân vì tư lợi rồi sao?" Bộ Phàm nghĩa chính ngôn từ nói.

"Muội cất bình Dưỡng Khí Đan này đi, nếu như muốn tu luyện, ta phải biết dựa vào chính mình, muội phải hiểu được so với việc ăn nói khép nép cầu người khác, cuộc sống dựa vào chính mình thì mới không thua ai." Bộ Phàm đưa tay sờ sờ đầu của Đại Ny, giống như là ca ca đang giáo dục muội muội vậy.

"Bộ Phàm ca, ta hiểu rồi!"

Đại Ny trầm mặc một lúc, gật đầu.

Thần sắc trung niên nhân ăn mặc áo xanh nho sinh ẩn nấp nơi nào đó ở sau núi có chút hứng thú, trong miệng yên lặng lẩm bẩm: "So với việc ăn nói khép nép cầu người khác, cuộc sống dựa vào chính mình thì mới không thua ai, không nghĩ tới thiếu niên nông thôn này vậy mà có thể nói ra những lời có ý nghĩa như thế."

【 Độ thù hận của Lưu Vĩnh Lợi đối với ngươi giảm xuống, độ thù hận trước mắt là 30 】

Bộ Phàm tặc lưỡi.



Hắn đã dốc lòng nói ra những lời đó mà kẻ này vẫn còn bất mãn với hắn.

Kiểm tra tin tức một lúc.

【Bởi vì ngươi động tay động chân với Đại Ny nên Lưu Vĩnh Lợi bất mãn】

Bộ Phàm: "..."

Chẳng lẽ là bởi vì hắn vừa mới đưa tay sờ đầu Đại Ny?

Tu tiên giả thời nay đều nhỏ mọn như vậy sao.

Vì chút chuyện nhỏ này thôi mà cũng bất mãn?

Thẳng đến sau này Bộ Phàm mới biết được nguyên nhân thực sự, thì ra bối phận của Đại Ny ở Thiên Huyền môn cực cao, cho dù là chưởng môn Thiên Huyền môn thấy Đại Ny cũng phải cung kính gọi một tiếng tiểu sư thúc.

Người giống như vậy, đâu phải là một kẻ phàm phu tục tử như hắn có thể động tay động chân được.

Thời gian vội vàng, đảo mắt ba tháng trôi qua.

Sau khi chuyện tặng Dưỡng Khí Đan kia qua, Đại Ny cũng không trở về thôn một lần nào nữa, mà trong lòng Bộ Phàm cũng nhẹ nhàng thở ra, tới một lần liền kéo hận thù cho hắn một lần, cái này ảnh hưởng đến hắn làm nhiệm vụ bao nhiêu.

Bây giờ ổn rồi, tất cả đã khôi phục lại bình thường, lại có thể vui vẻ làm nhiệm vụ.

Nhưng mà làm nhiệm vụ những ngày này được ban thưởng đều là kinh nghiệm, rất ít ban thưởng có vật phẩm.

Đừng tưởng rằng hắn không rõ tình cảnh này.

Là muốn lừa hắn ra thôn, đi phương hướng cao hơn.

Ha ha, hệ thống, ngươi đã bị ta xem thấu.

Nhưng mà muốn để hắn rời khỏi thôn không dễ dàng như vậy.

Mặc dù ban thưởng chỉ có kinh nghiệm nhưng mỗi lần ban thưởng kinh nghiệm lại gấp đôi so với bình thường.

Đây chính là cơ hội tốt nhất để tăng đẳng cấp, kỹ năng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play