Đông Phương Tước cùng Đinh Tiểu Lộ ngẩn đầu lên, cả hai dùng ánh mắt dò xét nhìn hắn. James là người ngoại quốc, khuôn mặt hắn khác lạ so với người ở đây, trông chín chắn chững chạc hơn.
Đôi mắt màu xanh dương sâu thẳm, chiếc mũi cao thẳng đặc trưng của người nước A, cùng với bộ râu quai nón làm hắn già dặn hơn nhiều. Trên người hắn, là một bộ tây trang màu xám cắt may tinh tế, từng đường chỉ rất là chỉn chu. Xem ra những tháng ngày không làm sát thủ của hắn cũng không đến nổi nào.
" Cậu có đồng ý với lời đề nghị của tôi không?" James đứng đó dùng ánh mắt khiêu khích nói.
Đông Phương Tước nhếch môi cười nhìn hắn. Hắn là đang bị khiêu khích sao? Thật là buồn cười.
" Tất nhiên là tôi rất vui lòng rồi, không biết quý ngài đây tên gọi là gì? Còn có ngài muốn cược thứ gì với tôi?"
" Tôi là người rất chú trọng đến tiền tài, vật chất và cả những thứ gì có ích lợi cho tôi. Ngài có thứ gì khiến tôi hài lòng sao?" Đông Phương Tước bát cao âm thanh nói.
" Cứ gọi tôi là James! Thứ tôi có thể cược với cậu rất nhiều, tiền, mỹ nữ và cả bất động sản,...vv." James cũng lên tiếng khoe khoang.
" Vậy sao? James, rốt cuộc ngài đang muốn thứ gì từ tôi?" Đông Phương Tước một bộ lười biếng hỏi lại.
" Tôi muốn người phụ nữ đang ngồi bên cạnh cậu, tôi nghĩ nó không có gì là quá đáng. Bởi rốt cuộc thì những cô gái như vậy, cũng chỉ là gái làng chơi rẻ tiền."
" Tôi chỉ đang muốn thử xem, cô ta ở trên giường sẽ có bộ dạng thế nào? Mà có thể thu phục được một kẻ tàn bạo như Lucifer cậu, tôi vẫn luôn tò mò từ nãy đến giờ." Hắn nói những lời khinh rẻ Đinh Tiểu Lộ, bằng chất giọng thô tục.
Đinh Tiểu Lộ đang tức giận đến run người, tay cô nắm thành quyền, chỉ muốn một dao cắt đứt dây thanh quảng của hắn. Đông Phương Tước trên mặt vẫn điềm tĩnh, không để lộ một chút cảm xúc nào. Hắn giữ chặt tay của Đinh Tiểu Lộ, ngăn cô đừng quá xúc động mà làm liều, kẻ này phải để chơi từ từ.
" Ồ, lá gan của ngài đây cũng rất lớn, lần đầu tiên có kẻ muốn cướp người của tôi!" Đông Phương Tước phì cười nói, hắn làm ra vẻ như rất bất ngờ vậy.
" Nhưng mà,... cũng không phải là không thể! Chỉ là cái giá phải trả " Rất Rất Đắt." Đông Phương Tước cố tình nhấn mạnh ba chữ cuối.
Mọi người xung quanh xem náo nhiệt cũng không khỏi rùng mình, đúng là kẻ điên, vậy mà dám ra cá cược với Lucifer.
" Tôi tự tin rằng, mình có thể thắng cậu!" James khẳng định chắc chắn.
" Vậy nếu như tôi không đồng ý, thì thành một kẻ hèn nhát rồi! Nước đi này, tôi thích."
" Chơi!" Đông Phương Tước chân dài đứng lên, ngữ khí bá đạo này đúng chuẩn Lucifer.
" Chúng ta hai người sẽ chơi Poker, một ván duy nhất, cược hết số tiền tôi mang theo ở đây. Hai mươi triệu đô." James hào hứng nói, đàn em bên người hắn cũng để thẻ chip lên bàn.
" Vậy còn không mau bắt đầu đi thôi, tôi thật sự rất mong chờ." Đông Phương Tước ngạo nghễ lên tiếng ta đây thích thú.
James cũng không để Đông Phương Tước phải chờ lâu, hắn đã cho người chuẩn bị sẵn một bàn. Hắn ra hiệu cho Đông Phương Tước đi đến.
Cả hai nhanh chóng ngồi vào bàn, Dealer được chỉ định đã đứng giữa, với kĩ thuật chia bài thành thạo, nhanh chóng chia bài cho hai người.
Hai lá bài đầu tiên được Dealer lật lên, của James chính là con A bích, còn của Đông Phương Tước lại là K cơ. Kế tiếp lại chia hai lá, nhưng lần này sẽ úp mà không lật.
" A làm chủ!" Người chia bài nói.
" Tôi cược một triệu đô!" James ném thẻ đánh bạc ra trước mặt nói.
" Tôi theo! Tố thêm một triệu!" Đông Phương Tước cũng lên tiếng, đồng ý theo.
James cũng đẩy thêm một triệu ra.
Người chia bài chia tiếp cho mỗi bên một lá bài. Của James lại tiếp tục là A rô, còn Đông Phương Tước chỉ là con 10 chuồng.
" Tôi cược tiếp một triệu!" James hào hứng cược.
" Tôi theo! Tố thêm hai triệu!" Đông Phương Tước dõng dạc nói.
James lại không nói gì, chỉ lẳng lặng cược theo số tiền được hắn đưa ra.
Bài được tiếp tục chia ra, gương mặt của James càng lúc càng háo thắng, bài của hắn là con 10 cơ. Bên này Đông Phương Tước là K rô.
" Tôi cược tiếp một triệu!" Đông Phương Tước nhàn nhạt nói.
" Hahaha! Có vẻ thần may mắn không còn mỉm cười với cậu nữa. Tôi theo, tố thêm hai triệu." James cười phá lên ha hả.
" Ba mươi chưa phải là tết, ngài cứ bình tĩnh." Đông Phương Tước nói.
Hai lá bài cuối cùng được đưa ra, Đông Phương Tước là con K bích, của James thì chính là con A cơ.
Mọi người nhìn ván bài bàn tán sôi nổi, ai cũng đoán rằng người thắng chính là James.
" Tôi cược hết số tiền mình mang theo, cùng với một mảnh đất đắc địa tôi vừa có được. Đổi lại thì cậu sẽ cược người phụ nữ kia." James đẩy hết thẻ của mình ra, cùng lúc người của hắn mang sổ đỏ đến.
" Tôi sẽ cược, nhưng chỉ mảnh đất mà muốn đổi người phụ nữ của tôi thì rất chênh lệch. Tôi có ý này hay hơn, nếu tôi thắng thì lấy cái mạng của ngài. Một mạng cược một mạng, rất là công bằng. Có đúng như vậy không?" Đông Phương Tước quỷ dị nhìn hắn cười.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT