Mãi tới khi tiệc sinh nhật kết thúc, Liêu Thần Hi vẫn còn đắm chìm trong niềm hạnh phúc bởi màn cầu hôn bất ngờ đầy lãng mạn của Cao Duy, trò chơi sau đó cậu nhiều lần mắc lỗi, liên tục bị phạt, phản ứng chậm nửa nhịp so với người khác.

Ngô Dục Lâm ngồi dưới khán đài xem trò vui, ghé sát tai Cao Kiện bảo “Anh xem đi, tiền đồ của em dâu anh cũng chỉ đến thế thôi!”
Cao Kiện ôm y cười, không còn gì khiến anh vui hơn hạnh phúc của em trai.

Mấy năm nay, Cao Kiện nhìn Cao Duy một mình đi về phía trước, mỗi khi muốn vươn tay kéo anh lại, anh đều sẽ lùi về sau một bước, anh từ chối giao tiếp với thế giới, từ chối ra khỏi mây mù.

Có một quãng thời gian, thậm chí Cao Kiện còn mời bác sĩ tâm lý đến khám cho anh, nhưng tất cả đều bị nhốt ngoài cửa.

Cũng may, tất cả đều đã trôi qua, thế giới mới cuộc sống mới bắt đầu, cuối cùng cũng khiến Cao Kiện có thể an lòng trải qua cuộc đời của chính mình.

Ngô Dục Lâm nhìn Liêu Thần Hi cười đùa với fans trên sân khấu, nhớ lại thằng nhóc kiêu ngạo mắt treo lên đầu lúc mới quen, chợt nhận ra ba tháng trôi qua, tất cả mọi người đều đang thay đổi.

Mùa đầu tiên của “SH” còn ba tập nữa sẽ kết thúc, tình huống của ba tổ khách mời cũng có khác biệt lớn so với lúc bắt đầu, Cao Duy cầu hôn với Liêu Thần Hi, Trịnh Việt Lâm náo loạn quay xong mùa này sẽ về quê, còn Triệu Gia Kỳ thì bởi bị lộ tin tức ngoại tình với một người phụ nữ giàu có đã lập gia đình nên trạng thái bây giờ đang chạm đáy, đời người muôn hình vạn trạng, trong quá trình ghi hình chương trình này cũng coi như được tiếp xúc không ít.

Ngô Dục Lâm chợt thấy bồi hồi, không biết “SH” có thể quay mùa thứ hai được không nữa, nhưng lúc đó sợ là Cao Duy và Liêu Thần Hi sẽ không tới được, bởi lúc đó sợ có khi người ta kết hôn rồi ấy chứ.

Y cảm thấy bản thân coi như là bà mối làm việc tốt, chuyện của Cao Duy được giải quyết xong xuôi, người bên cạnh cuối cùng cũng được an lòng.

Bữa tiệc sinh nhật sắp kết thúc, Liêu Thần Hi kéo Cao Duy cùng ca bài hát cuối cùng “Một ngày cảnh “xuân””.

Hai người đứng trên sân khấu, fans ở dưới sân khấu, âm nhạc vừa vang, Cao Duy nhìn thoáng qua Liêu Thần Hi, mang theo yêu dấu ngập tràn.

Anh lại nhớ bởi bài hát này mà anh bị Liêu Thần Hi cướp đi giải thường, nhớ tới bản thân cũng bởi bài hát này mà quyết định tham gia “SH” vào đêm hôm ấy, có khả năng chuyện xưa của bọn anh đã bị vận mệnh an bài từ lâu, chỉ là bọn anh không ai nhận ra mà thôi.

Hát xong, anh và Liêu Thần Hi nắm tay nghiêng người về phía khán đài, bên tai là tiếng fans chúc phúc, điều này khiến Cao Duy cảm thấy tốt đẹp đến mức không chân thực.

Anh không ngờ chuyện tình yêu của mình lại rầm rộ đến thế, càng không ngờ mình sẽ vì một người mà chuẩn bị niềm vui bất ngờ như vậy, Liêu Thần Hi thay đổi anh quá nhiều, cũng cho anh quá nhiều thứ mà anh chưa bao giờ dám nghĩ tới, điều quý giá nhất có lẽ là tình yêu.

Bọn anh đứng trên sân khấu nhìn mọi người lưu luyến rời đi, đến cuối cùng, dưới sân khấu chỉ còn Cao Kiện và Ngô Dục Lâm, Liêu Thần Hi vui vẻ vẫy tay với họ, hét lớn bảo “Sao mọi người đến mà không nói với em?”
Ngô Dục Lâm hét lại với cậu “Trai nhà cậu đến cậu còn không biết, nói gì đến bọn anh?”
Liêu Thần Hi ngượng ngùng khoác tay Cao Duy cười, vẫy tay gọi họ qua “Đi! Cùng nhau ăn một bữa!”
Jeffrey đặt trước một nhà hàng, sáu người ba xe dưới ánh trăng lái thẳng tới nơi.

Ở trên xe, Liêu Thần Hi nhìn nhẫn trên tay cười khúc khích mãi, Cao Duy bị vẻ ngốc kinh khủng của cậu làm bất đắc dĩ, giơ tay nhéo mặt cậu bảo “Cười nữa là có nếp nhăn đấy.


Liêu Thần Hi vẫn không nhịn được cười, hỏi anh “Nhẫn này chắc đắt lắm nhờ? Sao em không nhìn ra nhãn hiệu gì?”
Không đợi Cao Duy trả lời, cậu lại tiếp “Trước em bảo ở chung anh bảo em đợi một tháng nữa, có phải anh mua nhà mới chuẩn bị rước em về không hử?”
Cao Duy bật cười thành tiếng bảo “Nhẫn mua ven đường mười lăm tệ một cái.


“…” Liêu Thần Hi đỡ trán, “Thế còn nhà?”
“Không có tiền! Không có nhà mới đâu nên em phải ở nhà cũ với anh rồi.

” Cao Duy nói xong cũng cười to, nhìn biểu cảm mông lung của Liêu Thần Hi bảo “Hối hận rồi? Không muốn gả?”
“Không sao!” Liêu Thần Hi hít sâu, sau đó khí thế ngút trời bảo, “Em có tiền! Không để ý mấy thứ này!’
Cao Duy cười không chịu được, nắm tay cậu bảo “Nhẫn là anh đặt làm riêng, nhà thì không có thật.


Liêu Thần Hi nhìn anh “Cái này không phải trọng điểm, anh mau nói tại sao lúc đó em bảo ở chung anh không đồng ý!”
“Không phải anh không đồng ý, anh chỉ để em đợi một tháng.

” Nhàn nhã chuyện trò cũng tới nhà hàng, Cao Duy vừa đỗ xe vừa bảo, “Anh chưa suy nghĩ có đủ khả năng sống chung hợp pháp không.



Liêu Thần Hi vui vẻ, đắc ý bảo “Lúc đó anh bắt đầu lên kế hoạch cầu hôn em?”
“Ừ, quả thật định mua nhà mới,” Đỗ xe xong Cao Duy quay lại bảo, “Nhưng hai năm nay anh không kiếm tiền, thật sự không có tiền mua nhà.


Liêu Thần Hi ngã vào vòng tay anh cười không sao nhịn được, nâng mặt anh lên hôn một cái “Em thích anh không có tiền!”
“Nhưng anh vừa quay xong một bộ phim, sắp có tiền mất rồi.

” Cao Duy cười xấu xa nhìn cậu.

Liêu Thần Hi lại bảo “Thế thì… Anh thế nào em cũng thích!”
Có người gõ cửa xe bên ngoài, Liêu Thần Hi nhìn ra, Ngô Dục Lâm mặt lạnh đứng ngoài đó.

Hai người nhanh chóng xuống xe, Liêu Thần Hi thầm nghĩ, đạo diễn Ngô linh thế, sau này lúc thân mật với Cao Duy nhất định phải cầu trời khấn phật cho đạo diễn Ngô nhất định không được xuất hiện mới được.

Bảo mẫu nhà Ngô Dục Lâm đưa Đậu Đậu tới, nhóc con vừa thấy Liêu Thần Hi đã chui tọt vào lòng cậu không thèm để ý người khác.

Jeffrey trêu bé “Chú con và chú nhỏ con sắp lấy nhau rồi, vui không?”
Đậu Đậu nghe xong khóc oà lên, ôm Liêu Thần Hi khóc “Chú nhỏ phải gả cho con cơ!”
Màn cầu hôn của Cao Duy trong sinh nhật Liêu Thần Hi quả nhiên leo lên top đầu, Jeffrey vừa lướt weibo vừa bảo “Không tồi không tồi, lại giúp anh tiết kiệm tiền rồi! Dàn fans hùng hậu quá!”
Ngô Dục Lâm vừa dỗ Đậu Đậu ăn vừa bảo “Hai đứa không có chuyện gì thì đăng một bài weibo cảm ơn bà mối “SH” mát tay đi chứ.


“Đạo diễn Ngô lại muốn lên hot search!” Jeffrey bảo, “Thần Hi nhà chúng ta trong chương trình của anh nên tập nào cũng nhảy lên hot search, bớt bao tiền mua hot search cho anh nhá! Hôm khác chúng ta tình toán đàng hoàng nào, không thể để anh tiết kiệm một mình được!”
Liêu Thần Hi không nghe nổi nữa, nhìn sang thấy Cao Duy đi vệ sinh còn chưa về nên quyết định lén lút đi tìm anh.

Mới đẩy cửa ra đã thấy Cao Duy tới gần, cậu định kéo Cao Duy ra ngoài hóng mát cùng, chẳng ngờ bị anh kéo thẳng vào trong xe.

“Làm gì đấy?” Liêu Thần Hi nhìn Cao Duy khởi động xe, mờ mịt đầy mặt.

“Em nhắn cho anh rể một tin bảo chúng ta đi trước đi,” Cao Duy quay sang hôn cậu một cái, “Dẫn em đến một chỗ tốt.


Hai người lái xe một mạch đến vùng ngoại ô, gió đêm đầu thu luồn qua cửa sổ thổi lên mặt Liêu Thần Hi, cậu nhìn người đàn ông lái xe, chợt bảo “Cao Duy, em yêu anh quá đi.


Trái tim Cao Duy đập mạnh một cái, chẳng rõ tại sao, vành mắt bỗng hơi ẩm ướt.

Anh từng cảm thấy tuyệt vọng với tình yêu, thậm chí khi nhận ra mình thích Liêu Thần Hi rõ rành rành ra rồi vẫn do dự không dám tiến tới, cũng may Liêu Thần Hi dũng cảm, hai người có thể bên nhau, bước đầu tiên bước ra là của cậu nhóc kém anh chín tuổi này đây.

Những gì anh có thể đáp lại cậu chỉ có tình yêu của anh và cam kết mà anh tuyệt đối không dễ dàng nói ra bằng lời, anh tin rằng anh tin Liêu Thần Hi, hết thảy mọi thứ anh làm hôm nay đều đáng giá.

Lái xe rất lâu, lâu đến nỗi Liêu Thần Hi mệt mỏi ngủ quên trên ghế cạnh tài xế.

Lúc bị lay tỉnh thì hai người đang ở vùng ngoại ô vắng vẻ, phóng tầm mắt nhìn ra xa chỉ thấy một bãi cỏ bằng phẳng.

“Trời ơi…” Liêu Thần Hi nằm nhoài trên cửa sổ xe nhìn ra ngoài, “Bắc Kinh còn có một nơi như này sao?”
“Anh đi lâu như vậy, đã sớm ra khỏi Bắc Kinh rồi.

” Cao Duy mở cửa sổ trời của xe, sau đó kéo ghế Liêu Thần Hi xuống.

“Má, anh làm gì đấy?” Liêu Thần Hi đột nhiên bị đè ngã, chưa kịp phản ứng đã bị Cao Duy đặt dưới thân.

“Làm em chứ sao.

” Cao Duy bảo, “Lúc trước anh đóng phim phát hiện nơi này, lúc đó đã nghĩ nhất định phải dẫn em tới, làm tình.


“… Ngày tốt thế này, có thể không đùa giỡn lưu manh không?” Liêu Thần Hi giơ tay nhẹ nhàng đẩy anh, rõ một vẻ nghiện mà còn ngại.

Cao Duy cười khẽ một tiếng, cúi đầu hôn cậu.

Bầu trời đêm xanh thẫm, sao trời giăng khắp lối, khó gặp tiết trời tốt, khó gặp cảnh đêm đẹp.

Dưới trời sao, trên bãi cỏ, hai người trong xe thân thể quấn quýt.

Côn trùng kêu vang bên ngoài, văng vẳng bên tai đâu đó tiếng yêu người mãi không thôi.

Kết thúc


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play