" Bằng ....bằng...bằng.."

"Họ đã công kích rồi kìa. Kịch sắp bắt đầu rồi." Noãn Noãn lúc này cười thú vị nói làm cho Mạnh Hùng đơ người.

" Phải rồi ba ngườ xuống xe đáp trả đi chứ tôi mệt rồi." Kiều Kiều nói rồi nhắm mắt lại.

" Được cậu cứ nghĩ còn việc này cứ để mình lo." Noãn Noãn nói.

" Anh đi với em."

" Được thôi." Nói rồi Mạnh Hùng và Noãn Noãn rời khỏi xe.

" Bằng....bằng...bằng..."

" Bằng ....bằng ...bằng ..." hai bên đang gây cấng . Bên kia rất đông người hết top này đến top kia.

" Anh xuống phụ họ đi. Em muốn về nhà sớm." Kiều Kiều nắm lấy tay Âu lạc Thần nói

" Được rồi em giữ an toàn nhé." Anh vuốt tóc cô yêu kiều rồi bước xuống xe chỉa súng về những tên áo đen mà bắng. Lạc Thần ra phát nào thì đều có một tên ngã xuống đất. Khi diệt gần hết thì lại xuất hiện khoảng năm mươi tên nữa.

Hai bên giao đấu quyết liệt thì có một tên chỉa súng vào chiếc xe của Kiều Kiều đang ngồi.

" Bằng...bằng..."

"Đùng......"

Chiếc xe của Kiều Kiều ngồi đã phát nổ. Làm cho Âu Lạc Thần , Cố Mạnh Hùng và Noãn Noãn đứng sựng.

" Kiều Kiều."

"Kiều Nhi." ba người họ chạy lại chổ của Kiều Kiều .

Lúc này những tên áo đen khokng nổ súng nữa mà bao quay ba người họ.

"Kiều Kiều em ra đây cho anh." Lạc Thần nói rồi định chạy vào đám cháy thì bị Mạnh Hùng cảng lại.

" Buông tôi ra.Kiều nhi em ra đây mau đi. Em đừng bỏ anh mà." Lạc Thần ngồi rạp xuống đất mà khóc.

" Khóc cái gì mà khóc người mà em quen là Âu Lạc Thần mạnh mẽ quyết đoán đâu mất rồi." Nói rồi Kiều Kiều bước đến trước mặt của Âu Lạc Thần.

Anh chợt tỉnh tiếng nói này anh ngước đầu lên thì thấy cô . Anh đứng dậy ôm cô vào lòng nói." Kiều Nhi à em không sao chứ." anh lo lắng hỏi.

" Kiều Kiều .Cậu không sao chớ." Noãn Noãn lên tiếng

" Kiều Kiều cô có sao không." Mạnh Hùng lúc này cũng lên tiếng.

"Thần em không sao. Đừng khóc nữa đàn okng không được khóc." Kiều Kiều nói rồi lâu nước mắt cho anh.

"Được anh không khóc nữa nhưng em hứa phải ở bên anh suốt đời không được bỏ anh." Lạc Thần nói xong ôm cô thật chặc gióng như nếu anh thả cô ra thì cô sẽ ra đi mãi mãi.

" Được rồi buông em ra xử lý chuyện này trước đã."

"Được" Lạc Thần quay lại bộ dạng lạnh lùng làm cho đối phương lạnh thấu tim.

Những tên áo đen ngạc nhiên không ngậm được miệng." Rõ ràng cô ở trong xe . Xe đã nổi như vậy mà cô lại không sao."

"Cho tôi hỏi ai sai các người đến đây để lấy mạng Doãn Kiều Kiều này chứ. Kiều Kiều tay cầm một khẩu súng ngắn vuốt ve. Làm cho những tên áo đen lo sợ. Luôn cả Cố Mạnh Hùng sao một cô gái lại có khí chất như vậy thật đáng sợ.

" Mày chỉ được biết có người thêu tao lấy mạng của mày. Và đêm nay mày phải chết." Nói xong những tên áo đen còn lại chỉa súng vào bốn người họ.

" Mày của Kiều Kiều này đâu dễ lấy. Có bản lĩnh thì lấy đi." Kiều Kiều nói bằng giọng thờ ơ.

" Tụi mày đụng vào cô ấy dù tổn thương một sợ tóc.Thì tụi mày lo về làm đám tang cho gia đình tụi mày đi." Âu Lạc Thần bước đến lạnh giọng nói.

" Giết người thì phải cần điều tra đối tượng là ai máy chú em à." Mạnh Hùng nói rồi cười một cách ma mị \( Tg: Hazz xem ra ông này lại dở thói trêu chọc đối thủ rồi hezzz.\)

" Một đám ngu dốt không biết lượng sức mình." Noãn Noãn lên tiếng có vài phần khinh bỉ.

" Ruốt cuộc tụi mày là ai." Tên cầm đầu bắt đầu sợ khí chất vok cùng lạnh lùng của bốn người nay.

" Được thôi bắt đầu lộ diện được rồi."

"Mày nói vậy là sao."Hắn vừa nói xong thì.

Kiều Kiều chỉa súng về phía hắn bắn ra phát đạn xoay vòng tròn trước mặt hắn.

" Cô...Cô .....là FANNY." cả đám đồng thanh gọi tên cô.

" Đúng "

Khi nghe được câu trả lời của cô thì cả đám như chết lặng.

" Tự xử hay là để chúng ta xử." Lúc này Noãn Noãn lên tiếng đi về phía Kiều Kiều nói.

Cả bọn quỳ xuống nói." Hãy tha cho bọn tôi."

" Tha cho bọn mày. Để cho bọn mày quay lại giết tao sao." Kiều Kiều lên tiếng tức giận.

" May cho đi một là chúng mày tự chết còn không đừng để tao ra tay." cô nói rồi quay mặt về hướng khác.

" Được chúng tôi sẽ tự xử." bọn chúng đồng thanh rồi .

"Bằng..bằng...bằng.." Trước lúc chết cả đám đồng thanh nói.

" Cảm ơn cô."

" Rốt cuộc tại sao họ lại chọn tự sát. Nếu tự sát sẽ rất khó để ngườ khác ra tay thì rất dễ sao." Cố Mạnh Hùng ngạc nhiên nói.

Còn về phần Âu Lạc Thần đang đứng chờ nghe câu trả lời từ cô.Anh cũng đang rất thắc mắt tại sao họ lại cho tự sát và còn nói cái gì mà " Cảm ơn cô." nữa.

HẾT CHAP 28

MONG MỌI NGƯỜI ỦNG HỘ MÌNH NHA!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play