Trong một tứ hợp viện thành A, Lộ Tề đang ngồi dưới dây nho mát rượi viết kịch bản. Nơi này là dùng khoản thù lao lần đầu tiên đóng phim của cậu mua, ngoại trừ người nhà và Kim Triệt không còn ai khác biết cậu còn có căn nhà như vầy. Rất nhiều người cũng sẽ không ngờ, ảnh đế Lộ nhà nhà người người biết lại ở tứ hợp viện tối thân thiện như vầy. Vào mùa hè cậu thích đến nơi này hóng mát, dưa hấu đặt trong nước giếng lành lạnh, ghế mây đặt trong sân hóng gió thật sự là nơi tránh nắng tuyệt vời.
Gõ gõ đánh đánh một hồi, Lộ Tề xoa xoa mày duỗi người ngồi quá lâu thực sự cực kỳ mệt. Cậu chạy ra sân sau lấy chén chè lạnh, mắt liếc về phía máy tính, mới nãy bận bịu còn không cảm thấy bây giờ nhàn rỗi mới cảm giác hơi nhớ người nào đó a. Bất tri bất giác viết kịch bản đến khuya hiện giờ ở Mỹ hẳn là ban ngày, không biết đại thần có đi học không. Nghĩ vậy, cậu lên QQ, avatar của Ôn Nhiên xám xịt nằm trong dự liệu nhưng vẫn nén không được mất mát. Ngay lúc cậu tính out QQ tiếp tục viết kịch bản, một avatar QQ quen thuộc nhảy ra.
"tiểu Lung Bao sà má anh còn đó không TAT" là Thanh Phong Từ Từ lúc trước tìm cậu xin trao quyền kịch truyền thanh.
Ấn tượng của Lộ Tề với cô gái này không tệ, con người rất cởi mở hào phóng, "Ân? Sao thế?" Edit: SxamLexo-kxun
"Tuy rằng tìm anh như vậy không tốt lắm nhưng dù sao chuyện này cũng có mộ phần vì sà má anh mà ra, Ôn Nhiên hiện đang bị anti thành như vậy nhưng bọn em cũng biết anh ấy không phải người ôm đùi, có thể xin anh nói giúp mấy câu không ạ QAQ..."
Lộ Tề sững sờ, "Ôn Nhiên làm sao á?"
"Di, sà má vẫn chưa biết sao"
"Ừ, thời gian trước phải chụp quảng cáo mà."
Cô giờ mới kịp phản ứng người nói chuyện với mình không chỉ là tiểu Lung Bao mà còn là Lộ Tề dù Thanh Phong Từ Từ đã từng gặp rất nhiều sóng to gió lớn cũng kiềm không được hơi ngượng ngùng. Giọng điệu cũng trở nên mềm mại thẹn thùng, "Em gửi trước link cho anh hén QAQ, chính là gần đây có mấy anti nói Ôn Nhiên ôm đùi anh, mượn chuyện anti anh ấy, còn phủ định toàn bộ công sức của anh ấy..."
"Ân" khuôn mặt xinh đẹp của Lộ Tề cũng cau lại, hôm qua Ôn Nhiên còn lên chúc mình ngủ ngon, hai người tán gẫu một hồi, nhưng anh hoàn toàn không đề cập chút gì với mình.
Dù biết anh không muốn phiền mình nhưng cách làm này khiến Lộ Tề đặc biệt không vui, cậu hi vọng Ôn Nhiên có thể xem mình như người thân thiết nhất mà không phải vì cảm thấy làm phiền mình cứ cái gì cũng tự gánh vác một mình. Chẳng qua chuyện khẩn cấp bây giờ là giải quyết chuyện này trước, về phần Ôn đại thần cứ xem cậu như người ngoài đó, hừ, tối nay phải □□ (nguyên văn) thật tốt một lần mới được. Dù chưa cùng một chỗ ít nhất phải bồi dưỡng sự tin cậy của anh với mình mới được a QAQ Edit: SxamLexo-kxun
Lộ Tề lúc gặp phải chính sự IQ cũng siêu cao, biện pháp xoay một vòng trong đầu liền xuất hiện, "em gái Thanh Phong, anh muốn mở ca hội sinh nhật, em có thể giúp anh chuẩn bị một vài chuyện không ~ khách quý chỉ cần mời đại thần, anh ấy hát nửa màn, anh nửa màn, MC gì đó em xem rồi tìm hén"
"Trời ạ!!! ảnh đế Lộ anh vậy mà lại mở ca hội sinh nhật, cái chuyện thân thiện như vậy!!! là vì giúp đại thần làm sáng tỏ sao QWQ! Quả nhiên đối với Ôn đại thần là chân ái mà mà mà mà mà mà mà mà mà mà!!! Bắt đầu từ hôm nay em bắt đầu đứng trạm Ôn Lộ a!!"
Mặt Lộ Tề xuất hiện 3 sọc đen, chẳng lẽ Ôn Nhiên "công" hơn so với mình rõ ràng như vậy sao.
"Ừ, anh tới lúc đó sẽ nói với người đại diện, cũng sẽ phát thông báo ca hội sinh nhật trên weibo chính thức."
"Dạ dạ dạ, nếu ca hội sinh nhật của đại thần anh, em sợ phòng phổ thông không đủ dùng, có thể nhờ công ty anh bên đó yêu cầu bên phía YY một căn phòng lớn không, kiểu không giới hạn số người á, em nhớ bình thường số người giới hạn khoảng mấy vạn á."
"Được, anh sẽ nói với người đại diện, em xem rồi làm hén, có yêu cầu gì cứ nói với anh. Đúng rồi, lại lấy thêm mấy trăm tấm ảnh chân dung có chữ ký của anh làm quà tặng nha."
"~(≧▽≦)/~ vụ thảo (WTF), tuyệt vời, em lập tức chuẩn bị ngay, thuận tiện có thể đi cửa sau xin ảnh chân dung có chữ ký không ạ."
"Đương nhiên được ~=w= cực khổ em rồi." Edit: SxamLexo-kxun
"Không sao ạ, dù sao em cũng rảnh rỗi mà, hơn nữa có thể giúp đại thần làm ca hội sinh nhật quả thực là chuyện cầu cũng không được đó TAT biết bao fan muốn cướp công việc của em nhá hừ hừ hừ hừ."
Lộ Tề nhịn không được bị em gái Thanh Phong chọc cười, nói chuyện với người thẳng thắn đáng yêu thật sự thoải mái a. Gió đêm nhè nhẹ thổi qua, dây nho trong sân bị thổi phát ra âm thanh "tát tát tát", Lộ Tề cảm thấy linh cảm lại tới nữa rồi, tiếp tục gõ gõ đánh đánh viết kịch bản.
.......
Bên này Ôn Nhiên đang chuẩn bị lên máy bay, mấy ngày nay anh chịu đựng suốt mấy đêm, ráo riết vội vàng làm xong mọi chuyện. anh không cách nào xem nhẹ tiếng kêu gào trong lòng "Thật nhớ Lộ Tề, thật nhớ Lộ Tề, rất muốn về thăm em ấy, nhìn em ấy làm cơm cho mình, nhìn em ấy cười với mình, vô cùng muốn ôm em ấy, nói cho em ấy biết tâm ý của mình, rất muốn.... hôn em ấy."
Harry đi tiễn vô cùng ủ rũ, "Bill, cậu thật sự phải về sao..."
"ừ, tôi cần phải về nhà."
"vậy sau này tôi có thể đến Trung Quốc thăm cậu không?" Harry vẻ mặt đau khổ dường như thật sự cân nhắc tính khả thi của việc đi Trung Quốc.
Đối với người bạn tương giao nhiều năm ở Mỹ này, Ôn Nhiên vẫn hết sức thật tâm đối đãi, "Đương nhiên, nếu cậu ăn quen được món Trung." Giọng nói lạnh nhạt thường lệ mang theo chút cảm tình. Edit: SxamLexo-kxun
"Nga, Darling, thật sự luyến tiếc cậu mà còn nữa cái đồng hồ thể thao cậu đeo rốt cuộc là ai tặng vậy? lần trước chỉ không cẩn thận đụng một chút thôi mà lần đầu tiên cậu phát hỏa lớn như vậy dù sao tôi cũng đâu có cố ý đâu mà...." Harry càng nói càng tủi thân.
"Lần sau mà còn đụng tới nó nữa là tôi không chỉ phát hỏa đơn giản vậy đâu." Ôn Nhiên thản nhiên nói.
Harry run rẩy toàn thân, quá đáng sợ QAQ sau đó ra sức gật đầu hứa hẹn, "Thiết, tôi mới không thèm để ý cái đồng hồ đó đâu."
"Được rồi, tôi thật sự phải đi rồi, cậu lưu số điện thoại này lại đi sau này có gặp phiền phức có thể tìm tôi hỗ trợ, Harry, chăm sóc bản thân thật tốt nhé, có duyên gặp lại."
Lần đầu tiên thấy Ôn Nhiên nói nhiều như vậy, Harry đỏ hồng vành mắt nghẹn ngào nói "Ừ" Y chợt không nỡ để người bạn tốt nhiều năm này đi, y biết bạn tốt là một người trong nóng ngoài lạnh thoạt nhìn lạnh lạnh nhạt nhạt thực ra quan tâm người khác đâu ra đó lắm.
Ôn Nhiên nhìn lại nước Mỹ lần cuối, đây là thành phố anh đã sinh sống bao năm, sau đó một mạch lên máy bay không hề lưu luyến ngoái đầu lại. Chiếc phi cơ này chở anh bay qua bờ đại dương, đưa anh về bên người anh yêu, người là phương xa cũng là cố hương.
Edit: SamLeo-kun
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT