Chương 34: Trăn trở

Author: Lakshmi

Trong rất nhiều cung nữ, Carol lại chọn Thetis làm thị nữ của mình. Vẻ ngoài hơi tròn trĩnh, khuôn mặt thật thà và tính cách tinh nghịch của cô cung nữ nhỏ tuổi đã thu hút Carol.

Từ lần đầu tiên nhìn thấy Thetis, cô đã có một cảm giác lạ kỳ. Bỏ qua những gợi ý về các cung nữ có kinh nghiệm khác, Carol nhất quyết phải chọn Thetis cho bằng được.

Có một số chuyện dường như bắt buộc phải xảy ra, dù bằng cách này hay cách khác.

Isis nhìn Thetis quỳ trước mặt rồi đanh giọng: "Từ nay ngươi sẽ trở thành thị nữ của công chúa sông Nile, hãy phục vụ công chúa bằng lòng trung thành và sự tận tụy. Nếu để ta biết được ngươi ăn ở hai lòng, mưu đồ phản trắc thì cái chết đau đớn chính là kết cục đang chờ đón ngươi."

"Nô tỳ tuân lệnh, thưa lệnh bà." Thetis dập đầu sát đất, thân thể thoáng run rẩy vì kích động.

May mắn là Ari đã dạy dỗ đám hạ nhân chu đáo, nên Isis mới thoải mái chấp nhận yêu cầu của Carol. Nếu không với tính cách nguyên bản của hai chủ tớ nhà này, chưa leo lên lật mái cung điện đã là tốt lắm rồi.

Chẳng mấy chốc, ngày Memphis phải lên đường đến Kadesh đã đến, đoàn tùy tùng rồng rắn nối đuôi nhau xếp hàng chỉnh tề đợi hiệu lệnh. Memphis cưỡi trên lưng con tuấn mã cao lớn xoay đầu nhìn nàng, "Hoàng tỷ, tỷ không chúc phúc cho đệ sao?"

Isis bắt gặp dáng vẻ không được như ý sẽ chẳng rời đi của hắn thì bật cười, nàng bước xuống thềm cung điện tiến về phía hắn. Nàng vươn tay chạm vào đầu con ngựa khẽ nhắm mắt lại, "Các vị thần tối cao sẽ lắng nghe ý nguyện của đệ và biến mọi mong muốn thành sự thật. Đấng toàn năng sẽ chúc phúc cho hành trình này diễn ra tốt đẹp, bảo vệ em trai ta bình an trở về."

Memphis khom người xuống, cầm lấy tay nàng rồi đặt một nụ hôn lên đó, "Bình an của ta chính là nhìn thấy tỷ bình an."

Dứt lời hắn lập tức buông tay nàng ra, thúc ngựa đi về phía trước. Đoàn người ra đi trong sự tiễn đưa của toàn dân Thebes, mang theo kỳ vọng về một lễ ký kết thành công tốt đẹp.

Carol ngoái đầu nhìn lại nhưng đoàn người ngựa xung quanh đã nhanh chóng che chắn tầm mắt của cô, bọn họ còn chưa đi được bao xa mà cô bé đã bắt đầu thấy nhớ Thebes rồi.

Thetis ở bên thấy chủ nhân như vậy thì lựa lời an ủi: "Điện hạ, chúng ta sẽ sớm quay về mà."

"Ừ!" Cô bé gật đầu xoay người lại, tình cờ trông thấy Memphis cưỡi ngựa dẫn đầu đoàn người.

Carol mang thân phận người đại diện cho Nữ hoàng, nhưng điều đó đã khiến trái tim nhỏ bé của cô thấp thỏm suốt mấy ngày. Còn Memphis lại là lần đầu tiên tham gia một sự kiện quan trọng như thế, không biết hắn có hồi hộp giống cô bé hay không?

Chẳng biết từ lúc nào, ánh mắt của cô gái đã bắt đầu dõi theo bóng lưng của vị Pharaoh trẻ tuổi. Khi Memphis bất chợt xoay đầu, bắt gặp hình bóng bản thân in trong mắt đối phương cũng thoáng sững người.

Nhân duyên giữa hai người vốn dĩ là định mệnh, dù có trải qua bao nhiêu kiếp vẫn không thể tách rời.

...

Vì sự an toàn của hai vị quân vương, thành trì Kadesh được tăng cường phòng vệ hơn bất cứ lúc nào. Nếu bây giờ có kẻ dại dột tấn công Kadesh, thì hắn sẽ phải trả một cái giá rất đắt.

Để tỏ lòng hiếu khách, Quốc vương Hittite đã đích thân đến biên giới để chào đón Pharaoh Ai Cập. Đôi mắt màu hổ phách lấp lánh như mặt trời, tìm kiếm dáng hình nàng giữa đoàn người đến từ phương nam.

Rất nhanh hắn đã nhận ra một sự thật phũ phàng, Isis không hề có mặt ở đây. Nhưng Ismir lại chưa từng nghe nàng nhắc đến việc sẽ vắng mặt qua những bức thư gửi cho hắn.

Chẳng lẽ đã có điều gì bất ngờ xảy ra, khiến nàng không thể tham dự chăng? Hắn nhanh chóng dẹp gọn nỗi thất vọng, tập trung vào những việc trước mắt.

Lễ ký kết diễn ra trong bầu không khí trang nghiêm tại chính điện thành Kadesh, đầu tiên người chủ trì sẽ đọc to các điều khoản trong bản giao ước để mọi người cùng lắng nghe. Bất kỳ ai phản đối phải lập tức bày tỏ để hai bên kịp thời thương thảo và đưa ra hướng giải quyết.

Những điều khoản đã được hai nước thông qua trước đó, nên việc nhắc lại chỉ là hình thức. Nói chính xác hơn thì cuộc gặp gỡ này cũng mang tính chất minh hoạ, nhằm công bố rộng rãi về mối quan hệ đồng minh giữa Hittite và Ai Cập.

"Ta đồng ý với bản giao ước." Memphis xác nhận với người chủ trì buổi lễ.

Ismir cũng gật đầu chấp thuận: "Ta không có ý kiến gì." Người chủ trì nhận được sự đồng thuận của hai bên, lập tức tiến hành bước tiếp theo.

Bản giao ước được in trên hai tấm đất sét lớn với nội dung giống hệt nhau được viết bằng văn tự Hittite lẫn Ai Cập. Memphis và Ismir đều kiểm tra kỹ lưỡng cả hai tấm đất sét trước khi lăn tay và đóng dấu ấn tín trước sự chứng kiến của triều thần hai nước.

Hai bản giao ước được nung tại chỗ, mỗi bên sẽ giữ một bản cho riêng mình. Người chủ trì giơ cao bản giao ước hợp pháp trước mặt mọi người, đồng thời tuyên bố: "Từ nay Hittite và Ai Cập sẽ trở thành đồng minh, khẩn xin các vị thần hãy chúc phúc cho mối liên minh này mãi mãi bền vững!"

Khi lời tuyên bố còn vang vọng thì những tiếng reo hò hân hoan của quần thần và người dân tụ tập bên ngoài đã vang lên. Carol cảm động đến nỗi rơi lệ, khi được tận mắt chứng kiến khoảnh khắc lịch sử này.

Mối liên minh giữa hai cường quốc được thừa nhận tức là người dân sẽ không còn chịu những đau khổ do chiến tranh mang lại, ai ai cũng được tận hưởng một cuộc sống hoà bình yên ấm. Dù không biết nền hoà bình này sẽ kéo dài trong bao lâu, nhưng với Carol thời khắc này thật quý giá.

Bản giao ước chỉ là bước đệm cần thiết để Memphis xây dựng một vương triều vĩ đại, ghi lại nhiều dấu ấn khó phai trong lịch sử cổ đại. Cô bé không bao giờ có thể ngờ tới, bản thân lại là một trong những nhân chứng có mặt trong sự kiện trọng đại này.

Không chỉ có Carol là xúc động, ngay cả Mitamul cũng đã vỗ tay không ngớt. Suy nghĩ của nàng không quãng đại được như tấm lòng Carol, đối với nàng hạnh phúc của hoàng huynh mới là quan trọng nhất.

Hittite và Ai Cập trở thành đồng minh sẽ lót đường cho cuộc hôn nhân giữa anh trai nàng và Nữ hoàng Ai Cập. Vừa thoả mãn nguyện vọng của Ismir vừa thắt chặt bang giao hai nước, còn chuyện tốt nào vui hơn chuyện này.

Buổi tiệc chúc mừng được diễn ra ngay sau đó trong bầu không khí hân hoan, người Hittite ngồi lẫn với người Ai Cập không phân biệt nam nữ cùng nhau nâng ly chúc tụng. Ismir ngồi ở vị trí nổi bật nhất trong bữa tiệc, treo lên môi nụ cười chuẩn mực nhưng trong lòng thì đang dậy sóng.

Mục đích hắn thúc đẩy buổi ký kết trước cả khi cử hành lễ đăng quang, một phần là vì muốn được nhìn thấy nàng. Bây giờ thì hay rồi, giao ước đã thành công nhưng Isis không có mặt khiến sự ngóng trông của hắn hoá thành mây khói.

"Ta đã nghe Mitamul kể rằng lệnh bà Isis đã tốn rất nhiều công sức cho bản giao ước, nhưng sao ta lại không người xuất hiện trong ngày trọng đại này thế nhỉ?" Ismir nâng ly rượu ra ý mời Memphis đồng thời dò hỏi về lý do vắng mặt của nàng.

Câu hỏi của hắn cũng là thắc mắc của quần thần Hittite, nhờ có Mitamul mà hình ảnh một Nữ hoàng thông minh đã được khắc hoạ rõ nét trong lòng họ. Nhân cơ hội hiếm có này, ai nấy đều ngóng trông được gặp lệnh bà khiến Trưởng công chúa của họ ngưỡng mộ.

Rất nhiều cặp mắt hiếu kỳ đều tập trung về phía Memphis, chờ đợi câu trả lời của hắn, "Tỷ ấy rất muốn đến đây nhưng lại bất cẩn bị thương trước ngày khởi hành, buộc lòng hoàng tỷ phải ở lại Thebes."

Vết thương trên chân nàng đã lành từ lâu, nhưng Memphis cũng đâu thể nói thẳng là hoàng tỷ của hắn không chịu đến. Chính bản thân hắn cũng không lý giải nổi cách suy nghĩ của hoàng tỷ, nàng đã rất hăng hái tranh luận với quần thần để bản giao ước trở nên công bằng rồi lại tránh né việc đến Kadesh.

Nàng đã không muốn thì Memphis đâu thể trói nàng rồi mang theo, hắn vẫn nhớ rõ lời dặn dò trước khi phụ mẫu rời khỏi Thebes, tuyệt đối không được bắt ép Isis làm bất kỳ điều gì nàng không thích. Hoàng tỷ của hắn chính là bảo bối trong lòng phụ mẫu, Memphis vẫn chưa bị điên mà đi gây hấn với nàng.

"Lệnh bà bị thương ư? Chị ấy không sao chứ?" Ismir còn chưa kịp phản ứng thì cô em gái đã lo lắng cướp lời.

Lần này người trả lời là Carol, việc đối đáp trôi chảy không hề ngượng ngập là kết quả của sự rèn luyện suốt một tháng qua, "Lệnh bà vẫn ổn, xin công chúa đừng lo."

Ismir thoáng cau mày, rốt cuộc chẳng ai nói rõ là nàng bị thương ra sao. Mấy câu trả lời này thật vô nghĩa, không thể xoa dịu sự lo lắng của hắn.

"Thời gian Mitamul ở Ai Cập đã được lệnh bà chăm sóc chu đáo, nhưng ta vẫn chưa có dịp để đích thân cảm tạ. Nếu hai tháng sau lệnh bà khoẻ lại mong rằng Pharaoh hãy chấp nhận lời mời lệnh bà đến tham dự lễ đăng quang của ta." Hắn vươn tay xoa đầu em gái, trong ánh mắt tràn ngập sự dịu dàng, "Đến khi đó ta nhất định sẽ đón tiếp chu đáo để đáp lại thịnh tình lệnh bà dành cho Mitamul."

Hành động nuông chiều của hắn khiến mọi người lầm tưởng lời mời dành cho Nữ hoàng xuất phát từ sự yêu thương em gái của Quốc vương. Bên phía Memphis cũng không có lý do để từ chối, hai nước vừa kết đồng minh cần những hành động cụ thể để thắt chặt tình hữu nghị.

Nếu Nữ hoàng có thể đến chúc mừng lễ đăng quang của Quốc vương Hittite, sẽ càng khiến tình hữu hão giữa hai nước thêm bền chặt. Đó là chưa kể Hittite đã tỏ lòng thành trước, khi để công chúa Mitamul đến Ai Cập dự lễ đăng quang của hắn và Isis.

"Ta sẽ chuyển lời mời của ngài đến hoàng tỷ, tỷ ấy sẽ đích thân trả lời ngài." Dù biết Ai Cập không nên từ chối nhưng Memphis vẫn muốn để Isis tự quyết định. Lỡ hắn đồng ý mà hoàng tỷ không chấp nhận thì sao, như thế càng khó xử cho đôi bên.

Biểu hiện của Carol trong buổi tiệc rất tốt, cô bé đã biết tiết chế bản thân hơn. Giữ được sự tỉnh táo khi đối đáp với quần thần Hittite khiến bọn họ phải nể phục và ganh tỵ với Ai Cập vì sở hữu nhiều phúc lành.

Sau một đêm danh tiếng con gái nữ thần của Carol lại nổi như cồn, dung mạo xinh đẹp và đặc biệt càng khiến những lời đồn về cô thêm phần huyền bí. Không chỉ có Carol là nổi tiếng, tin tức hai nước chính thức trở thành đồng minh đã bắt đầu lan truyền khiến các nước lân cận phải dè chừng.

Memphis không có ý định ở lại Kadesh lâu hơn, ngay sáng hôm sau đã xuất phát trở về Ai Cập. Ismir đích thân hộ tống đoàn người qua tận biên giới, mọi lễ nghi đón tiếp đều hết sức long trọng đầy đủ.

...

Bức thư Ismir gửi cho nàng không giống những gì Isis dự đoán, trong thư hắn không oán trách nửa chữ vì nàng không đến Kadesh. Ismir vẫn dùng thái độ dịu dàng như cũ hỏi thăm về tình hình sức khỏe của nàng, đồng thời muốn biết thêm về lý do nàng bị thương.

Hơn phân nửa bức thư được dùng để giãi bày nỗi nhớ nhung nàng của hắn, sau đó là khéo léo hỏi ý nàng về việc tham dự lễ đăng quang. Đọc đến đây Isis chợt phì cười, trước triều thần hai nước Ismir đã trực tiếp đưa ra lời mời với Pharaoh, hắn đâu chừa đường để nàng từ chối.

Trái ngược với bức thư nặng trĩu tâm tư của Ismir, nàng đã hồi đáp hắn bằng những câu chữ đơn giản. Tóm lược về mọi chuyện gần đây ở Ai Cập và chấp nhận lời mời dự lễ đăng quang.

Ari mang bức thư đi gửi hộ nàng rồi nhanh chóng trở về, Isis đã quyết định đến Hittite nên có rất nhiều chuyện phải làm. Hassan rất nhanh đã nghe được tin tức, hắn đến tìm nàng để bàn bạc vài chuyện.

"Nàng không để tôi đi cùng được sao?" Hắn không tán đồng chuyện Isis bắt hắn ở lại.

Nàng biết rõ suy nghĩ của Hassan nhưng bản thân nàng đã có hoạch định rõ ràng, "Cả Carol và Imhotep đều cần anh trông chừng, nếu anh ở lại Ai Cập sẽ có ích cho ta hơn là đến Hittite."

Việc học của Carol đang có tiến triển tốt thì nên tiếp tục khi cô bé vẫn còn hứng thú, rèn sắt phải rèn khi còn nóng đó là phương châm nàng dành cho Carol. Riêng về Imhotep đã manh nha ý định loại bỏ nàng, khi Isis bận rộn ở Hattusa thì ai biết lão ta sẽ còn giở trò quỷ nào sau lưng nàng.

Hassan nhất định phải ở lại, chỉ có hắn mới khiến nàng đủ an tâm để giao phó mọi việc.

Không chỉ riêng hắn mà Ari cũng phải ở nhà, tuổi tác và sức khoẻ của bà khiến Isis không dám mạo hiểm đưa Ari theo. Tâm tính của Carol và Thetis chưa ổn định, vẫn cần Ari thay nàng chăm sóc bọn họ.

Lần này người được chọn để tháp tùng nàng là Lita và Hondo, sau bốn năm mới trở lại nơi chốn đầy kỷ niệm ấy khiến Lita có chút bồi hồi. Nhân lực đã sắp xếp xong xuôi, mọi người lại bắt tay vào việc chuẩn bị hành trang.

Trong khi đám người Ari bận rộn ngược xuôi thì Isis một mình đến thần điện cầu nguyện, nàng không cầu xin điều gì cho bản thân mà dâng hết tấm lòng về phụ mẫu. Những bức thư báo bình an gửi đến từ hạ Ai Cập rất ngắn gọn nhưng chứa đựng nhiều tâm tư, có lẽ phụ vương và mẫu hậu cũng rất nhớ các nàng nhưng không thể bày tỏ.

Một vương triều không thể có hai vị vua cùng tồn tại, nếu Thái thượng hoàng còn ở lại Thebes sẽ khiến quyền lực phân nhánh và vị Pharaoh trẻ tuổi chẳng thể tỏ rõ thực lực. Vì lo nghĩ cho các con nên Nefermaat mới quyết định đưa Thái hậu Tiye tránh xa khỏi nơi xô bồ ấy, giao lại trong tay các nàng quyền cai trị tuyệt đối.

Để các con tập trung cho chính sự, phụ mẫu đã khước từ cả lời thăm viếng của Memphis khi đi qua hạ Ai Cập để đến được Kadesh. Dường như cả hai rất quyết tâm trong việc tách con cái ra khỏi bọn họ, và điều này khiến chị em nàng đau lòng.

Dường như nàng đã hiểu được đôi chút cảm giác xé lòng khi Carol nhung nhớ gia đình, Isis vẫn còn liên lạc bằng thư từ với phụ mẫu còn cô bé chỉ có thể chôn chặt nỗi khổ sở trong tim. Bây giờ nàng tự hỏi, liệu việc mình che giấu phương thức đi lại giữa hai thế giới với Carol là đúng hay sai?

Ánh mắt của Memphis dành cho Carol đang dần thay đổi, nàng có thể nhìn thấy rõ ràng một thứ tình cảm vô hình đang dần đâm trồi giữa hai bọn họ. Từng ngày trôi qua cô bé càng thêm trưởng thành và tự mình học hỏi nhiều thứ, với tốc độ thế này chỉ trong vài năm là Carol đã đủ khả năng để đảm đương chiếc ghế Hoàng phi Ai Cập.

Đối với Memphis hay với Ai Cập, Carol đóng một vai trò rất quan trọng không thể thiếu.

Đúng như nàng đã nhận ra, dù vận mệnh thay đổi nhưng vẫn có những điều bắt buộc phải xảy ra, không bằng cách này cũng bằng cách khác. Ví dụ rõ ràng nhất là Carol bị kéo về cổ đại bằng bức phù điêu, Memphis bị rắn hổ mang cắn và được Carol cứu, cuối cùng là Thetis trở thành thị nữ thân cận của Carol.

Nếu thần linh đã sắp xếp mọi thứ, vậy thì nàng chỉ cầu xin được ích kỷ một lần. Nàng sẽ tiếp tục giữ kín bí mật của dòng sông cho tới khi nào Carol tự mình tìm ra đáp án.

Khi dẹp tan mọi nỗi trăn trở trong lòng, Isis mở mắt nhìn pho tượng thần Happy khổng lồ, "Con chưa từng hối hận khi đã lựa chọn bước đi trên con đường khó khăn này, dù có bị ngài trừng phạt con vẫn sẽ đi đến cùng!"

Hondo tìm thấy nàng bên trong thần điện, không hiểu sao hắn lại có linh cảm nàng sẽ ở đây. Giọng điệu của nàng khi cất lên lời thề thật cô độc, tưởng chừng như chỉ có mình nàng độc bước chống lại số mệnh, "Thần linh sẽ không trừng phạt một mình em đâu, nếu ngài có trừng phạt thì cả ta và Lita đều sẽ luôn ở cạnh em."

Cung điện Nữ hoàng nhìn thì to lắm nhưng bên trong chứa được bao nhiêu hơi ấm chân thật, sau lễ đăng quang thầy Kaban đã rời khỏi Ai Cập để chu du bốn phương. Vì giữ lời hứa với Pharaoh Nefermaat mà ông ấy đã chôn chân ở Ai Cập suốt mười bảy năm, cũng đến lúc phải trả lại tự do cho thầy.

Chỉ còn lại anh và Lita vẫn luôn ở bên nàng, cùng nàng đối mặt với mọi chuyện. Nếu gọi Lita là tình yêu duy nhất thì Isis chính là cô em gái quý giá của Hondo.

Isis được anh đỡ dậy, nhận ra sự lo lắng tràn ngập trong đáy mắt Hondo khiến nàng phải mở lời trấn an: "Ta chỉ nói bâng quơ thế thôi, anh đừng cho là thật."

Nàng là Đại tế ti của Ai Cập, mỗi lời nàng thốt ra trước mặt thần linh đều có giá trị. Isis sẽ không tùy tiện nói năng bất cẩn ngay trong thần điện đâu.

Nhưng anh vẫn giả vờ như không biết, khẽ vỗ nhẹ lên vai nàng vài cái, "Chúng ta đi thôi, Pharaoh đang tìm em."

"Vâng." Nàng đi theo Hondo trở về cung điện, ánh tà dương đuổi theo bước chân nàng. Khi Isis vừa chạm gót đến thềm điện thì mặt trời cũng vừa lặn sau lưng nàng, báo hiệu một điềm gì đó lớn lao sắp xảy đến.

Memphis mang dáng vẻ nghiêm nghị khác hẳn bình thường ngay cả thái độ của Hassan cũng bất thường theo, nàng điềm tĩnh ngồi xuống ghế nhìn mọi người đều tập trung ở đây, "Có chuyện gì nghiêm trọng ư?"

12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play