Chương 111

Đợi bên ngoài không có tiếng gì nữa, Diệp Vãn Tình liền trút bỏ xiêm y, thân hình thiếu nữ linh lung yêu kiều lộ ra, nàng rút trâm ra, mái tóc đen như thác đổ buông xuống, dịu dàng ôm lấy tấm lưng mảnh mai của nàng.

Tóc đen buông dài lả lơi khiến cho dung nhan vốn diễm lệ của nàng tăng thêm vài phần mị nhân, nếu như có người chứng kiến một màn này, bất kế là nam hay nữ đều sẽ bị vẻ đẹp của nàng làm cho hoảng hốt.

Đẹp đến mức khiến lòng người hốt hoảng.

Diệp Vãn Tình thả lỏng người chìm trong nước ấm, có chút thất thân nhìn hơi nước đang bốc lên.

Mười bảy tuổi…

Ba năm trôi qua thật nhanh, nhiều lúc nàng vẫn giật mình tỉnh giấc giữa đêm, nước mắt đầy mặt.

Tình cảnh lúc đó vẫn luôn hiện về trong giấc mơ của nàng, Cố Thừa Duệ đạp vào bụng nàng khiến nàng ngã ra đất, dưới thân loang lổ máu, nàng van xin giải thích, tuyệt vọng đến gần như phát điên nói đó là con hản, mau cứu con! Nhưng Cổ Thừa Duệ vẫn lạnh lẽo vô tình sai người ép nàng uống thuốc phá thai, nàng trải qua cơn đau thập tử nhất sinh, đứa con của nàng vậy mà rất ngoan cường.

Dù bị như thế nhưng khi sinh ra, nó vẫn khóc, nó sống, con của nàng vẫn sống.

Thế nhưng tên ác quỷ đó đã chính tay…chính tay hắn bóp chết đứa bé…

Trong đôi mắt đẹp luôn bình lặng của Diệp Vãn Tình dâng lên hận ý ngút trời, thâm trầm quay cuồng như cơn xoáy nước giữa mặt hồ đỏ máu.

[ Vãn Tình] Tiểu Cửu lo lắng gọi.

Diệp Vãn Tình nhắm mặt lại, từ từ thả lỏng hai bàn tay, hít sâu vài hơi, sát khí trên người chậm rãi rút đi.

Tiểu Cửu không nói gì, trong lòng nó vẫn luôn lo lắng, nơi này linh khí quá mỏng manh nên không thể tu luyện chỉ bằng linh khí.

Nội lực lẫn với linh khí có mặt tốt nhưng cũng có mặt xấu, như thế có nghĩa là linh khí trong người Diệp Vãn Tình không thuần khiết, dễ dàng tẩu hỏa nhập ma.

Nàng phải luôn cẩn thận, bởi vì mối hận thù trong người nàng giống như một con quỷ, không cẩn thận sẽ dễ bị ác quỷ căn nuốt tâm trí.

Diệp Vãn Tình tắm xong, dùng nội lực hong khô tóc, búi một kiểu đơn giản, chỉnh trang lại xiêm y rồi xuống đại sảnh.

Lúc này đại sảnh khá ồn ào, khi Diệp Vãn Tình xuất hiện có khiến cho cả đại sảnh im lặng một chút nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường.

Bởi vì lúc Diệp Vãn Tình đến đã gây ra náo động không nhỏ, hơn nữa ba cái bàn bên kia có một người có khí tràng cường đại như Cố Minh Viễn ngồi đó, đám người trong đại sảnh vô thức không dám náo loạn quá ồn ào.

“Tiểu thư, ở đây”

Diệp Vãn Tình đi về phía bên phải, bốn người Lý Tín một bàn, Cẩm Tú và Hải Đường Một bàn, xung quanh không còn bàn nào trống.

Diệp Vãn Tình liên đến trước bàn của Cố Minh Viễn.

“Vương gia, tiểu nữ có thể ngồi đây được không?”

Cố Minh Viễn gật đầu, Diệp Vãn Tình ngồi xuống.

“Rầm!!”

Đột nhiên có tiếng bàn ghế gãy đổ, ngay sau đó là tiếng thét chói tai của nữ nhân.

“Á”

Một nữ nhân sợ hãi thét lên, tiếng thét chói tai chọc giận nam nhân để râu quai nón tục tăng, hắn đột nhiên vung tay, nữ nhân kia liên bị đánh bay ra ngoài, hộc máu, nằm im trên đất không biết sống chết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play